*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tác giả: A Gia Toa Đích Bút Ký
Reng reng reng---
Đến giờ tan học, vốn dĩ giờ này sân trường không còn người nào nhưng hôm nay lại đặc biệt đứng khoảng mười mấy người.
Trình Diệc híp mắt nhìn nhóm người trên mặt tràn đầy lệ khí phía trước.
" Muốn gì đây?"
" Không phải mày rất mạnh sao, lại ỷ vào mình lớn lên có khuôn mặt đẹp liền nơi nơi thông đồng với người khác, hôm nay tụi tao liền giúp mày học cách làm người"
" Hừ, vậy mày nói xem tao thông đồng với ai a" Trình Diệc cảm thấy không thể hiểu được cũng rất không có kiên nhẫn, hắn còn phải vội vàng đến bệnh viện lấy giấy kiểm tra sức khoẻ của mình, qua một lát nữa bệnh viện liền đóng cửa, hắn không rảnh chơi đùa với đám thiểu năng này.
nghe vậy bọn chúng liền đẩy nữ sinh đang núp ở đằng sau ra phía trước, nữ sinh đó khóc đến mặt đều tèm lem nước, sắc mặt xanh trắng vô cùng, có thể thấy được là bị doạ không nhẹ.
Trình Diệc cẩn thận quan sát nữ sinh trước mắt, hình như là hôm qua hắn thấy một người té lăn quay trên đất nên thuận tay nâng người dậy, là nữ sinh này đi.
Đỡ người một cái liền nói hắn thông đồng? Liền tính nữ sinh kia vì vậy mà thích hắn, cũng là việc của cô ta, liên quan quái gì đến hắn. Hơn nữa phỏng chừng đây chỉ là cái cớ, nói thẳng là tìm hắn gây sự đi.
Trình Duyệt nhíu mày nói" Tao không quen biết nữ sinh này, bọn mày muốn làm gì liền làm nhanh chút, đừng chậm trễ việc của tao"
Kỳ thật việc hôm nay cũng có dính líu tới nữ sinh này. Cô từng giúp bạn gái lão đại là thật, bất quá đây chỉ là cái cớ đội nồi thay hắn mà thôi.
Lão đại bọn họ thấy Trình Diệc sức chiến đấu cao lại độc lai độc vãng, nghĩ đến muốn thu hắn làm đàn em, kết quả bị cự tuyệt, lão đại thấy mặt mũi bị Trình Diệc làm mất hết liền muốn cho hắn một cái giáo huấn.
Cuối cùng cũng phải động thủ, Trình Diệc lười vô nghĩa, trực tiếp ra tay trước. Hắn nâng lên một chân trực tiếp hướng tới người đang muốn đánh lén đá một cái, hai bên bắt đầu động thủ.
Một mình Trình Diệc cũng không chiếm ưu thế, nhưng là từ nhỏ hắn đã cùng Đại ba học đánh đánh quyền, đánh nơi nào sẽ khiến đối thủ bị thương nặng nhất, đau nhất hắn nắm quá rõ. Hơn nữa bọn họ cũng là học sinh, đều sẽ có chút cố kỵ, cũng sẽ không dám ra tay nặng như vậy. Cho nên chỉ chốc lát sau bọn chúng liền bị Trình Diệc chèn ép.
" Ai ở đó đánh nhau, mau dừng lại cho ta!!"
Cuối cùng bác bảo vệ đến làm trận chiến này bất đắc dĩ phải dừng lại, cả bọn ai cũng chạy như bị ma đuổi.
Sau khi chạy như bay một đoạn đường, Trình Diệc dừng ở giao lộ chống tay lên đầu gối nghỉ ngơi. Mà vừa vặn lúc này bạn tốt của hắn Lâm Hoà Triệt - một tên ngốc Alpha được cái lớn xác gọi tới.
" Trình Diệc, mày đi đâu vậy, không phải bảo ở dưới lầu chờ tao sao?"
" Chờ mày, lại chờ mày tao liền phải chết ở đó" Bởi vì Lâm Hoà Triệt không có ở đây, hắn chỉ có thể đối với không khí làm một ánh mắt khinh bỉ.
Lâm Hoà Triệt hoảng sợ" Mày không sao chứ, biết vậy tao xuống sớm một chút. Tụi bây đánh nhau rồi sao, Diệp thúc vừa mới dặn tao nhìn chằm chằm mày không cho mày đánh nhau. Mày vừa mới phân hoá tình huống thân thể còn chưa ổn đinh, đừng có cạy mạnh"
Mấy ngày hôm trước tuyến thể của Trình Diệc bắt đầu thành thục, là người phân hoá muộn nhất trong ban. So với người bình thường Trình Diệc phân hoá muộn hơn một năm. Tiểu ba của Trình Diệc hoảng hốt dẫn hắn đi bệnh viện kiểm tra tin tức tố.
Mà hôm nay chính là ngày lấy kết quả.
" Lát nữa lấy được kết quả, mày chớ khẩn trương a, nếu là Omega thì sao?" Lâm Hoà Triệt tò mò hỏi Trình Diệc, cách một cái điện thoại Trình Diệc có thể tưởng tượng ra khuôn mặt đáng khinh của hắn khi hỏi câu này.
" Cút, không cần mày phiền lòng. Mày vẫn là học cho thật tốt đi, mắc công mẹ mày lại tới tìm tao, kêu tao giúp mày học bổ túc"
Lâm Hoà Triệt hỏi xong cũng cảm thấy mình rất ngu, bộ dáng Trình Diệc đánh nhau hung thế kia, đời nào có Omega như vậy. Hơn nữa một người suốt ngày đánh nhau còn phi thường quỉ dị mà mỗi lần thi cử đều đứng nhất, khiến bọn họ ghen tị đến đỏ mắt.
Hắn cười một cái nghĩ phỏng chừng Trình Diệc cũng giống hắn là một Alpha cường hãn. Vì thế Lâm Hoà Triệt dặn dò Trình Diệc vài câu rồi cúp máy.
Trình Diệc xỏ tay vào túi quần, thông thả hướng bệnh viện đi đến, một chút cũng không khẩn trương, bởi vì lúc trước trường học đã cho bọn hắn làm kiểm tra phân hoá, kết quả đều biểu hiện hắn có phần lớn khả năng sẽ phân hoá thành Alpha.
Cho nên hắn chẳng những không khẩn trương, thậm chí còn có điểm chờ mong. Bởi vì nghe nói sau khi công bố kết quả, bệnh viện sẽ đem mấy người có tin tức tố cùng độ xứng đôi cao liệt ra cho bọn hắn tham khảo.
Không biết Omega mệnh định của mình là ai, Trình Diệc có điểm tò mò. Nhưng phần tò mò này sau khi hắn lấy được kết quả liền bị đánh đến không còn gì.
" Xin chúc mừng, cậu là một Omega!"
Ngữ điệu ôn nhu của vị hộ sĩ cũng không thể trấn an Trình Diệc đang bị kinh hách, hắn vội vàng hỏi" Từ từ, cô nói, tôi là Omega!?!"
Trình Diệc cầm giấy kết quả kiểm tra độ phân hoá cùng sức khoẻ của mình ngồi trên ghế dài của bệnh viện, vẻ mặt khiếp sợ nhìn hộ sĩ. Ở khi hộ sĩ hướng hắn gật đầu khẳng định, Trình Diệc kinh ngạc đến mức thiếu chút nữa xé nát tờ giấy trong tay.
Trong ban bọn hắn ai cũng đều đã phân hoá, chỉ có hắn khi đó là không có cảm giác gì, hắn thấy chẳng có gì to tát cả. Khi đó chuyện này đối với hắn chỉ là vấn đề thời gian thôi, ai ngờ hiện thực lại quật cho hắn một vố đau như vậy.
Kết quả này thực sự là ngoài dự đoán của mọi người, bởi vì trong hai lần kiểm tra phân hoá của trường học, kết quả đều cho thấy hắn có đến 90% sẽ phân hoá thành Alpha.
Trình Diệc cầm tờ giấy, lấy tay xoa xoa khuôn mặt của mình, nôn nóng đi tới đi lui trên hành lanh bệnh viện. Đây rốt cuộc là chuyện gì chứ, thế mà bị miệng quạ đen của Lâm Hoà Triệt nói trúng rồi! Hắn làm sao có thể mở miệng nói với gia đình rằng mình không phải là Alpha! Trình Diệc thật sự rất muốn túm một người lại tẩn cho một trận để bình ổn cảm xúc hoang mang của mình.
Lại do dự, vẫn là thôi đi.
Khi Đường Diệc về đến nhà, phát hiện trong nhà đã được Tiểu ba của hắn trang trí lại, hẳn là để chúc mừng hắn đã phân hoá trở thành nam tử hán.
Trình Diệc hồi tưởng lại sáng nay lúc mình bước ra cửa đã thề son thề sắt với Đại ba và Tiểu ba rằng mình sẽ trở thành một Alpha nên kêu bọn họ ở nhà chờ kết quả, bây giờ hắn hận không thể quay về quá khứ tán chết chính mình.
" Tiểu Bảo, phân hoá thành Alpha cảm thấy như thế nào, có phải cảm thấy càng mạnh lên không, ha ha ha" Trình ba hoàn toàn không chú ý tới con trai mình khác thường, ở nơi đó cười vui sướng.
Vẫn là Tiểu ba của Trình Diệc tương đối mẫn cảm chú ý tới hắn không quá cao hứng.
" Tiểu Bảo, làm sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?" Diệp ba ngồi xuống bên người Trình Diệc, sờ sờ đầu hắn, thật cẩn thận mà mở miệng.
" Không có gì, chính là xảy ra một ít chuyện ngoài ý muốn" Khuôn mặt Trình Diệc cứng đờ, kéo khoé miệng đối với Tiểu ba coi như tươi cười.
" Ai----" Trình Diệc thở dài, đem đầu dựa vào đầu gối của Tiểu ba.
" Tiểu ba, chắc là con phải lần nữa sắp xếp lại kế hoạch tương lai của mình rồi"
Trình Diệc từ nhỏ đã xem Đại ba là thần tượng của mình, hy vọng về sau có thể trở thành một người giống như ông. Đại ba của Trình Diệc là một tay quyền anh nổi tiếng, từng đánh bại tuyển thủ của các quốc gia, hai lần giành được đai lưng vàng của thế giới. Sau đó ông lui giới, về quê mở một câu lạc bộ quyền anh.
Từ nhỏ Trình Diệc đã cùng Đại ba học quyền anh, tính toán trở thành một vận động viên, nhưng kết quả phân hoá đã làm tất cả mộng tưởng của hắn trở thành bọt biển.
Bởi vì thể chất của Omega, cũng như là đối tượng bảo hộ của quốc gia, dĩ nhiên sẽ không cho phép họ lên võ đài. Cho nên trước kia hắn lên kế hoạch cho nhân sinh của mình cuối cùng hiện tại đều đổ sông đổ bể.
Trình Diệc nói thật uyển chuyển, nhưng Diệp Vãn nghe được ẩn ý của hắn. Tuy rằng rất khiếp sợ, nhưng bây giờ tâm tình của con trai càng quan trọng.
Hắn tìm từ mở miệng" Tiểu Bảo a, con nhìn ta xem, làm Omega cũng không có gì không tốt, đúng không? Từ nhỏ con đã luôn là kiêu ngạo của ba ba, ta tin tưởng nếu con muốn làm gì, thân phận không phải là nhân tố có thể ngăn cản con"
" Con chính là cảm thất rất bất ngờ, cũng không có việc gì"
Trình Diệc đối với Tiểu ba cười cười, bộ dáng kiên cường này ở trong mắt Tiểu ba, càng khiến ông đau lòng.
Mà Đại ba của Trình Diệc sau khi nghe Diệp Vãn nói xong mới phản ứng lại" Tiểu Bảo, con phân hoá thành Omega?" Diệp Vãn nghe Trình ba lỗ mãng nói trắng ra như vậy nhịn không được trợn trắng mắt, sợ con trai là chưa đủ thương tâm sao, hắn trực tiếp tát một cái vào gáy tên này.
Trình ba bị tát của không đau không ngứa, còn đối với Diệp Vãn cười ngây ngô.
" Tiểu bảo, chuyện này có gì đâu, con xem Đại ba con mạnh như vậy, có thể bảo hộ Tiểu ba con cùng con cũng không thành vấn đề"
Trình Diệc nghe Đại ba nói, thật không biết nói gì cho phải. Hắn cuối đầu, buồn buồn nói" Không cần phải như vậy, con sao có thể bị người khác khi dễ. Con nếu đã là Omega, cũng phải là Omega mạnh nhất"
" Đúng đúng đúng, con trai ta đương nhiên là lợi hại nhất. Trên đời này không có Omega nào có thể đánh tổ hợp quyền, cũng không thể đánh với cấp dưới của ta quá năm phút"
Trình Diệc được Đại ba dỗ cho tâm tình tốt lên không ít, lại nghe Đại ba hỏi" Vậy về sau con còn cùng ta luyện đánh quyền sao?"
Mà Diệp Vãn ở một bên nghe được lời này thiếu chút nữa nổi bão" Ngươi nói cái gì, Tiểu Bảo mới vừa phân hoá, cơ thể còn suy yếu, ngươi mỗi ngày đều đánh quyền đánh quyền, bây giờ Tiểu Bảo đã phân hoá thành Omega, nó có thể chịu nổi một quyền của ngươi sao....."
Xin lược bớt một ngàn từ.
Tiểu ba của Trình Diệc là giáo sư đại học, ngày thường ôn tồn lễ độ. Mà Đại ba hắn mỗi lần đều có thể khiến cho Tiểu ba luôn ôn nhu cũng phải phát điên, Trình Diệc tỏ vẻ hắn quen rồi.
Trình Diệc nhìn Đại ba to con nhà mình uỷ khuất ngồi trên sô pha không dám nói một câu mà thấy cay mắt vô cùng, không ai chú ý, hắn lặng lẽ trở về phòng.
Hắn nằm trên giường nhìn tờ kết quả trong tay. Nếu số phận đã định, hắn cũng chỉ có thể tiến về phía trước.
Sau đó hắn thấy được ba người có độ xứng đôi cao với hắn.
Sầm Cẩn - 100%
Quý Thiếu Dương - 81%
Gì Xán Xán - 50%
Trình Diệc phi thường khiếp sợ, nguyên lai độ xứng đôi 100% thực sự tồn tại! Hắn còn tưởng là do sách sinh lý viết loạn. Tên này không tồi nha, chính là hắn tự nhiên đẹp trai hơn mình, lại còn nhìn ốm yếu thế kia, pass.
Còn có, người tên Xán Xán này thế nhưng là một nữ Alpha! Trình Diệc thật sự không thể tưởng tượng được cảnh mình cùng nữ Alpha ở bên nhau.
Kì thực độ xứng đôi là 81% ở hiện tại cũng rất cao. Nhưng ai kêu phía trước hắn còn có người độ xứng đôi là 100% a, cho nên Quý Thiếu Dương hoàn toàn không khiến cho Trình Diệc chú ý chút nào.
Trình Diệc ở trên giường nằm nằm một hồi liền ngủ mất, chờ hắn dậy trời đã tối rồi.
Bởi vì tư thế ngủ mà tóc hắn xuất hiện một cái *ngốc mao, sửa sửa một hồi, chắc chắn đầu tóc mình gọn gàng hắn mới đánh một cái ngáp rồi bước ra khỏi phòng. Kết quả hắn thấy được Tiểu ba của mình hốc mắt hồng hồng ngồi trên sô pha, Đại ba thì ngồi bên cạnh chân tay luống cuống.
Trình Diệc "!!!"
Hắn vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt Diệp Vãn" Tiểu ba làm sao vậy, là bị Đại ba khi dễ sao?"
Trình Đại ba nằm không cũng trúng đạn.
Diệp ba nhìn thấy con trai, miễn cưỡng giơ lên một cái tươi cười " Không liên quan đến Đại ba con, chính là bên bà ngoại vừa mới gọi lại đây, nói bà ấy bị bệnh nặng" nói đến đây, Diệp Vãn thanh âm nghẹn ngào, thật sự nhịn không được, nước mắt rào một cái chảy xuống,
Trình ba đau lòng chịu không được, ôm lấy vợ mình an ủi" Ta trực tiếp đi đặt vé máy bay, ngươi đừng vội"
Hơn nữa ngày mai vừa lúc là cuối tuần, cho nên bọn họ liền bay đến chổ bà ngoại.
- -------------/-/-/-//-/-
* ngốc mao ( hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)