Mắt Cố Niệm Niệm hơi động, cô không biết vì sao hiệu trưởng lại triệu tập mọi người đến đây để nói chuyện của cô cùng Hà Thư Thư.
Nếu không có cuộc gọi kia của Ôn Đình Vực, cô có lẽ sẽ thực hoảng loạn, nhưng có cuộc gọi buổi sáng kia của Ôn Đình Vực khiến cô an tâm không ít.
Cô tự nói với chính mình, không cần sợ. Hiện tại cô không chỉ có một mình, còn có một người đàn ông ở phía sau giúp mình.
Có Niệm Niệm không gấp, Tô Nhan cùng Hà Thư Thư lại gắp đến sắp không xong.
Tô Nhan vẻ mặt nôn nóng thấp giọng nói với Cố Niệm Niệm: “Niệm Niệm, hiện giừo phải làm sao đây. Không nghĩ tới hiệu trưởng cũng là một người không biết phân biệt, vậy mà còn không nhìn ra những bức ảnh đó là giả.”
Sắc mặt của Hà Thư Thư càng tái nhợt, lung lay sắp đổ.
Tô Nhan nhìn thấy Hà Thư Thư như vậy thì lại có chút khó chịu.
“Thư Thư, cậu xem cậu, một đại nam nhân còn không đủ trấn định. Cậu nhìn Niệm Niệm trấn định mà học hỏi chút đi.”
Hà Thư Thư mím chặt môi không nói gì.
Chính cậu bị đuỗi học thì không sợ, dù sao cậu vẫn có đường lui. Đương nhiên việc này toàn bộ A đại không có ai biết, thậm chí Cố Niệm Niệm cùng Tô Nhan cũng không biết.
Nhưng cậu sợ Có Niệm Niệm bị đuỏi học.
Hiệu trưởng trên đài chậm rãi nói è chuyện những bức ảnh của học sinh Có Niệm Niệm và Hà Thư Thư bị lan truyền trong trường, dẫn đến ảnh hưởng vô cùng lớn đến trường học của chúng ta. Nhà trường đã báo án đến cơ quan công an, trải qua điều tra kỹ càng tỉ mỉ của cục công an, hiện tại đã có thể xác định ảnh chụp được coi là kích tình của Cố Niệm Niệm cùng Hà Thư Thư đều là ảnh ghép. Hà Thư Thư cùng Cố Niệm Niệm là tình cảm hữu nghị giữa bạn học bình thường, hy vọng mọi người không để bị lừa gạt, cũng hy vọng mọi người có thể phân biệt rõ ràng thị phi đúng sai.”
Sau khi hiệu trưởng nói xong, tất cả mọi người đều ngây ra.
Dù sao cũng đường đường là hiệu trưởng tự mình lên tiếng, lại còn nói là cơ quan công an tự mình điều tra. Vậy đáp án đã rõ ràng, ảnh chụp có Niệm Niệm cùng Hà Thư Thư khẳng định là giả. Thì ra mọi người đều oan uỗổng Hà Thư Thư và Có Niệm Niệm.
Sắc mặt Cố xảo Xảo trắng bệch một mảnh.
Sao có thể như vậy? Hiệu trưởng lại tự mình giúp Cố Niệm Niệm làm sáng tỏ, sao có thể như vậy!
Sắc mặt Thái Thi Khả cũng trắng bệch, trong đầu một mảnh hỗn độn.
Những ảnh chụp đó lại là giả? Sao có thể? Rõ ràng trông thật như vậy.
Có người vui cũng có người sầu.
Đối lập với tình cảnh bi thảm của Có Xảo Xảo cùng Thái Thi Khả, Tô Nhan, Cố Niệm Niệm cũng Hà Thư Thư quả thực là thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tô Nhan miệng cười đến mang tai: “Lúc đầu tớ còn nói hiệu trưởng của chúng ta không tốt, hiện tại tớ muốn thu hồi. Từ nay về sau, hiệu trưởng chính là thần tượng mà Tô Nhan này sùng bái nhất!”
Sắc mặt Hà Thư Thư cũng hồng nhuận lên máy phần.
Đôi mắt Cố Niệm Niệm lấp lóe ánh sáng, trong nháy mắt quang hoa lưu chuyền, vô cùng đẹp đẽ.
Người đàn ông kia đã nói cái gì mình cũng không cần quan tâm. Anh sẽ giúp cô giải quyết, đều là sự thật.
Hiệu trưởng đang chuẩn bị tuyên bố mọi người có thể về, Có Niệm Niệm bỗng nhiên đứng dậy: “Chờ đãt”
Hiệu trưởng sửng sốt.
Có Niệm Niệm đi lên đài cao: “Hiểu trưởng, em có thể nói vài câu không?”
Hiệu trưởng gật đầu: “Học sinh Niệm Niệm, em nói đi.”
Bên môi Có Niệm Niệm gợi lên ý cười, cô nhìn thoáng qua đám đông dưới đài.
Nói thật, đây là lần đầu tiên cô đứng ở trên đài cao đối mặt với nhiều người như thế, trong lòng cũng có chút không được tự nhiên.
Nhưng nghĩ đến cú vả mặt hung hăng sắp tới, cô vẫn trấn định xuống.
Cố Niệm Niệm không nói chuyện. Cô nghĩ, Thái Thi Khả vừa rồi cũng đã bị mất mặt trước mọi người, coi như: khoan dung độ lượng, cô cũng không phải người nắm chặt không buông.
Cô gật gật đầu với hiệu trường rồi đi xuống.
Lần này Cố Niệm Niệm có thể nói là mở mày mở mặt một phen. Cố Xảo Xảo nhìn gương mặt tươi cười của Có Niệm Niệm thì tức giận đến muốn nổ tung.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT