Không biết vì cái gì, chợt nhớ tới đêm hôm đó, đôi mắt cô quyến rũ xinh đẹp như tờ ôm lấy cổ, cầu xin anh “cho cô”.

Yết hầu di chuyển, Vũ Tĩnh Hi không tự chủ dời ánh mắt:“Phương pháp rất đơn giản, cô lại bán cho tôi, một triệu một đêm thì cô không đáng nhưng ngủ với tôi ba tháng, cô sẽ có thể đi.

”Thẩm Lan Hiểu không nghĩ tới anh sẽ nói đến chuyện này, mặt lập tức đỏ bừng.

Cô cúi đầu, ngắm nhìn mu bàn chân, thật sự cô đang rất tức giận nhưng bởi vì câu nói này mà không biết nên nói cái gì cho đúng.

Vũ Tĩnh Hi thấy dáng vẻ của cô, trong mắt dần lộ ra vẻ thất vọng.

Anh có chút kinh ngạc là vì thái độ của mình.

Chỉ cần anh muốn thì lúc nào chả có những người phụ nữ lao đến như con thiêu thân.

Còn cần đến một người phụ nữ đã bị người đàn ông khác chơi nát rồi sao.

Bỗng nhiên, Thẩm Lan Hiểu quay đầu, khuôn mặt mang theo vài tia suy nghĩ.

“Tổng giám đốc Vũ muốn giữ lại tôi bên cạnh! là coi trọng tôi sao?”Tiếp theo, cô nhướn lông mày lên, khóe miệng lộ ra nụ cười quyến rũ, giữa lông mày khóe mắt, lộ ra tình yêu vô bờ bến.

Bình thường khó mà thấy được Thẩm Lan Hiểu lộ ra vẻ mặt như thế, Vũ Tĩnh Hi ngẩn người.

Nhưng mà một giây sau, anh đã lấy lại sự tập trung và cười nhạo cô bằng khuôn mặt lạnh lùng.

“Nói nhảm cái gì vậy cô cũng không tự cầm gương soi lại mình một cái, dáng dấp khó coi như vậy, lại không có khí chất, sao tôi có thể coi trọng cô.

”Thẩm Lan Hiểu cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, cũng không có cảm thấy tức giận, cô chỉ cười lạnh một tiếng.

“Vậy tôi chỉ có thể hiểu thành tổng giám đốc anh không chơi nổi tình, một, đêm.

”Nói xong lời này, cô liếc xéo anh.

Từ bên trong kính mắt, hiện ra một sự quyến rũ khác người.

“Sớm biết điều này, đêm hôm đó tôi nhất định sẽ không đến tìm anh.

”“Cô!!!” Vũ Tĩnh Hi nghiến răng nói.

“Ý của cô là nếu như đêm hôm đó cô gặp người đàn ông khác thì cô cũng sẽ làm giống vậy, sẽ ôm ấp yêu thương?”.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play