Nói rồi, Thiệu Thành ngừng lại một chút, ngay sau đó lại nói tiếp: “Chẳng qua là hiện tại vẫn chưa thể điều tra rõ ràng… nhưng mà từ trước đến nay chúng ta vẫn luôn rất chú trọng đến phương diện bảo đảm an toàn cho công nhân thi công, giàn giáo cũng là do người phụ trách chuyên nghiệp dựng lên chắc chắn, trước nay chưa từng xảy ra sự cố!”
Thời Ngọc Thao nghe rồi gục gặc đầu, nhìn Thiệu Thành nói: “Chuyện này ông phải mời chuyên gia đáng tin cậy để điều tra! Bất luận thế nào! Nhất định phải tra rõ nguyên nhân nhân sự cố lần này!”
“Dạ vâng cậu Thời! Tôi đã hiểu rồi!” Thiệu Thành trầm giọng trả lời.
Cùng lúc đó ở một phía khác, Aker nhìn những bài đăng theo lời mình nói được những trang tài khoản tiếp thị đăng trên weibo, khóe môi anh ta hơi câu lên, lộ ra một nụ cười hài lòng. Anh ta lướt xuống đọc hết những lời bình luận bên dưới bài đăng với vẻ thích thú.
Rất tốt, quả nhiên nằm trong dự tính của mình, nhìn thấy tất cả mọi người trên weibo đang mắng nhiếc tập đoàn Thao Thị, bây giờ mọi chuyện đã trở nên càng ngày càng lớn rồi.
Trực giác của Thời Ngọc Thao không hề sai, sự cố lần này của khách sạn Hoàng Hậu chính là do Aker và Thẩm Khánh Huy giở trò!
Khi khu đất của khách sạn Nữ Hoàng được bán đấu giá, thật ra Thẩm Khánh Huy là người đầu tiên nhìn trúng mảnh đất này, nhưng cuối cùng ông ta lại thua tập đoàn Thao Thị, vì chuyện này mà Thẩm Khánh Huy vẫn luôn có thành kiến rất lớn với Thời Ngọc Thao.
Hơn nữa tập đoàn Thời Thị đã đầu tư rất nhiều tiền của cho hạng mục khách sạn Hoàng Hậu lần này, cả giới thương nhân của Diệu Thành đều biết cả!
Hơn nữa khi tập đoàn Thời Thị vừa mới đưa ra thông tin muốn xây mới hạng mục khách sạn Hoàng Hậu đã làm náo động cả Diệu Thành và Hải Thành, có thể nói là dự án chưa được thi công mà đã nổi như cồn rồi.
Nếu như khách sạn Hoàng Hậu thật sự có thể hoàn thành thì nó sẽ mang lại cho tập đoàn Thời Thị một nguồn lợi ích vô cùng to lớn và khách quan.
Thẩm Khánh Huy chỉ nghĩ đến những điều đó là đã nóng mắt không thôi rồi!
Ông ta sớm đã mong ngóng khách sạn Hoàng Hậu sẽ xảy ra chuyện gì đó làm cho hạng mục đó không thể hoàn thành, khiến cho Thời Ngọc Thao mất trắng!
Trước kia, Thẩm Khánh Huy nể nang Thời Ngọc Thao cùng thế lực của nhà họ Thao, cho nên cứ mãi không dám ra tay, nhưng lần này tên Aker kia tự mình tìm tới cửa nói muốn hợp tác. Bây giờ Thẩm Khánh Huy chỉ cần nấp trong bóng tối trợ giúp cho Aker là được rồi, tất cả mọi chuyện đều do Aker làm cả, cho dù không thành công thì ông ta cũng có thể nhảy ra một cách sạch sẽ, đẩy toàn bộ mọi chuyện cho Aker là xong.
Trong lòng Thẩm Khánh Huy cũng hiểu rất rõ hạng mục khách sạn Hoàng Hậu lần này vô cùng quan trọng đối với Thời Ngọc Thao và tập đoàn Thời Thị, cho nên ông ta đặc biệt kêu Aker giở chút mánh khóe với hạng mục khách sạn Hoàng Hậu này!
Aker híp mắt lại lộ ra vẻ nguy hiểm, ý cười trên miệng càng rõ nét hơn, anh ta nói thầm từng chữ từng câu trong lòng “Thời Ngọc Thao, lần này tôi ngược lại muốn chóng mắt lên nhìn cho thật kỹ, xem xem là cậu đạo cao một tất hay tôi ma cao một trượng!
Cả Thẩm Khánh Huy và Aker đều biết rất rõ rằng lần này họ chắc chắn phải đánh Thời Ngọc Thao bằng một đòn duy nhất! Nếu như lần này không thể lật đổ được Thời Ngọc Thao cùng nhà họ Thao thì có thể sau này bọn họ sẽ không còn cơ hội như vậy nữa!
Nghĩ vậy, Aker xoay xoay cây bút máy ký tên trên tay. Thời Ngọc Thao, lần này chỉ mới là khởi đầu thôi! Phía sau vẫn còn có nhiều điều bất ngờ đang đợi cậu đó!
Thành thật mà nói thì bây giờ anh ta vẫn đang thật sự rất trông chờ được nhìn thấy bộ dạng hai bàn tay trắng như chó chết chủ của Thời Ngọc Thao.
Phía khác, hiệu quả làm việc của Ứng Hạo Vũ cực kỳ nhanh chóng. Sau khi được Thời Ngọc Thao dặn dò, Ứng Hạo Vũ liền lập tức gọi điện thoại cho người phụ trách nhóm luật sư chuyên nghiệp của tập đoàn Thời Thị, còn chưa đầy mười phút, weibo chính thức của tập đoàn Thời Thị đã đăng tải một lá thư mời luật sư.
Trong thư luật sư đặc biệt chỉ rõ những trang tiếp thị cố ý đăng tải những thông tin sai sự thật, tung tin đồn nhảm vu khống tập đoàn Thời Thị sẽ bị truy cứu trách nhiệm.
Thư luật sư vừa được phát ra những trang tiếp thị liền sợ ngay, lập tức xóa bỏ toàn bộ những thứ nên xóa trên weibo.
Tiếp theo đó weibo chính thức của tập đoàn Thời Thị lại đăng tải lên thêm một thông báo mới, nói là nửa tiếng sau, tập đoàn Thời Thị sẽ mở một cuộc họp báo phóng viên để đặc biệt giải thích rõ ràng những chuyện đã xảy ra.
Buổi họp báo phóng viên lần này, Thời Ngọc Thao kêu Ứng Hạo Vũ mời thêm vài nhà truyền thông thịnh hành rất có danh tiếng và vô cùng uy tín đến, và cũng mời thêm một vài trang truyền thông cá nhân trên weibo đến.
Buổi họp báo phóng viên công khai được cử hành đúng giờ, Thời Ngọc Thao đích thân lộ diện tham gia.
Vừa mới bắt đầu, đám nhà báo phóng viên đã lao nhao đứng lên cầm lấy micro chĩa về phía Thời Ngọc Thao để đặt câu hỏi.
“Cậu Thời à, xin cho hỏi một chút. Sự cố đột ngột xảy ra lần này của hạng mục khách sạn Hoàng Hậu có phải tổng cộng đã làm cho hơn ba mươi công nhân tử vong giống như những thông tin trên weibo đã nói không?”
Thời Ngọc Thao điềm tĩnh nhìn các phóng viên khắp một lượt, nói từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng: “Những thông tin trên các trang tiếp thị ở weibo đều là giả cả, tôi vừa mới gửi thư luật sư cho họ cả rồi. Sự cố lần này tổng cộng đã làm hai mươi người tử vong, tám người bị thương, hiện tại chúng tôi đang sắp xếp cho các công nhân bị thương tích cực điều trị ở bệnh viện, phí trị liệu sau đó cũng do công ty chịu trách nhiệm.”
“Chuyện lần này là sự cố bất ngờ, tôi cảm thấy vô cùng có lỗi với hai mươi công nhân đã qua đời, phía công ty chúng tôi cũng đang làm thủ tục bồi thường với người nhà của họ. Tất cả trách nhiệm mà công ty đáng phải chịu thì công ty của chúng tôi tuyệt đối không thoái thác.”
Thời Ngọc Thao vừa nói dứt lời, liền có một phóng viên đứng dậy giơ micro lên xông về phía Thời Ngọc Thao với vẻ hung hăng, anh ta trực tiếp nói: “Cậu Thời, hiện nay có thông tin nói rằng hạng mục khách sạn Hoàng Hậu lần này đột nhiên xảy ra sự cố lớn như vậy là bởi vì lén cắt xén nguyên vật liệu mà ra, cậu Thời có câu trả lời thế nào về vấn đề này? Có phải đúng thật như những lời đồn đãi đã nói rằng do lén cắt xén nguyên vật liệu mới gây ra sự cố không?”
Người phóng viên đó vừa dứt lời, Thời Ngọc Thao liền không nhịn được mà cau mày lại, sắc mặt trầm xuống vài phần, anh túm lấy micro, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào người phóng viên đó nói rõ ràng từng câu từng chữ: “Vị phóng viên này, anh cũng đã nói chỉ là tin đồn, tin đồn thì không thể nào đáng tin được. Anh có biết là chỉ dựa vào vài câu nói vừa rồi của anh, tôi đã có thể kiện anh tội phỉ báng! Tôi có thể nói với anh một cách rõ ràng là, rất cả những hạng mục do tập đoàn Thời Thị phụ trách tôi đều có thể bảo đảm một cách tuyệt đối, không hề có bất cứ cách làm cắt xén nguyên vật liệu gì cả! Tất cả những hạng mục công trình đều làm theo tiêu chuẩn quốc gia một cách nghiêm ngặt.”
Người phóng viên đó đối diện với ánh mắt sắc bén của Thời Ngọc Thao liền bị dọa sợ đến rụt đầu, lại bị câu nói vừa rồi của Thời Ngọc Thao làm cho không còn lời gì để nói, vội vàng ngồi trở xuống.
Hai vấn đề bị đồn đại nhiều nhất trên weibo đều đã được Thời Ngọc Thao giải thích rõ ràng rồi, những vấn đề tiếp sau đó mà các phóng viên đưa ra cũng ôn hòa hơn rất nhiều. Đều được Thời Ngọc Thao giải thích rõ ràng một cách ngon lành.
Chẳng bao lâu sau, thời gian nửa giờ chuẩn bị để đưa ra câu hỏi đã kết thúc.
Lúc trả lời câu hỏi cuối cùng xong, Thời Ngọc Thao nắm lấy micro, quét mắt nhìn các phóng viên nhà báo đang ngồi khắp một lượt. Anh trịnh trọng nói từng câu từng chữ y như là đang tuyên thệ vậy: “Chúng tôi nhất định sẽ điều tra cặn kẽ sự cố xảy ra lần này trong hạng mục khách sạn Hoàng Hậu của chúng tôi. Tôi sẽ đưa ra lời giải thích cho tất cả thân nhân gia đình của những người bị thương, và cho tất cả những ai quan tâm đến vấn đề này! “
Sau khi kết thúc buổi họp báo phóng viên, chẳng bao lâu sau truyền thông đã đăng tải video buổi phỏng vấn lên weibo.
Video buổi phỏng vấn vừa được đăng lên, những điều tiếng không hay trước đó trên weibo đã được nguôi ngoai đi rất nhiều.
Tiếp sau đó, Thời Ngọc Thao lại đích thân ra mặt, nói chuyện với người nhà của các nạn nhân đã chết đang chuẩn bị làm loạn trước cửa bệnh viện.
Người nhà của những người chết chẳng qua cũng chỉ là muốn có tiền thôi. Luật sư trưởng của công ty Thời Ngọc Thao cũng vội vàng chạy đến Hải Thành. Ý của Thời Ngọc Thao là mức bồi thường hợp pháp và hợp lý phải dựa trên sự cân nhắc của luật sư về hoàn cảnh của từng người đã khuất và tiêu chuẩn của quốc gia. Đại khái có thể là hơn một triệu nhân dân tệ cho mỗi người.
Nhưng khi mức bồi thường này được tung ra thì người nhà của những người chết ngay lập tức bắt đầu làm loạn lên, nói rằng số tiền bồi thường quá thấp, mở miệng ra là đòi bốn năm triệu nhân dân tệ!
Thời Ngọc Thao nghe vậy cũng phải cau mày, theo như tiêu chuẩn quốc gia thì số tiền bồi thường đó đã vượt hơn gấp mấy lần rồi.
Rõ ràng là coi Thời Ngọc Thao chẳng khác gì kẻ ngốc mà chém! Đương nhiên là Thời Ngọc Thao sẽ không thỏa hiệp như vậy rồi, cuộc thỏa hiệp thương nghiệp đầu tiên thất bại.
Di thể của hai mươi người chết được đưa đến nhà tang lễ để đông lạnh lại, người nhà của những người chết đó liên kết lại với nhau, kéo theo tấm biểu ngữ chạy đến trước cửa công ty con ở Hải Thành của tập đoàn Thời Thị gây rối.
Thậm chí còn có gia đinh không nói lý lẽ kéo theo biểu ngữ chạy đến chắn ngay trước của chính quyền Hải Thành, nói cái gì mà tập đoàn Thời Thị không chịu bồi thường, bla bla.
Bọn người nhà đó gây rối đến nổi khiến cho các nhân viên làm việc trong công ty con của Hải Thành không tài nào làm việc như bình thường được, Thời Ngọc Thao thẳng thừng cho các nhân viên của công ty con ở Hải Thành được nghỉ phép xả hơi.
Mọi chuyện cho đến hiện tại cũng coi như là đã tạm thời ổn định được cục diện rồi, bây giờ chỉ cần chờ kết quả điều tra sự cố được tìm ra, nói rõ ràng một chút về tình hình trong buổi họp báo phóng viên là ổn rồi.
Còn về phần vấn đề bồi thường cho người nhà của những người đã khuất, nếu như thỏa hiệp riêng vẫn không ổn thì đến lúc đó trực tiếp giải quyết trên tòa là xong.
Từ lúc xuống máy bay đến giờ Thời Ngọc Thao vẫn luôn làm việc không ngừng, mãi đến chín giờ tối mới xem như dừng lại.
Lúc Ứng Hạo Vũ đem bữa tối đến, Thời Ngọc Thao mới nhớ ra vừa rồi mình bận rộn đến nỗi ngay cả cơm tối cũng chưa ăn.
Thật sự thì Thời Ngọc Thao cũng có chút đói rồi. Ăn cơm tối xong, anh định gọi điện thoại về cho Đường Du Nhiên vì sợ cô lo lắng. Kết quả vừa mới cầm điện thoại lên còn chưa kịp gọi thì điện thoại của Ứng Hạo Vũ bên cạnh đã vội vàng reo lên rồi.
Là cuộc gọi của Thiệu Thành gọi đến, Ứng Hạo Vũ nhấc máy trực tiếp bấm vào loa ngoài.
Điện thoại vừa được kết nối, thì giọng nói vội vội vàng vàng của Thiệu Thành đã vang lên: “Cậu Thời à, không hay rồi, không hay rồi. Vừa rồi có một số người nhà của nạn nhân đến gây chuyện, họ đột ngột chạy thẳng vào trong công ty con của chúng ta đập phá đồ đạc bị bảo vệ trực đêm nhìn thấy, bảo vệ vốn dĩ muốn ngăn cản anh ta, kết quả là là xảy ra xung đột với người gây chuyện kia, làm cho hai người nhà của nạn nhân bị thương rồi! Bây giờ hai người bị thương đó đã được đưa vào bệnh viện.”
Thời Ngọc Thao nghe Thiệu Thành nói, đôi mày nhíu chặt lại, thật đúng là việc này chưa xong việc khác đã đến.
Mới vừa thấy mọi chuyện khó khăn lắm mới được giải quyết gần như êm đẹp rồi, kết quả lại có thêm một chuyện không bé không lớn xuất hiện.
Sắc mặt của Thời Ngọc Thao trầm xuống, lập tức thu điện thoại lại rồi đứng lên, còn chưa chờ Ứng Hạo Vũ mở miệng đã nói với Thiệu Thành đang ở đầu bên kia điện thoại: “Bây giờ ông đi đến bệnh viện xem xét tình hình trước đi! Tôi và Ứng Hạo Vũ lập tức chạy đến bệnh viện ngay!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT