Đáy lòng Hàn Phỉ ấm áp, nàng không nghĩ tới mẫu thân của nam thần còn lo lắng cho nàng. Trong lòng luôn có loại cảm giác được mẹ chồng tương lại quan tâm. Hàn Phỉ nỗ lực đè xuống tâm tình quái dị này.
"Hàn Phỉ biết rõ."
Sắc mặt Tuyết quý nhân trở nên nghiêm túc, nói: "Hàn Phỉ, dạy dỗ Triệt nhi ta có lòng nhưng không đủ lực, nếu như có thể, ta muốn nhờ cả vào ngươi?"
Hàn Phỉ vô ý thức nói: "Ta không được.."
"Khụ khụ khụ.."
Tuyết quý nhân đột nhiên ho khan kịch liệt, giống như là muốn ho cả phổi ra vậy, Hàn Phỉ vội vàng đưa qua cho nàng một chiếc khăn tay, sau đó khiếp sợ nhìn thấy một tia huyết dịch từ giữa ngón tay nàng chảy ra. Trái tim Hàn Phỉ đột nhiên phát lạnh, tình cảnh này giống hệt như lần nàng đã chứng kiến.
Tuyết quý nhân tưởng bản thân mình ho ra máu đã hù dọa đến Hàn Phỉ, vội vàng dùng khăn tay lau khô máu rồi tối nghĩa nói: "Không có chuyện gì, ta đã quen rồi, may mà đến giờ vẫn không chết."
Hàn Phỉ đột nhiên mở miệng nói: "Thân thể của Tam Hoàng Tử điện hạ cũng bị di truyền sao?"
Tuyết quý nhân trầm mặc một hồi, nói: "Ngươi đã đã kiểm tra sao?"
Hàn Phỉ lắc đầu một cái, đồng thời thầm hận chính mình vì sao không kiểm tra thân thể tiểu hài nhi ngay từ đầu. Đúng vậy, sau khi lớn lên thân thể Tần Triệt kém như thế, không thể không có lý do, e là, do di truyền. Nhưng, một vấn đề càng lớn hơn theo đó mà đến, chân của Tiểu Tần Triệt không phải là bị tật bẩm sinh, bây giờ hắn chạy còn nhanh hơn rất nhiều người đấy, chỉ chớp mắt cũng không thấy người, không khác gì con khỉ nhỏ, làm sao cũng không giống là chân có tậ. Như vậy.. Chính là chuyện sau này mới xảy ra. Đến cùng là phát sinh chuyện gì mới khiến Tần Triệt thành con ma ốm chứ. Chân bị phế, thân thể cũng kém đến cực điểm. Chỉ cần nghĩ đến đây trong lòng Hàn Phỉ liền vô cùng bất an, giống như có chuyện vô cùng quan trọng bị nàng bỏ qua.
Vẻ mặt nàng quá mức ngưng trọng, Tuyết quý nhân hơi kinh ngạc nói: "Làm sao vậy? Đừng nói là thân thể Triệt nhi có chỗ nào không thích hợp nhé?"
Hàn Phỉ gian nan lắc đầu một cái, không biết nên nói thế nào, quyết định giấu đi, nhân tiện nói: "Cũng không có gì, Tam Hoàng Tử điện hạ bây giờ nhìn.. rất khỏe mạnh."
Chẳng khác gì con sói con vậy! Khỏe mạnh đến không thể khỏe hơn!
Tuyết quý nhân ngơ ngác, lập tức thở dài một hơi, nói: "Lúc ta sinh Triệt nhi.. có một chút vấn đề.. thân thể Triệt nhi từ nhỏ đã không tốt lắm, nhưng hiện tại nhìn không ra, ngày sau chỉ cần không chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá lớn, bệnh biến chứng liền sẽ không phát tác, hắn có thể khoẻ mạnh trưởng thành."
Hàn Phỉ do dự một chút, nàng rất muốn nói cho Tuyết quý nhân biết, sau này thân thể nam thần so với suy nghĩ của nàng còn muốn kém hơn, thậm chí đã có thể dùng từ suy yếu để hình dung. Nếu như dựa theo lời mẫu thân nam thần nói, không chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ lớn, sẽ không sẽ phát tác, như vậy trong tương lai, Tần Triệt đến cùng là phải chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ ra sao, mới khiến tình trạng thân thể rớt xuống ngàn trượng như thế. Hàn Phỉ muốn biết rõ chân tướng hơn ai hết.
Hàn Phỉ bỗng nhiên phản ứng lại, sau khi gặp nam thần, nàng từ chưa từng nghe qua bất kỳ chuyện gì liên quan đến hắn trước đó. Nàng đối với hắn, căn bản không biết gì cả. Hàn Phỉ có chút hoảng hốt, nàng chợt phát hiện hiểu biết của mình với Tần Triệt quá nông cạn, những cái nàng biết, nàng hiểu, đều chẳng qua là hắn đồng ý cho nàng xem, những cái hắn không muốn biểu lộ ra, nàng cái gì cũng không biết. Tỷ như, những gì Tần Triệt trải qua. Hàn Phỉ có một loại vui mừng, vui mừng vì được trải qua với hắn, hay là lần này, nàng có thể tận mắt chứng kiến hắn lớn lên, những chuyện từng phát sinh trên người hắn. Hoặc là.. nàng có thể ngăn cản. Ngăn cản tất cả bi kịch phát sinh.
Nhưng lúc Hàn Phỉ sản sinh suy nghĩ này, đầu nàng trong nháy mắt giống như bị kim đâm, đau đến nỗi nàng phải rên lên một tiếng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT