Một số thám tử nhạy cảm phát hiện được một ít đại thế lực cũng phái ra tai mắt đã thức thời lui đi, còn lại những thám tử khác vẫn canh chừng bên ngoài, mà điều này đã gợi ra rất nhiều suy đoán.

Tuy bên ngoài phát sinh chuyện gì, Hàn Phỉ cũng hoàn toàn không quan tâm, giờ khắc này nàng có chút đau đầu, người một nhà này thật sự là vô cùng nghe lời, nhất nhất dựa theo lời nàng nói mà làm, ngay cả người đàn ông bệnh vô cùng nặng cũng cắn răng chống đỡ đứng lên.

Hàn Phỉ nhìn sắc trời bên ngoài, thấy thời gian ước định với Cô Ma Ma đã sắp tới, liền thở dài một hơi, chung quy thời gian dành cho nàng quá ít.

Hàn Phỉ tìm giấy bút, ngẫm nghĩ, bắt đầu viết xuống phương thuốc, lúc này hệ thống vẫn im ắng lại ló đầu ra.

"Kí chủ muốn làm gì?"

Hàn Phỉ vừa viết vừa nói: "Cứu hắn a."

"Ờ. Hôm nay kí chủ đã gây ra náo động lớn rồi đấy! Ngay cả ta cũng khiếp sợ!"

Hàn Phỉ tay đang bận viết, không thèm phản ứng lại hệ thống.

"Do đó, vì muốn khen thưởng sự ưu tú của kí chủ, thịch thịch thịch thịch~nhiệm vụ mới của hệ thống phát động! Kí chủ hãy chuẩn bị kỹ càng! Keng~nhiệm vụ phát động~cứu vãn tính mạng của bệnh nhân, cho đến khỏi hẳn, hoàn thành sẽ được khen thưởng một trăm tinh tệ cùng với một lần sử dụng vầng sáng thánh mẫu."

Bàn tay Hàn Phỉ run lên một cái, vốn dĩ trang giấy rất đẹp đẽ cứ thế mà thêm một điểm đen to như hạt đậu, mặt nàng cũng phát đen. Đậu phộng! Cái hệ thống nhiệm vụ mới này nhanh như vậy sao? Vừa đến đã giao ngay một nhiệm vụ mới. Còn nữa cái vầng sáng thánh mẫu kia là vật gì? Nhiệm vụ sao có thể giao tùy tùy tiện tiện như thế, phát động theo hứng thú à!

"Kí chủ, phải cố gắng lên nha!"

Hệ thống không sợ chết nói nhiều hơn: "Vầng sáng thánh mẫu này là phần thưởng hiếm có, ngươi sẽ không thể tưởng tượng nổi chỗ tốt của nó đâu! Kí chủ nhất định phải cố lên!"

Hàn Phỉ nghiến răng nghiến lợi: "Câm miệng!"



Nàng hít sâu vào một hơi, nhanh chóng viết xong toàn bộ phương thuốc, lập tức đứng dậy, mà bên kia Mai Nương tay chân lanh lẹ đã thu thập xong đồ đạc trong căn phòng, ngay cả Cốc Vũ nho nhỏ cũng hỗ trợ nương hắn nấu nước, đem chăn đệm, quần áo của cha bỏ hết vào trong nồi, vì thế Hàn Phỉ còn cố ý dặn mua thêm một cái chảo.

Hàn Phỉ mở gói thuốc, đem dược liệu chia làm vài phần, cũng đánh dấu ký hiệu, đem dược liệu bên trong sao lên, cho vào hai bát nước, vừa khống chế ngọn lửa vừa giao phó Mai Nương bên cạnh chú ý cách sắc thuốc.

Mai Nương vẻ mặt thập phần chăm chú, mà Hàn Phỉ vì nhiệm vụ của hệ thống, lại càng thêm để tâm, dần dần, Mai Nương cũng bỏ đi sự lo lắng không yên tâm, dù cho nàng là phụ nữ không hiểu y thuật nhưng cũng hiểu rõ, mỗi câu nói, chỉ đạo của Hàn Phỉ cũng đều có nguyên nhân.

Hàn Phỉ sau khi dặn dò, lưu ý xong, thở dài một hơi, nàng không phải là không có cách nào trị liệu, nhưng bệnh ho lao này, không phải trong thời gian ngắn là có thể chữa trị mà cần thời gian dài điều dưỡng, hơn nữa một khi bệnh tình nghiêm trọng, liền sẽ có thể nguy hiểm đến tính mạng. Bết bát nhất là Hàn Phỉ không có thời gian ở lại chỗ này lâu, nàng còn phải theo Cô Ma Ma trở lại trong cung, thời gian còn lại cũng không đủ đem một người bình thường biến thành bác sĩ, có một ít y thuật cở sở căn bản cần phải nắm vững, nghề nào cũng phải có kĩ năng của nghề đó.

Lo lắng của Hàn Phỉ bị nam nhân kia nhìn thấy, hắn hiện đang nằm trên giường được thay chăn đệm mới, hơi có tinh thần nói: "Hàn đại phu, bệnh của ta.. có phải có khó khăn gì không?"

Hàn Phỉ cũng không trốn tránh, nói thẳng: "Ta không thể ở lại chỗ này lâu được."

Lời này vừa nói ra, chiếc bát không trong tay Mai Nương lập tức rơi xuống đất, vỡ tan tành, cả khuôn mặt vô cùng bi thảm, gần như vô thức quỳ xuống, liền bị Hàn Phỉ tay mắt lanh lẹ đỡ lấy.

Mai Nương nắm thật chặt cổ tay Hàn Phỉ, đến chết cũng không buông ra, cấp thiết nói: "Hàn cô nương, ngươi sao có thể đi được? Là do chúng ta không có tiền khám bệnh sao? Ngươi cho ta thời gian, ta nhất định sẽ thu xếp đủ, van cầu ngươi, đừng bỏ mặc phu quân ta, van cầu ngươi Hàn cô nương.."

Hàn Phỉ bị nàng khóc đến đau cả đầu, lập tức lớn tiếng nói: "Đừng khóc! Ngươi hãy nghe ta nói hết! Ta không phải sẽ không cứu chồng ngươi!"

Tiếng khóc của Mai Nương từ từ dừng lại, nàng vốn chỉ là một dân nữ nghèo túng bình thường, lại phải bất đắc dĩ trở thành rường cột trong nhà, nàng hoảng loạn sợ hãi hơn ai hết, tâm tình vì thế mà vô cùng bất an, nhưng khi nghe thấy Hàn Phỉ cũng không phải muốn từ bỏ cứu chữa cho phu quân của nàng, nàng mới thở ra được một hơi.

Hàn Phỉ chăm chú nói: "Ở đây trừ Trung Thảo Đường ra, chỗ nào còn có đại phu nữa? Ừm, tốt nhất là không có bối cảnh giống Trung Thảo Đường, y thuật không cần quá cao minh cũng được."

Hệ thống lại xuất hiện, cảm thán nói: "Thủ đoạn của kí chủ càng ngày càng cao minh, ngươi lại chú ý đến việc nhiệm vụ lần này không quy định thời gian hoàn thành, lợi hại lợi hại."



Hàn Phỉ mặc kệ nó, chờ người nhà kia trả lời, nam nhân trầm mặc hồi lâu, đột nhiên nói: "Đại Minh! Đại Minh đã theo một đại phu học tập mấy năm! Trình độ của hắn có thể đối phó một số tạp chứng thông thường cũng không vấn đề gì!"

Mai Nương do dự nói: "Nhưng.. bệnh của phu quân, e là hắn không dám.."

Hai mắt Hàn Phỉ lóe sáng, trực tiếp vỗ bàn nói: "Chính là hắn! Gọi hắn lại đây! Không có tiền, hãy nói với hắn ta sẽ tự mình dạy hắn! Thời gian không có nhiều, lập tức gọi hắn đến đây đi!"

Nam nhân do dự một chút, nói: "Đại Minh bây giờ đang ở bên trong Thần Nông Giá làm Dược Đồng.. e là.."

Hàn Phỉ sững sờ: "Thần Nông Giá?"

Tiểu hài nhi lập tức nói: "Chính là hiệu thuốc ở đường phía Tây!"

Nam nhân vô cùng cưng chiều nhìn con trai duy nhất của mình, nói: "Tiểu Vũ nói đúng, đó là một hiệu thuốc khác, gọi là Thần Nông Giá, quy mô chỉ bằng một phần mười Trung Thảo Đường thôi, nhưng thắng ở chỗ giá thuốc rẻ hơn một chút, nên tiếng tăm trong bình dân tốt hơn."

Hàn Phỉ trầm trầm nói: "Vậy nhà ngươi sao còn đi Trung Thảo Đường tìm nhục nhã?"

Vừa nghe hỏi, thần sắc nam nhân cùng Mai Nương ảm đạm, Mai Nương cay đắng nói: "Trung Thảo Đường nắm giữ số lượng đại phu nhiều nhất, thực lực cũng mạnh nhất, đại bộ phận nghi nan tạp chứng cũng có thể giải quyết, thầy thuốc Thần Nông Giá quá mức ít ỏi, phần lớn bộ phận đều xuất thân bần dân, căn bản không thể bồi dưỡng ra đại phu có đẳng cấp cao.."

Hàn Phỉ nghe xong đại khái hiểu rõ, chính là một bên giàu mạnh, một bên bần dân, đương nhiên nắm giữ dược liệu cùng nhân tài cũng khác nhau, vì thé Mai Nương mới liều lĩnh cố gắng đi Trung Thảo Đường tìm kiếm trợ giúp.

"Không sao, không cần quá lợi hại, chỉ cần có thể hiểu rõ lời ta dặn là tốt rồi, hắn ở đâu? Bây giờ có thể đến đây không?"

Nam nhân nhìn Hàn Phỉ liền quyết định, nói: "Hắn thiếu nợ ta một lần nhân tình, nhất định sẽ tới, nhưng cũng là lần cuối cùng, Hàn đại phu bất luận ta có cứu được hay không, đại ân đại đức của ngươi nhất định sẽ ghi khắc!"

Hàn Phỉ vung vung tay, cũng không đem những câu nói này để ở trong lòng, đối với nàng mà nói chẳng qua chỉ là một chuyện rất bình thường mà thôi, nhưng rất lâu sau, lúc Cốc đương gia, đệ nhất chưởng quỹ Hàn Linh quốc nhớ lại hôm nay, vẫn vô cùng phiền muộn, đang chuẩn bị đối mặt với tử vong, chính nhờ Hàn Phỉ cứu chữa mới có thể sống sót, mà hắn, chỉ có trả cho nàng sự trung thành tận tụy hiếm có mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play