Sau khi Hàn Phỉ trở về đầy bụng tâm sự, ngay cả học tập thêu thùa cũng bị mất tập trung, vì thế bàn tay bị kim châm rất nhiều lần, khiến ma ma cũng phải trợn mắt nhìn, cũng làm cho Lý Tương Quân đang ngồi bên cạnh cũng nơm nớp lo sợ theo.
Rất nhanh đã tan học, mà Hàn Phỉ tạm thời buông xuống một ít chuyện phiền lòng, muốn đi đến xem Xuân Hồng, từ sau khi nàng bị nhốt vào Hắc Ốc Tử, đã nhờ Lý Tương Quân chăm sóc Xuân Hồng một chút, mà nàng sau khi bị hoàng hậu nhốt lại, đương nhiên cũng không biết Xuân Hồng đã gặp chuyện gì, hiện giờ ra sao.
Đối với nha hoàn này Hàn Phỉ vẫn rất đau lòng, ngay cả Cao Dược trị thương cũng chuẩn bị kỹ càng, liền lập tức kích động chạy đến thăm nom, nhưng Hàn Phỉ còn chưa nhìn thấy Xuân Hồng đã bị báo cho biết, Xuân Hồng đã bị điều về nhà, nghe nói là thân thể nàng còn chưa tốt hoàn toàn đã nghe tinVăn gia phát sinh biến đổi lớn, yêu cầu nàng về nhà.
Hàn Phỉ âm thầm sinh nghi, khế ước bán thân của Xuân Hồng còn ở Hàn phủ, Xuân Hồng là nha hoàn thiếp thân của nàng, dù hiếu tâm to lớn muốn về thăm nhà một chút cũng không thể ngay cả người chủ nhân là nàng cũng không thèm hỏi qua ý kiến một chút đã đi như vậy được.
Nhưng người đã không còn ở đây, dù trong lòng có nghi ngờ Hàn Phỉ cũng không thể làm gì khác, nàng hiện tại không thể liên tục xuất cung, người vốn có thể giúp nàng là Cô Ma Ma thì trong khoảng thời gian này bởi vì thân thể không khỏe, cần tĩnh dưỡng, Hàn Phỉ đã lâu không nhìn thấy bà.
Hàn Phỉ bất chợt cảm giác liên tục gặp khó khăn, không biết bắt đầu từ khi nào, những người bên cạnh nàng hết người này đến người kia đều gặp chuyện, nàng giống như bị rơi vào một hố sâu không đáy, ngay cả đường thoát ra cũng không có, điều này làm nàng tương đối phiền muộn. Hiện giờ, ngay cả hệ thống cũng một mực bế quan, nàng không tìm được ai để nói chuyện.
Hết sức phiền muộn, Hàn Phỉ không thể làm gì khác hơn là về phòng mình, bắt đầu công việc giảm béo mỗi ngày, nàng vẫn luôn nhớ đây là mục đích lớn nhất của nàng.
Mấy ngày sau đó, chương trình học thêu của Hàn Phỉ vẫn tiếp diễn, nàng liên tục thất bại nhưng không bao giờ bỏ cuộc, sai liền sửa, hỏng liền làm lại, liên tục cố gắng không ngừng nghỉ, ngay cả ma ma giáo dục cũng cam bái hạ phong, người không có thiên phú nàng đã từng thấy, nhưng người không có thiên phú mà chăm chỉ cần cù như thế cũng là lần đầu tiên gặp, vì thế cũng không trừ điểm của Hàn Phỉ.
Vậy có phải Hàn Phỉ thực sự cảm thấy rất hứng thú với thêu thùa hay không?
Ngây thơ!
Đó là bởi vì lúc trước Hàn Phỉ tặng dây lụa cho Vương gia, bên trên có thêu thêm tên nàng, nàng vốn đắc chí rất lâu, nhưng mỗi ngày vào ban đêm lại nghe thấy Vận Đào cùng Tật Phong nhổ nước bọt vì cái chữ nàng thêu kia thật sự vô cùng thê thảm, nàng liền đối với việc thêu thùa rất để bụng, nhưng sự thực chứng minh, tay nàng không muốn nghe sai khiến.
Dưới sự thất bại vô số lần, lần này Hàn Phỉ đem đôi chim uyên ương thêu thành con vịt, Lý Tương Quân cũng không thể không đi tới an ủi nói: "Phương pháp thêu của tỷ bị sai, không sao, chỉ cần nỗ lực liền có thể làm được!"
Hàn Phỉ mặt không hề cảm xúc thả kim trong tay xuống, tay nàng hiện giờ đều là lỗ kim, đau tới nỗi nàng mất cảm giác luôn, nhưng đồ thêu đi ra dưới tay nàng không có một cái nào có thể gặp người, hiện tại nàng đang nghĩ có nên mở ra chung tình hệ thống để cải thiện tình hình hay không.
Lý Tương Quân nhìn dáng vẻ bị đả kích của Hàn Phỉ thật sự không đành lòng, cố gắng chuyển đề tài, nói: "Đừng buồn, muội nghe nói hôm nay, sau giờ Ngọ, Hoàng Hậu nương nương sẽ triệu tập tú nữ A Mã Cung đi Ngự Hoa Viên ngắm hoa, xem như để chúng ta thả lỏng một chút, Phỉ tỷ tỷ buông lỏng một chút nói không chừng liền thành công đây!"
Lý Tương Quân kinh ngạc: "Phỉ tỷ tỷ không biết sao?"
Hàn Phỉ lắc đầu.
Lý Tương Quân bỗng tỉnh ngộ, nói: "Đúng rồi, đây là thông báo lúc Phỉ tỷ tỷ đang bị nhốt, chính là hôm nay tổ chức, chẳng trách Phỉ tỷ tỷ không biết."
Hàn Phỉ âm thầm thở dài, thảo nào hôm nay mọi người đều ăn mặc đặc biệt đẹp đẽ, hóa ra là muốn ở trước mặt Hoàng Hậu nương nương làm náo động a!
"Lần Thưởng Hoa Yến này là Hoàng Hậu nương nương đặc biệt vì tú nữ A Mã Cung mà tổ chức, mọi người đều rất hưng phấn, nghe nói Hoàng Hậu nương nương còn mời một ít văn nhân nhã sĩ cùng ngắm hoa, Mẫu đơn ở Ngự Hoa Viên đang nở vô cùng rực rỡ!"
Tâm tình Hàn Phỉ ngược lại là khôi phục không ít, Thưởng Hoa Yến là cái gì, có thể kiến thức một phen. Nhưng rất nhanh, Hàn Phỉ liền vì suy nghĩ của chính mình mà hối hận, nàng hiện tại đang ngồi tại chỗ, mà bên cạnh.. đều là một đám oanh oanh yến yến! Cái đám oanh oanh yến yến này ăn mặc trang điểm vô cùng lộng lẫy, phấn hồng vàng lục, chỉ cần màu sắc ngươi muốn, không có ai là không mặc, một đống người màu sắc rực rỡ như thế ngồi cùng một chỗ, làm cho những đóa hoa Mẫu Đơn thiên tư quốc sắc cũng bị làm cho lu mờ cả đi, đừng nói ngắm hoa, Hàn Phỉ suýt nữa liền bị chọc cho hoa mắt.
Vốn tâm tình tốt đẹp muốn ngắm hoa lại biến thành khen người, thêm vào bên tai vang lên một loạt những tiếng cười duyên vô cùng giả tạo, cùng với trong không khí cũng tràn ngập mùi son phấn, tâm tình Hàn Phỉ vì thế càng ngày càng phiền muộn.
Lý Tương Quân cùng Hàn Phỉ ngồi cùng một bàn, từ lúc ngồi xuống nàng đã nhìn thấy sắc mặt Hàn Phỉ không được tốt, Lý Tương Quân còn tưởng rằng là bởi vì do vị trí ngồi mà Hàn Phỉ mới không vui. Dù sao, vị trí ngồi của các nàng chính là phía cuối cùng, cách khu vực trung tâm mười vạn tám ngàn dặm, mà lấy hoàng hậu làm trung tâm, xung quanh ngồi không chỉ có tú nữ A Mã Cung, còn có các phi tử hậu cung.
Địa vị của Hoàng hậu không thể nghi ngờ là to lớn nhất, chiếm giữ vị trí trung tâm, hai bên nàng chính là hai vị Quý Phi chức cao quyền trọng, Dương Quý Phi cùng Hương Quý phi, đều rất được Hoàng Thượng sủng ái, địa vị ở trong cung đều là nhất đẳng, theo thời gian ở bên cạnh Hoàng Thượng quyền lực trở nên thâm căn cố đế.
Dương Quý Phi dung mạo không diễm lệ bằng Hương Quý phi, nhưng tự thân nàng có một cỗ khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, mà Hương Quý phi, người cũng như tên, cả người đều tỏa sáng, rõ ràng làm bạn bên cạnh Hoàng Thượng đã mười năm, dung mạo không thể so với những tú nữ trẻ tuổi, nhưng lại có một lực hấp dẫn kinh người.
Ngoại trừ hai Quý Phi, còn có một số lượng lớn các quý nhân, người đẹp cũng đến, Tần Hoàng mặc dù không tính là đế vương Phong Lưu, nhưng hậu cung cũng không thiếu người, thêm vào việc rất nhiều quan viên cũng cam lòng đem chính khuê nữ của mình dâng lên nhằm được hưởng ân mưa móc, chỉ cần một lần nữ tử của họ được sủng ái thì có nghĩa toàn bộ nhà mẹ đẻ cũng đều sẽ đi lên! Nếu không cứ hai năm một lần hậu cung tổ chức Đại Tuyển, từ bên trong một nhóm tú nữ A Mã Cung sẽ có nhiều người tham tuyển vào vị trí Hậu cung của Hoàng đế, nhưng thời gian hai năm có chút lâu, vì thế tham gia huấn luyện tại A Mã Cung để có thể gả cho Hoàng Tử hoàng thất cũng không tệ, nhất là trong đó còn có hi vọng gả cho Đại Hoàng Tử Tần Mục, cho dù đây là tin tức không được xác định cũng đáng giá cho mọi người chú ý, cũng vì thế rất nhiều quan lại lựa chọn nữ nhi có độ tuổi phù hợp để đưa vào A Mã Cung.
Tần Hoàng trên danh nghĩa tổng cộng có bốn Hoàng Tử, ba công chúa, Đại Hoàng Tử Tần Mục là con trai trưởng do hoàng hậu sinh ra, cũng là hoàng tử nổi danh nhất, được kì vọng nhiều nhất, là vị Hoàng tử có hy vọng kế thừa đế vị nhất.
Nhị Hoàng Tử Tần Uyên, là nhi tử của Dương Quý Phi, thuở nhỏ đã vô cùng thông tuệ, Tứ Thư Ngũ Kinh mọi thứ đều tinh thông, ngược lại là một tài tử hiếm thấy, nhưng đối với việc phân tranh quyền lực lại không chú ý, thái độ của Tần Hoàng đối với hắn cũng vô cùng tốt.
Còn Tam Hoàng Tử.. đó là người mà các văn võ bá quan cũng không dám tùy tiện đàm luận. Bởi vì, vị Tam Hoàng Tử này là hoàng tử được Hoàng thượng phong vương sớm nhất, được ban cho phong hào Tần Vương, nhưng, Hoàng Tử này lại là một kẻ tàn phế, một vị hoàng tử tàn phế bị người người lãng quên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT