“Là ta hại huynh”, cả hai người cùng đỡ lấy nhau, Tiêu Tương dàn dụa nước mát nhìn Lăng Tiêu: “Nếu không phải tại ta thì huynh cũng không bị đuổi ra khỏi gia tộc, cũng sẽ không bị người ta truy sát, càng không lâm vào cảnh lưu lạc thế này”.  

“Muội nói gì thế chứ?”, Lăng Tiêu cười mệt mỏi, khoé miệng liên tục trào máu.  

“Đúng là cảm động”, trong hư không, cả ba người mặc y phục đen lần lượt đứng ở ba hướng nhìn bọn họ với ánh mắt hứng thú.  

Nghe lời nói của bọn họ, Lăng Tiêu cứ thế ngó lơ, ngược lại hắn còn dang cánh tay đẫm máu ôm Tiêu Tương vào lòng, khuôn mặt trở nên dịu dàng và tình cảm: “Trên đường xuống Hoàng Tuyền có muội đi cùng, Lăng Tiêu ta chết cũng không hối hận”.  

Thấy cả hai không rời nhau, một gã áo đen mặt mày hung tợn, đầu ngón tay đã xuất hiện u quang.  

Vút!  

Sau tiếng kiếm sắc lạnh vang lên, một đạo thần mang bay từ trên trời xuống, cứ thế đâm xuyên hư không bay về phía Lăng Tiêu và Tiêu Tương, đạo thần mang này vô cùng sắc lạnh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì giây phút sau đó cả Lăng Tiêu và Tiêu Tương đều phải bỏ mạng.  

“Trên đường xuống Hoàng Tuyền có muội đi cùng, Lăng Tiêu ta không bao giờ hối hận”, Lăng Tiêu vẫn cố gắng ôm Tiêu Tương vào lòng, hắn không hề thấy sợ cái chết vì đã có nữ tử trong lòng bầu bạn.  

Vút!  

Đạo thần mang kia đã tới, sắc lạnh vô cùng.  

Thiên đạo, mở!  

Đúng lúc này, một âm thanh từ đâu vang vọng tới. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play