Vài lời tác giả: đây là một giả thiết về một kết cục khác của Ma Đạo Tổ Sư, nếu như người đỡ nhát kiếm ấy không phải là sư tỷ Giang Yếm Ly, mà là Lam Trạm_Lam Vong Cơ thì Nguỵ Anh sẽ ra sao?~~~~Hàm Quang Quân thay Di Lăng Lão Tổ đỡ một kiếm, bỏ mạng tại Bất Dạ Thiên.Di Lăng Lão Tổ, một lần thổi sáo liền thổi trọn một một ngày một đêm, oán linh khắp nơi đều đổ về Thành Bất Dạ Thiên, nghe lệnh Di Lăng Lão Tổ.

Thành Bất Dạ Thiên hôm ấy, ba ngàn đệ tử tiên môn thế gia, số người vây quét Di Lăng Lão Tổ quả thật là vô cùng lớn, nhưng người có thể trở về chỉ có thể là trưởng môn hoặc những người giữa trận bỏ trốn.

Tiên môn thế gia còn nhiều người có thể trở về nhất, e chỉ có Giang Gia Vân Mộng Giang Thị."Lam Trạm, Lam Trạm, tại sao ngươi lại ngu ngốc như vậy, vì một người như ta, liệu có đáng không" Nguỵ Anh nhẹ nhàng dùng khăn tay của mình, run rẩy lau đi những vết bẩn trên mặt Lam Trạm, Lam Trạm y ghét bẩn như vậy, nếu hắn không lau đi những vết bẩn này, Lam Trạm hẳn là rất khó chịu.

Hắn cảm thấy nhìn người kia an tĩnh nằm như vậy, thật chả khác gì lúc người kia ngủ cả, đều một dạng an tĩnh như nhau, chỉ tiếc rằng, thân xác y chỉ chẳng còn một chút hồn phách, chỉ là một thân xác trống rỗng được hắn an dưỡng bằng Âm Hổ Phù.

Nhìn túi toả linh nang trong tay, nơi chứa đựng hồn phách của Lam Trạm, cũng may, một khắc kia, hắn kịp thu hồn phách của y lại, nếu không e rằng, cả đời này hắn liền sẽ sống trong hối hận.Bên ngoài dường như có người đến, hắn liền cảnh giác cầm lên sáo Trần Tình, nhanh chóng bước ra ngoài.Thì ra là trưởng bối của Cô Tô Lam Thị, dẫn đầu là Lam lão đầu cùng Lam Hi Thần huynh trưởng của Lam Trạm.

Nguỵ Anh nhìn những người trước mắt, những người nọ chỉ hận không thể xé tan y ra thành từng mảnh, nhưng họ làm được sao."Nguỵ công tử, ta đến đây để đem Vong Cơ quay về""Trạch Vu Quân, Lam Trạm ở chỗ ta rất tốt".


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play