*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Xem ra vị sư huynh này của tiền bối đã quyết định chiến đấu với chúng ta đến cùng rồi”, Diệp Thành nói, trong mắt còn loé lên tia lạnh lùng, nhưng cũng chỉ thoáng qua rồi biến mất, hắn hỏi Hồng Trần Tuyết: “Bây giờ người nói tin tốt đi!”  

“Tin tốt là Thiên Tông thế gia đã đồng ý liên minh với Viêm Hoàng”, Hồng Trần Tuyết khẽ cười: “Hơn nữa, người đưa tin mà Viêm Hoàng phái đi nói rằng Thiên Tông thế gia không chỉ đồng ý liên minh, nếu đàm phán ổn thoả thì có thể họ sẽ gia nhập vào Viêm Hoàng”.  

“Tin tốt này quả thực đã áp đảo được tin xấu kia”, Diệp Thành cười sáng lạn: “Thực lực của Thiên Tông thế gia mạnh hơn nhà họ Tô rất nhiều, chỉ một mình Thiên Tông Lão Tổ Sở Thương Tông thôi cũng đủ để chúng ta lôi kéo bằng mọi giá. Nếu Thiên Tông thế gia gia nhập thì Viêm Hoàng thực sự sẽ như hổ thêm cánh!”  

“Đến lúc đó, Thiên Tông thế gia sẽ phái người tới đàm phán, trông chờ vào ngươi đó”, thấy Diệp Thành phấn khích như thế, Hồng Trần Tuyết thong thả nói một câu rồi xoay người biến mất.  

“Chết tiệt”, Diệp Thành không nhịn được mắng một câu: “Viêm Hoàng nhiều người giỏi ăn nói như vậy, tại sao vẫn là ta chứ?”  

Chỉ là không ai đáp lại lời mắng chửi đó của hắn.  

Haiz!  

Diệp Thành day mạnh đầu mày.  

Đàm phán với nhà họ Tô thôi đã khiến hắn mệt mỏi lắm rồi, huống chi là Thiên Tông thế gia.  

Thiên Tông thế gia khác nhà họ Tô, thế lực của họ mạnh mẽ, cho dù không liên minh với Viêm Hoàng thì họ cũng chẳng sợ Thị Huyết Điện, nếu hắn nói gì khiến họ phật ý thì có thể chấm dứt cuộc đàm phán bất cứ lúc nào.  

Nói cách khác, cuộc đàm phán sắp tới này khó khăn hơn nhiều so với cuộc đám phán với nhà họ Tô.

Sau khi cáo biệt Hồng Trần Tuyết, Diệp Thành quay về thế giới nhỏ bé trong không gian.  

Hoàng Đại Sơn không tới, có lẽ do ông ta chưa tìm được những thứ mà Diệp Thành cần.  

Diệp Thành lại lần nữa lấy Đại La Thần Đỉnh ra. Nói thực, Đại La Thần Đỉnh của Diệp Thành hiện giờ vẫn giống như một cái nồi sắt to kệch vì không có bốn chân và hai tai.  

Đỉnh, là thứ khó luyện nhất.  

Hiện giờ Diệp Thành mới thật sự hiểu câu nói của Thái Hư Cổ Long, chỉ xét về hình thù thôi cũng đã rất khó thoát biến rồi, điều đó khiến Diệp Thành phải bất lực.  

Lại một lần nữa Diệp Thành tế gọi ra tiên hoả và thiên lôi bao quanh Đại La Thần Đỉnh, cả hai kết hợp với nhau hết sức hoàn hảo, không ngừng tôi luyện Đại La Thần Đỉnh, binh khí nghịch thiên như vậy khiến Diệp Thành vô cùng chú tâm. Bên trên Đại La Thần Đỉnh là từng đường vân được điêu khắc hết sức tinh xảo.  

Đây là cả một quá trình hết sức lâu dài.  

Đêm khuya, người nhà họ Tô đã dọn tới, Chung Giang đích thân tiếp đón đủ thể hiện nể mặt nhà họ Tô thế nào.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play