“Tốt quá rồi!”
Nghe tổng giám đốc Lý báo cáo, Trần Hoàng Thiên kích động không thôi.
Lúc ở trên máy bay, trong lòng anh vẫn luôn bất an lo sợ, sợ hành động thất bại, gấp gáp muốn tới sân bay càng sớm càng tốt, sau đó gọi điện thoại hỏi thăm tình hình.
Kết quả vừa tới sân bay, liền nghe được tin tức tốt như vậy, sao anh có thể không kích động được chứ?
Chuyện này có nghĩa là anh đã không làm việc vô ích, mà anh đã cứu được Dương Ninh Vân, đến nỗi nhóm Thiên Sát có bị phá hủy hay không anh cũng không quan tâm, anh chỉ quan tâm Dương Ninh Vân có được cứu hay không thôi.
Mà bây giờ Dương Ninh Vân đã được cứu, tâm trạng luôn lơ lửng của anh cuối cùng cũng có thể đặt xuống rồi. “Tiểu Phật Gia, cô Dương muốn nói chuyện với cậu Trần Hoàng Thiên rất phấn khích nghe tổng giám đốc
Lý nói. “Tốt!
Hoài Linh lần đầu đăng ảnh 6 anh em ruột để mừng sinh nhật em gái út
Mới đây, trên trang cá nhân của mình, nam danh hài Hoài Linh đã cho đăng tải loạt ảnh gia đình kèm dòng trạng thái chúc mừng sinh nhật em gái của mình...
Chi tiếtQC
Từ ngày bị đánh rơi xuống khỏi núi Nga Mĩ, anh không hề gặp lại Dương Ninh Vân, tới giọng nói cũng không nghe thấy, nên anh rất nhớ Dương Ninh Vân,, mặc dù chưa thể gặp lại, nhưng chỉ cần nghe được giọng nói của cô cũng tốt rồi.. “Trần Hoàng Thiên, là em đây”
Di động truyền tới giọng nói của Dương Ninh Vân.
Đã lâu không được nghe thấy giọng nói của cô, Trần Hoàng Thiên lập tức có chút kích động, giọng nói cũng có chút run rẩy: “Ninh Vân, tình trạng của em vẫn ổn chứ?” “Em vẫn ổn”
Dương Ninh Vân không muốn nói tới bệnh tình của mình, cô nói sang chuyện khác: “Anh tới nước Anh đối phó với Hàn Tử Minh sao?” “Đúng vậy.” Trần Hoàng Thiên nói: “Anh vừa tới sân bay nước Anh, nghe tin em được cứu, thật sự rất vui. Chuyện giữa anh và Hàn Tử Minh, cũng nên có một kết thúc rồi.”
Vừa nói xong, Dương Ninh Vân liền tức giận nói: “Anh mau trở về cho em, không được tìm Hàn Tử Minh đánh nhau!”
Trần Hoàng Thiên hơi sửng sốt, sau đó liền cười nói: “Ninh Vân, em hẳn đã biết, Hàn Tử Minh còn sống, giống như một quả b hẹn giờ, có thể khiến nhà chúng ta nổ tung bất cứ lúc nào” “Cho nên vì cuộc sống yên bình của nhà chúng ta, anh nhất định phải tìm hắn kết thúc mọi chuyện, tranh thủ xử lý hắn ta, như vậy chúng ta mới có thể bình yên mà sống.”
Anh và Dương Ninh Vân đi tới tình trạng ngày hôm nay, đều do Hàn Tử Minh ở giữa gây cản trở mà thành.
Năm đó anh cùng nhà họ Trần là địch, cùng nhà họ Tiêu là địch, cùng Đằng Thanh Xã là địch, tuy đều đã nếm mùi bị bọn họ hãm hại, nhưng không gây thương tổn lớn như Hàn Tử Minh gây ra, ít nhất trừ Hàn Tử Minh ra, mọi kẻ địch khác đều nhằm vào anh, sẽ không tách Dương Ninh Vân ra khỏi anh. Cho nên thù hận của anh đối với Hàn Tử Minh đặc biệt lớn, cảm giác nếu anh không giết chết Hàn Tử Minh, anh sẽ ăn không ngon ngủ không yên, cho nên anh cần diệt trừ tai họa này, một khi tiêu diệt xong tai họa này, quan hệ giữa anh và Dương Ninh Vân sẽ dần tốt lên, gia đình anh cũng sẽ hạnh phúc. “Lỡ như không giết được hắn, anh còn bị hắn xử lý, anh có nghĩ tới hậu quả không, anh muốn để cha em, Thanh Vân, còn có con của anh lưu lạc khắp nơi, đầu đường xó chợ, bị đối xử như một con chó, nghèo tới mức cơm còn không có ăn sao?” Dương Ninh Vân tức giận nói.
Trần Hoàng Thiên cười an ủi cô: “Yên tâm đi Ninh Vân, sư phụ em, còn có thiên sư Trương và Trương chân nhân đều ở đây, bốn người chúng ta hợp sức lại, không sợ không giết được Hàn Tử Minh, ậy nên em không cần quá lo lắng, chờ tin tốt của anh”
Dương Ninh Vân nói: “Hàn Tử Minh không còn giống với Hàn Tử Minh lúc trước nữa rồi, hắn không chỉ có sức mạnh phi thường, còn có thể hạ độc, có thể thần không biết quỷ không hay hạ độc. “Dù anh không nghĩ cho mình thì cũng nên suy nghĩ cho sư phụ bọn họ một chút được không, đừng dẫn họ vào con đường nguy hiểm, nếu như lại giống lần trước, tất cả đều bị Hàn Tử Minh hạ độc thì phải làm sao bây giờ?”
Trần Hoàng Thiên cười nói: “Tôn thần y và đội chuyên gia của bệnh viện, đã nghiên cứu chế tạo ra kháng thể có thể chống lại kịch độc của nhóm Thiên Sát, tổng giám đốc Lý và những người khác có thể giết được nhóm Thiên Sát mà vẫn an toàn không có vấn đề gì, chứng tỏ độc không uy hiếp được bọn anh đầu” “Độc đối với bọn anh không có tác dụng, Hàn Tử Minh giống như bị chặt đứt một cánh tay, cho nên em yên tâm, bọn anh chắc chắn có thể giết được hắn!”
Nghe Trần Hoàng Thiên nói vậy, Dương Ninh Vân im lặng.
Nếu như độc của Hàn Tử Minh không có tác dụng đối với nhóm người Trần Hoàng Thiên, lại có sư phụ cô, có cả thiên sư Trương và Trương chân nhâ ntrợ giúp, không phải không có khả năng giết được Hàn Tử Minh.
Tuy cô vẫn còn chút lo lắng, dỳ sao thì thực lực của Hàn Tử Minh so với sức lực lúc anh ta đánh đại nội lần trước đã tiến bộ vượt bậc, nhưng mà độc không có tác dụng, nên đúng như Trần Hoàng Thiên nói uy hiếp với bọn họ không lớn.
Suy nghĩ như vậy, cô nói: “Muốn cản cũng không cản được anh, anh muốn đi vậy đi đi, nhưng anh phải nhớ rõ, lần này anh mang người theo Hàn Tử Minh tới nước Anh, cho người cứu em ra, còn giao nhóm Thiên Sát, nếu Hàn Tử Minh biết chuyện nhất định sẽ thẹn quá hóa giận, nếu anh đánh không lại hắn ta, nhất định hẳn sẽ đuổi cùng giết tận anh, đến lúc đó có bao nhiêu người vì anh mà chết, anh trong lòng tự biết được. “Em nói như vậy, các anh tự bảo vệ mình, đánh nhau thì đánh, đánh không lại thì bỏ chạy, đừng đem mạng sống vứt nơi đất khách xứ người, còn nữa, nhớ đưa sư phụ trở về an toàn” Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nh*a!!!
Nói xong, cô liền cúp điện thoại.
Trần Hoàng Thiên cười cười, cất điện thoại di động, Anh cũng không trách Dương Ninh Vân nổi giận với anh, rốt cuộc Hàn Tử Minh cũng rất mạnh, cô lo lắng cho bọn họ nên mới tức giận. “Là Thanh Trần sao?" Mạc Ngôn sư phụ hỏi.
Trần Hoàng Thiên gật đầu: "Cô ấy nói đánh thì đánh, đánh không được thì bỏ chạy, phải an toàn trở ề”
Thiên sư Trương cười ha ha nói: “Chúng ta có bốn người, Hàn Tử Minh lại chỉ có một, kịch độc lại không có tác dụng với chúng ta, còn lo gì đánh không lại anh ta
Mạc Ngôn sư thái nói: “Xem ra trong lòng Thanh Trần có bóng ma, lần trước chúng ta trúng độc, đệ tử Long Hổ và Võ Đang đều hướng về cô ấy, đem cô ấy cột vào giá gỗ dùng lửa đốt, cô ấy cũng chỉ là sợ chúng ta không thể trở về, đệ tử Long Hổ và Võ Đang lại tới gây sự, nên mới hi vọng chúng ta có thể an toàn trở về”
Trương chân nhân cưới nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho Võ Đang, cảnh cáo bọn họ, dù chuyến này có thuận lợi hay không, đều không được tìm kẻ nào gây phiền toái.” “Tôi cũng sẽ gọi điện cho Long Hổ Tông, đánh tròng bị trước.” Thiên sư Trương nói.
Sau đó hai người liền gọi điện thoại.
Trần Hoàng Thiên và Mạc Ngôn sư thái chỉ cười cười không nói, cũng không cảm thấy áp lực gì quá lớn, không sợ trúng độc, cũng không sợ không đối phó được với Hàn Tử Minh.
Bọn họ cũng không tin, bốn người đứng đầu Lam Hoa lại không đối phó được Hàn Tử Minh! “Anh Trần Hoàng Thiên, anh tới rồi!” Vừa ra tới sân bay, người tới đón Trần Khả Di liền chạy tới ôm lấy cánh tay Trần Hoàng Thiên.
Trụ sở chính của nhà họ Rothschild ở nước Anh, lúc Trần Hoàng Thiên tới chào hỏi Trần Viễn Khải, là người nhà họ Rothschild ra mặt dẫn đi tìm Sâm hoàng đế, cho nên Trần Khả Di biết được anh sẽ tới, nên mới tới đón. “Cha em đã chuẩn bị tốt cho buổi đấu giá chưa?” Trần Hoàng Thiên hỏi.
Trần Khả Di nói: “Đã chuẩn bị tốt rồi, chúng ta nhất định sẽ lấy được Sâm hoàng đế"
Nói chuyện vài câu, Trần Khả Di liền giục Trần Hoàng Thiên bọn họ lên xe, rời khỏi sân bay, đi thẳng tới nhà đấu giá Sotheby’s.
Khi đến bãi đỗ xe nhà đấu giá Sotheby's, chỉ còn cách lúc bắt đầu buổi đấu giá một tiếng, rất nhiều doanh nhân giàu có và người nổi tiếng khắp từ mọi nơi đã theo nhóm đi vào.
Đám người Trần Hoàng Thiên không xuống xe, mà ngồi trên xe chờ buổi đấu giá kết thúc.
Bởi vì nh từ chỗ Dương Chí Văn biết được, Hàn Tử Minh chọn cách cướp đồ, cũng sẽ không tham gia buổi đấu giá, bây giờ nhất định là đang ngồi bên trong một chiếc xe trong bãi đỗ xe, hoặc ở chỗ tối tăm nào đó quan sát.