Chờ sau khi Ôn Đình Vực đi, Cô Niệm Niệm như thê nào cũng ngủ không được.
Cứ vậy đến lúc rời giường ăn sáng rồi sau đó đến trường học.
Lúc ăn sáng Cố Niệm Niệm không để dì Lý đút, cô phát hiện sau một đêm tay mình tốt lên rất nhiều, tuy rằng vẫn có chút đau, nhưng có thể nâng lên.
Hôm nay chú định là một ngày gió nổi mây bay, Cố Niệm Niệm tới trường học không bao lâu, một chiếc xe cảnh sát gào thét mà đến.
Cố Xảo Xảo mang theo một đám cảnh sát vọt vào phòng học.
Cố Niệm Niệm đang cùng Tô Nhan nói chuyện phiếm.
Thấy nhiều cảnh sát như thế Tô Nhan khiếp sợ: “Niệm Niệm, có chuyện gì thế, sao lại nhiều cảnh sát như vậy, có có Cố Xảo Xảo này, cô ta sao còn không biết xáu hổ mà quay về.”&p Ánh mắt Cố Niệm Niệm khẽ động.
Cô biết những cảnh sát này tới là có chuyện gì.
Cô một chút cũng không sợ, cho dù nhiều cảnh sát tới như vậy cô cũng không sợ.
Cô chỉ hận chính mình lúc ấy quá mềm lòng, chỉ là xiêu xiêu vẹo vẹo đem chủy thủy làm bị thương bụng của Chu Mỹ Ngọc.
“Cảnh sát, chính là nó, chính là nó ý đồ giết người, các anh mau đem nó bắt đi, phán quyết nó tử hình! Cố Xảo Xảo kêu gào.
Lúc này học sinh trong phòng đều sôi nổi hướng ánh mắt về phía Cố Niệm Niệm.
Thấy Cố Xảo Xảo mang những cảnh sát đó tới là vì Cố Niệm Niệm, Tô Nhan khiếp sợ.
Khuôn mặt cô trắng bệch: “Niệm Niệm, có chuyện gì, rốt cuộc là có chuyện gì?”&p Cố Niệm Niệm đứng lên: “Không có việc gì, chỉ là tớ đâm người ta một dao, không phải rất nặng, cậu yên tâm.”&p Cô vân đạm phong khinh như thế lại càng làm cho Tô Nhan kinh hồn táng đảm.
“Chú cảnh sát, các người đừng bắt Niệm Niệm, khẳng định có hiểu lầm gì đó, Niệm Niệm là một học sinh tốt, khẳng định là có hiểu lầm.” Tô Nhan ở một bên cầu tình cho Cố Niệm Niệm.
Nhưng cảnh sát đều là xử lý theo phép công.
Bọn họ nói với Cố Niệm Niệm: “Cố Niệm Niệm, cô bị nghỉ ngờ liên quan có ý làm người trọng thương, hiện tại theo chúng tôi đi một chuyến.”&p Một cảnh sát tiền lên còng tay Cố Niệm Niệm.
Cố Niệm Niệm lạnh lùng nhìn thoáng qua: “Không cần mang còng tay, tự tôi sẽ đi, chẳng lẽ các người một đống lớn nam nhân còn sợ một nữ nhân như tôi.”&p Cảnh sát kia sắc mặt đổi đổi, nhưng không tiếp tục còng tay Cố Niệm Niệm nữa.
Cố Xảo Xảo vẫn luôn theo ở phía sau, nhìn thấy Cố Niệm Niệm đi theo cảnh sát đi tới cửa chuẩn bị leo lên xe, Cố Xảo Xảo ngăn lại Cố Niệm Niệm.
Sở dĩ chọn nơi không có ai là vì Cố Xảo Xảo sợ bị bạn học nghe được cô ta cùng Cố Niệm Niệm là quan hệ chị em.
Tuy hiện tại cô ta đã bị vạch trần, nhưng vẫn chưa bị mọi người biết được cô ta cùng Cố Niệm Niệm là chị em.
Ở trong lòng Cố Xảo Xảo, Cố Niệm Niệm chính là người hạ đẳng nhất, không xứng đáng có bắt kỳ liên hệ gì với cô ta.
“Cảnh sát, tôi muốn cùng Cố Niệm Niệm nói máy câu.” Có Xảo Xảo ngọt ngào cười với một cảnh sát.
Tiện nhân này, chờ khi vào cục cảnh sát xem tiện nhân này còn kiêu ngạo thế nào!
“Còn có đúng rồi.” Cố Niệm Niệm lúc bước lên xe cảnh sát bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Cố Xảo Xảo: “Cố Xảo Xảo, tôi quên cùng chị nói một việc, hối hận, thật sự rất hối hận.”&p Có Xảo Xảo sửng sốt, ngay sau đó trên mặt tức muốn hộc máu nháy mắt hiện lên một tia đắc ý.
Nhìn đi, nữ nhân này quả nhiên sợ hãi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT