Có điều cuối cùng nắm đấm của Thời Ngọc Thao cũng không có rơi trúng mặt Aker, bởi vì nắm đấm của Thời Ngọc Thao vừa nhúc nhích Đường Du Nhiên ở gần anh Thời Ngọc Thao nhất đã biết Thời Ngọc Thao muốn làm gì, vội đưa tay nắm chặt lấy nắm đấm của Thời Ngọc Thao.
“Ngọc Thao, anh bình tĩnh chút.” Đường Du Nhiên nghiêng đầu, thấp giọng nói vào tai Thời Ngọc Thao.
Đây là nơi công cộng, nếu Thời Ngọc Thao thật sự ra tay đánh Aker thì chỉ e những người kia sẽ dốc hết sức đào bới lại chuyện giữa Thời Ngọc Thao và Aker.
Mặc dù Đường Du Nhiên không biết chuyện gì đã xảy ra giữa Aker, mẹ Thời và Thời Ngọc Thao, nhưng cô có thể cảm nhận được, đây cũng chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì.
May mà lúc Thời Ngọc Thao nghe được giọng của Đường Du Nhiên, Thời Ngọc Thao nới lỏng bàn tay đang nắm chặt trong vài phút, cả người tỉnh lại khỏi cơn giận, nhưng đôi mắt anh vẫn tối tăm nhìn chằm chằm Aker.
Aker không sợ hãi nghênh đón ánh mắt của Thời Ngọc Thao, trong mắt anh ta thậm chí còn mang theo sự khiêu khích.
Không khí giữa hai người nhất thời giương cung bạt kiếm.
Ánh mắt của Đường Du Nhiên ở một bên bình tĩnh rơi vào trên mặt Aike, đại khái là nhìn được một lúc lâu, trái tim Đường Du Nhiên đột nhiên đập mạnh, trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy đoán táo bạo!
Trong đầu đột nhiên nhớ đến lần đầu gặp được Aker vô duyên vô cớ thấy gương mặt anh ta có chút quen thuộc, thêm việc mẹ Thời lúc mới đầu nghe được lời của Aker lại có phản ứng khó hiểu như vậy, đột nhiên Đường Du Nhiên nhớ đến trước đây Thời Ngọc Thao từng nói với cô, lúc trước mẹ Thời rời khỏi cha Thời Ngọc Thao là vì cha Thời Ngọc Thao lừa dối mẹ Thời, trước khi kết hôn với bà ấy, cha Thời Ngọc Thao đã yêu người phụ nữ khác.
Hơn nữa người phụ nữ đó còn sinh cho ông ta một đứa con trai sau khi cha mẹ Thời kết hôn, mà người đó còn lớn hơn Thời Ngọc Thao một tuổi nữa!
Nghĩ đến đây, Đường Du Nhiên tròn mắt có phần không tin được nhìn Aker!
Aker này không phải đứa con riêng lớn hơn Thời Ngọc Thao đó chứ!
Bây giờ trong mấy người có lẽ chỉ có An Lâm là không hiểu gì!
An Lâm nhìn Thời Ngọc Thao và Aker giằng co, không khí giữa hai người rất căng thẳng, tựa hồ chỉ giây sau thôi là đánh nhau rồi!
Có thể làm cho một người luôn bình tĩnh lạnh lùng như Thời Ngọc Thao tức giận đến muốn ra tay đánh người!
Làm cho một người luôn đoan trang hào phóng như mẹ Thời không để ý đến hình tượng mà thất thố trước mặt mọi người, An Lâm cười thầm, ánh mắt đầy ngạc nhiên lại nghi ngờ nhìn Aker!
Aker này rốt cuộc là có thân phận gì?!
Có ân oán thế nào với mẹ Thời và Thời Ngọc Thao!
Phải rồi! Chắc chắn là có ân oán, nếu không Aker này cũng không tìm đến hợp tác với cô ta!
An Lâm đột nhiên hối hận tại sao trước đây cô ta lại bốc đồng như vậy mà đi đồng ý hợp tác với Aker!
Con người Aker này quá nguy hiểm! Hợp tác với loại người như vậy không khác nào lột da hổ tự tìm đường chết!
Cuối cùng vẫn là mẹ Thời lấy lại được bình tĩnh dùng giọng dịu dàng phá vỡ bầu không khí trầm lắng giữa Thời Ngọc Thao và Aker: “Người đến thì đềi là khách, cậu Aker, vừa rồi Ngọc Thao có chỗ nào chưa phải, tôi thay nó xin lỗi cậu.”
Nói xong mẹ Thời nắm lấy tay Thời Ngọc Thao, lại nói tiếp với: “Cậu Aker, chúng tôi còn có chuyện khác, xin phép đi trước.”
Dứt lời, mẹ Viễn kéo Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên xoay người rời đi.
Mấy người mẹ Thời vừa rời đi, những kẻ đang âm thầm theo dõi xung quanh cũng lập tức giải tán.
Sắc mặt An Lâm trầm xuống một hồi, trên mặt cũng không duy trì được sự bình tĩnh, nắm lấy tay Aker, trực tiếp kéo Aker đến một góc vắng lặng cách đó không xa.
Ánh mắt An Lâm đầy nghi ngờ nhìn chằm chằm Aker, thấp giọng nói: “Aker! Rốt cuộc anh muốn làm gì?! Giữa anh với Thời Ngọc Thao và cả mẹ anh ấy nữa rốt cuộc là có ân oán gì?”
Aker nhìn An Lâm, lạnh lùng rút cánh tay bị An Lâm ôm, sắc mặt trở nên âm trầm: “Chuyện này không liên quan gì đến cô!”
An Lâm bị Aker nói xong, tức đến tái mặt, môi run run, mở to mắt nói với Aker: “Aker! Anh có ý gì? Anh giấu tôi nhiều đến vậy, sao tôi còn có thể hợp tác với anh được?!”
“Được! Nếu anh không muốn nói gì với tôi, vậy thì hợp tác giữa tôi và anh đến đây xem như kết thúc!” An Lâm nghiến răng nghiến lợi nói với Aker!
Dứt lời, An Lâm tức giận giẫm lên cao gao xoay người rời đi.
Aker nhìn An Lâm xoay người, hừ lạnh một tiếng, hơi híp mắt, nhìn chằm chằm vào bóng lưng An Lâm, thấp giọng nói từng chữ: “Cô An, giờ cô nói hối hận thì cũng quá muộn rồi.”
“Giờ trừ nghe theo lời dặn dò của tôi ra cô còn con đường nào khác để đi sao?”
“Cô An, nếu để Thời Ngọc Thao biết được lần này kẻ thuê người bắt cóc Đường Du Nhiên là cô, cô cảm thấy Thời Ngọc Thao sẽ đối xử với cô thế nào? Cô đừng quên chuyện sau đó vần là tôi xử lý sạch sẽ thay cô!”
Nghe được giọng nói trầm thấp của Acker, An Lâm giật nảy mình, sững người tại chỗ, lập tức quay lại nhìn Aker, nghiến răng nghiến lợi hạ giọng nói: “Aker! Ý anh là gì?”
Aker lạnh lùng nhìn An Lâm, nhếch khóe môi khinh thường, cười mà như không cười: “Cô An, cô nghĩ sao thì ý tôi chính là vậy!”
“Anh!” An Lâm nghiến răng đến phát run, Aker là một kẻ điên, nhất định sẽ nói được làm được, nếu cô ta rời đi, e rằng Thời Ngọc Thao sẽ lập tức biết cô ta đã làm gì!
Có thế nào cũng không được để Thời Ngọc Thao biết được!
Ánh mắt Aker không chút thay đổi nhìn đôi môi An Lâm run rẩy vì tức giận, giống như trước đó không có chuyện gì xảy ra, nói với An Lâm: “Được rồi, cô An, lát nữa chúng ta còn phải tham gia bữa tiệc đấu giá!”
Ở phòng khách VIP bên kia, mẹ Thời ngồi trên sô pha xoa xoa thái dương phát đau.
Đường Du Nhiên nhìn sắc mặt của mẹ Thời không tốt lắm, lo lắng vội đến xem mẹ Thời nói: “Bác gái, bác không sao chứ?”
“Bác không sao.” Mẹ Thời nắm lấy tay Đường Du Nhiên miễn cưỡng mỉm cười với Đường Du Nhiên.
Thời Ngọc Thao ở một bên cau mày, nắm lấy tay mẹ Thời: “Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều, con sẽ tra rõ.”
Mẹ Thời nghe Thời Ngọc Thao nói, ánh mắt càng thêm lo lắng, lông mày cau lại nhìn Thời Ngọc Thao rồi nói: “Ngọc Thao, mấy người đó mấy mươi năm nay đều chưa từng xuất hiện! Sống êm đẹp ở Mỹ, đột nhiên lại đến Diệu thành mở công ty, làm giống với công ty của con, có thế nào mẹ cũng thấy không được yên tâm.”
“Người đó nhất định còn có mục đích khác nữa.”
“Ngọc Thao, con phải cẩn thận với cậu ta, oán hận trên người đó nặng lắm.”
Thời Ngọc Thao gật đầu với mẹ Thời: “Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ cẩn thận.”
Mẹ Thời thấy Thời Ngọc Thao đồng ý mới yên tâm đôi chút.
Sau khi Thời Ngọc Thao an ủi mẹ Thời xong, thì bước vào nhà vệ sinh riêng trong phòng chờ VIP lấy điện thoại di động ra trực tiếp gọi vào số của Ứng Hạo Vũ.
Điện thoại vừa bắt máy, Thời Ngọc Thao đã lập tức dặn dò Ứng Hạo Vũ: “V! Cậu tra giúp tôi một chút, người tên là Aker mới từ Mỹ về Diệu Thành chuẩn bị mở công ty bất động sản!”
“Vâng, cậu Thời, tôi lập tức đi điều tra!”
“Ứng Hạo Vũ! Tra càng nhanh càng tốt! Một khi có tin tức lập tức gửi cho tôi.”
Đột nhiên có khúc nhạc đệm như vậy ba người mẹ Thời, Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên đều không còn tâm trí nào ra ngoài sảnh tiệc, lập tức vào phòng VIP nghỉ ngơi.
Mãi đến một tiếng sau, lúc buổi đấu giá từ thiện chính thức bắt đầu, ba người mới rời khỏi phòng chờ VIP.
Mà bên kia vì Aker nói chuyện không khách sáo với Thời Ngọc Thao trước mặt nhiều người như vậy nên những người có tiền có quyền ở sảnh tiệc đều nhận ra Aker.
Không ít người còn cố tình tiếp cận Aker muốn thăm dò thực hư của Aker. Aker cũng không từ chối ai, dẫn theo An Lâm đi nói chuyện vô cùng vui vẻ với những vị khách có lòng riêng kia.
Buổi đấu giá từ thiện chính thức bắt đầu, mẹ Thời đứng trên sân khấu với tư cách là người chủ trì tổ chức.
Thời Ngọc Thao đưa Đường Du Nhiên ngồi xuống bàn VIP.
Những vị khách đến tham gia đấu giá lần lượt vào chỗ ngồi, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.
Vốn dĩ Thời Ngọc Thao còn cho rằng Aker sẽ gây chuyện trong buổi đấu giá, có điều Aker lại ngược lại với dự đoán của anh.
Từ đầu đến cuối Aker không làm ra bất cứ chuyện gì thái quá, còn chi ra hai trăm vạn cho một món đồ sứ, kỳ thực thì món đồ sứ cũng khôn phải có thời gian lâu lắm, cũng chí có giá trị nhiều nhất là mấy chục vạn mà thôi, đây chỉ là một cuộc đấu giá từ thiện, sau cùng số tiền đó được trao cho quỹ từ thiện, nên mới có thể bán được giá cao như vậy.
Đấu giá từ thiện cũng chẳng phải là mua thứ gì đáng giá, chẳng qua là mượn những thứ đó mà quyên góp tiền ra ngoài mà thôi.
Thời Ngọc Thao chi ra bốn trăm vạn, thậm chí đến Đường Du Nhiên cũng chi ra một trăm để mua một món đồ chơi.
Buổi đấu giá từ thiện đã kết thúc thành công tốt đẹp.
Nhưng, tinh thần Thời Ngọc Thao lại không hề thư thái chút nào, vẻ ngoài bình tĩnh đến dị thường của Aker càng làm cho Thời Ngọc Thao thêm cảnh giác trong lòng.
Ba người mẹ Thời, Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên rời khỏi khách sạn, lúc đi đến bãi đậu xe ngoài trời đã thấy cạnh con Maybach độc quyền có người đợi sẵn.
Là Aker.
Sau khi buổi đấu giá kết thúc An Lâm lập tức gọi Lâm Hiểu Hiểu đón cô ta. cô ta không muốn ở cạnh quả bom hẹn giờ Aker nguy hiểm này thêm một giây nào.
Mắt đối mắt, Aker tiến về phía Thời Ngọc Thao, cười mà như không cười.
Mặt Thời Ngọc Thao lạnh tanh, lông mày cau chặt lại, quay đầu nhìn về phía mẹ Thời và Đường Du Nhiên xong sự lạnh lùng mời giảm đi đôi chút.
“Mẹ, Du Nhiên, hai người lên xe trước đợi con.”
Nói xong Thời Ngọc Thao lấy chìa khóa xe ra, mở khóa xe rồi đưa tay ra mở cửa xe cho mẹ Thời và Đường Du Nhiên
Đường Du Nhiên gật đầu với Thời Ngọc Thao, đỡ mẹ Thời lên xe.
Sau khi cửa xe đóng lại, ánh mắt Thời Ngọc Thao lại rơi lên người Aker cách đó vài bước.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT