Tiêu Trì Phong cũng mặc kệ bố mẹ anh thương lượng chuyện của anh và Thẩm Thanh Song.

Anh nghĩ đến chuyện anh và Thẩm Thanh Song cũng chỉ là chuyện của hai người, không liên quan đến người khác.

Cho dù bố mẹ anh, cũng chỉ có quyền biết, không có quyền can thiệp.

Đối với lo lắng của bố mẹ anh về việc liệu có ảnh hưởng đến gia đình không, chuyện thân phận và địa vị không xứng, dùng loại hình hôn nhân để củng cố địa vị của họ, anh đều cười nhạt.

Bây giờ ai có thể uy hiếp đến địa vị của anh?Cho dù không dựa vào hôn nhân, anh vẫn có thể giữ vững vị trí hiện tại, ai dám nghĩ động tới anh?Những kẻ không có mắt dám ra tay khiêu chiến với anh đều hóa thành một đống xương khô, đi tìm Diêm Vương đầu thai chuyển thế.

Khóe miệng Tiêu Trì Phong giương lên cười lãnh lẽo, anh thật muốn nhìn một chút xem kẻ nào có lá gan mà dám đến khiêu chiến quyền uy của anh?Mưa gió ngoài kia, anh sẽ chống đỡ để không có điều gì quấy nhiễu đến Tiểu Song Song.

Tiểu Song Song của anh chỉ cần ngoan ngoãn làm người phụ nữ của anh, làm anh vui vẻ và là một áo bông nhỏ của anh là được rồi.

Tưởng tượng đến thân thể mềm mại uyển chuyển của cô, còn có bộ dạng cô dưới thân mình khóc lóc cầu xin, Tiêu Trì Phong liền cảm thấy cả người nóng lên, muốn nhanh chóng về nhà.

Anh hận không thể quay về bên cô ngay lập tức, chỉ cần bảo vệ cô, yêu cô cả đời là được.

Nếu Bắc Kinh không có việc gì, Tiêu Trì Phong chỉ muốn nhanh chóng quay về Hải Thành, không muốn ở đây thêm nhiều nữa.

Anh vội cất bước rời khỏi phủ tổng thống.

Khi anh vừa đến cửa thì gặp phải một người đàn ông ngọc thụ lâm phong.

Anh ta nở nụ cười ấm áp như gió xuân với Tiêu Trì Phong, nhiệt tình hỏi anh: “Trì Phong, cậu về khi nào? Sao không nói với tôi một tiếng để đón gió tẩy trần cho cậu.

”Tiêu Trì Phong nhìn người bước đến, đôi mắt anh hơi nhíu lại, sau đó anh thản nhiên trả lời: “Tớ về xử lý chút chuyện rồi lập tức đi luôn.

”Giang Nhược Phong, anh trai Giang Nhược Tình.

Anh ta cùng tuổi với Tiêu Trì Phong, học cùng lớp với nhau từ nhỏ lên đến đại học.

Tính cách Giang Nhược Phong ôn hòa, gặp ai cũng tươi cười, xử sự cũng có vẻ tự nhiên hào phòng nên được nhiều người yêu thích.

Từ nhỏ đến lớn, Giang Nhược Phong đã luôn đi theo bên cạnh Tiêu Dịch Phong, ngay cả khi Tiêu Trì Phong không quan tâm đến anh ta cho lắm, anh ta vẫn nhất quyết đi theo anh, khiến nhiều người không khỏi xót xa cho anh ta, cho rằng anh là người quá kiêu ngạo.

Họ cho rằng dù Tiêu Chí Phong có thể là tổng thống tương lai của đất nước cũng cần một vị tướng hiền tài đi bên cạnh? Nhưng anh lại đối xử với Giang Nhược Phong xuất chúng quá lạnh lùng, khiến người ta cảm thấy sau này anh không phải một vị tổng thống không có tầm nhìn xa trông rộng, có người chua ngoa còn nói rằng sau Tiêu Trì Phong sẽ là một hôn quân.

Tiêu Trì Phong cũng không phản bác ý kiến và đánh giá của người khác về anh, ở trong mắt anh, loại người có thể đi bên anh chỉ có một loại người – chính là người anh nhận định!Tuy rằng Giang Nhược Phong biểu hiện xuất sắc, xuất thân cũng tốt, bố anh ta là Giang Tề Minh là quan chức cấp cao của Tiêu Đỉnh Thiên, xét theo các phương diện mà nói, Giang Nhược Phong đều không có điểm để chê, anh ta nên trở thành người thân cận mới đúng.

Nhưng Tiêu Trì Phong thấy chướng mắt với anh ta, đối với Giang Nhược Phong, anh luôn có một trực giác rằng anh ta là một con người nhanh hiểm, nếu thực sự cho anh ta một cơ hội, không biết khi nào anh ta sẽ cắn anh một miếng.

Tiêu Trì Phong vô cùng tin tưởng vào trực giác của anh.

Xuyên suốt sự nghiệp trong quân đội, anh nhờ vào trực giác của mình mà tránh thoát được nhiều nguy hiểm.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play