Nguỵ Vô Tiện không hề ngay lập tức tắm mà chính mình tự tay chuẩn bị một bồn nước thật lớn muốn chính tay tắm cho Lam Trạm, vết thương xuyên tim kia lại rỉ ra máu, thẫm đỏ một vùng áo trước ngực, Lam Trạm thích sạch sẽ như vậy, chút vấy bẩn này nhất định sẽ làm hắn khó chịu, vẫn nên là tắm một chút thì hơn."Lam Trạm, Lam Trạm, nhất lễ ngươi rồi"Nguỵ Anh liền chần chừ một chút, cuối cùng vẫn là động thủ, từng lớp áo bào trắng muốt được hắn nhẹ nhàng cẩn thận lột ra.

Mạt ngạch trên trán cũng được tháo xuống, tóc của Lam Trạm cứ vậy mà buông thõng xuống, bây giờ hắn mới để ý, Lam Trạm thật sự có tướng mạo rất tuyệt, là tuyệt nhất trong các công tử thế gia.

Nhưng do quá lạnh lùng mà liền xếp thứ hai trong bảng các công tử thế gia.Bế người nọ thả vào bồn nước nóng, mặc dù chỉ là thi thể nhưng có Âm Hổ Phù dưỡng thể, thân thể tựa như vẫn còn hồn phách, chưa từng mất đi, vô cùng linh hoạt.

Mái tóc của Lam Trạm vô cùng dài, đen nhánh, Nguỵ Vô Tiện liền nảy lên ý định trêu chọc một chút, ngón tay thon dài khẽ quận nghịch lọn tóc đen.

Khoé môi khẽ mỉm cười.Nếu như Lam Trạm còn sống, liệu có vì chuyện này mà tức đến thổ huyết.Nhưng nếu y còn sống, làm gì có chuyện này xảy ra.Nếu y tỉnh lại rồi, biết Nguỵ Anh hắn chính tay tắm cho y, liệu y có xúc cảm muốn chết thêm lần nữa không nhỉ?Nhưng hắn biết một điều, nếu như Lam Trạm biết nhất định đầu tiên sẽ đỏ mặt.Móng vuốt hư hỏng của hắn liền nhanh chóng dời xuống bả vai trơn láng của Lam Trạm, làn da mịn màng tựa ngọc, cơ bắp rắn chắc, Nguỵ Vô Tiện hắn chính là hít vào một hơi."Nguỵ Vô Tiện, y chết rồi ngươi còn chọc y như vậy, thật đáng hận mà"Nguỵ Vô Tiện đưa tay lên tát chính mình một cái, cố gắng thanh tỉnh đầu óc, tắm cho Lam Trạm thật nhanh, tránh đụng chạm những nơi nhạy cảm nhất có thể.

Nhưng có một điều hắn không thể lý giải nổi, nam nhân với nhau, tại sao tắm cho y hắn lại bị đỏ mặt.

Thật là tức chết hắn.Thời gian tự dày vò chính bản thân này cuối cùng cũng trôi qua, Nguỵ Anh hảo hảo dùng khăn lụa đắp một chút thảo dược thượng hạng lên vết thương nơi tim của Lam Trạm, mặc xong một bộ bạch y mới cho người đang nằm, lau khô tóc cho người, đeo lại mạt ngạch vân mây cho người, lúc này Nguỵ Anh mới thoả mãn mà rời đi..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play