Chương 1000:

 

Sau khi Bạch Hạ cúp điện thoại của chủ biên, trong đầu cô liền có linh cảm phong phú về nội dung bản thảo. Mà dáng vẻ của nam chính, cô liền trực tiếp mang khuôn mặt và diện mạo của Hình Nhất Phàm vào.

 

Anh không phải chính là loại nam chính mà chủ biên muốn sao? Bạch Hạ trong lòng suy nghĩ liền nghĩ lấy anh làm nguyên mẫu đi! Dù sao anh cũng không biết! Bạch Hạ nghĩ đi nghĩ lại.

 

Lúc này, Đóa Đóa nhảy nhảy trên đùi cô, hướng cô kêu meo meo, Bạch Hạ đang nghĩ đến đoạn mở đầu thú vị, cúi đầu liền thấy Đóa Đóa làm nững với mình, cô liền vuốt ve nó, giống như quan tâm một đứa nhỏ cười nói: “Được được được, mẹ để ý con, đừng là nũng giống tiểu đáng thương vậy.”

 

Vuốt ve Đóa Đóa, thình lình một linh cảm nảy lên trong đầu Bạch Hạ, đợi đã, bản thảo mới gì chứ!? Lần này người đàn ông đó tranh Đóa Đóa với cô, không phải là một đoạn mở đầu rất đặc sắc sao?

 

Hai người bởi vì một nhóc mèo con gặp nhau, sau đó phát sinh các loại chuyện thú vị, cuối cùng nam nữ chính yêu nhau, sau đó là kết thúc hoàn mỹ.

 

Bạch Hạ không khỏi trở nên hưng phấn, chính những tình tiết cũ này cô nhất định có thể vẽ mấy ngàn Chương bản thảo, lỡ như hot, cô liền thành danh.

 

Đáy lòng Bạch Hạ không khỏi nghĩ, nếu muốn đạt được nội dung bản thảo mới, phải cùng người đàn ông này ở chung nhiều một chút, nhất định sẽ có thêm càng nhiều linh cảm.

 

Người đàn ông này chính là có khuôn mặt thiên thần, lòng dạ ác ma, cô thật không biết độc giả thế nào lại thích loại khẩu vị này. Người đàn ông như vậy xuắt hiện trong truyện tranh cùng nữ chính yêu đương oanh oanh liệt liệt, quả thật hoàn mỹ.

 

Nhưng mà trong hiện thực cùng người đàn ông như vậy ở chung, thật sự một chút cũng không cảm tháy rung động.

 

Bạch Hạ cắn đôi môi đỏ mộng, đúng lúc này, cơn đói bụng của cô truyền đến, bụng khẽ kêu hai tiếng, cô xáu hỗ ôm bụng nhìn quanh, vẫn tốt, không ai nghe thấy.

 

Đang nghĩ không biết khi nào có thể ăn cơm, đã nghe được mùi hương của thức ăn từ phòng bếp truyenf tới, cô lập tức tham lam hít hai lần, thật thơm nha! Tay nghề nấu nướng của người đàn ông này quả thật không tồi.

 

Bạch Hạ mới nghĩ đến, đến bây giờ cô còn chưa biết người đàn ông này tên là gì?

 

Bạch Hạ ôm Đóa Đóa đi vào phòng khách, lập tức đi về phía bếp, chính là muốn nhìn trộm bóng dáng của người đàn ông trong phòng bếp, lập tức cảnh tưởng bộ dáng hoàn mỹ của nam chính trong truyện tranh hiện ra.

 

Cậu mặc áo sơ mi đen, kéo cao tay áo lộ ra nữa cánh tay rắn chắc, thắt lưng hoàn mỹ, từ phần eo đi xuống là đôi chân dài thẳng tắp, hoàn mỹ.

 

Hình Nhất Phàm đang xào rau, liền cảm thấy sau lưng có một đôi mắt đang theo dõi mình, anh quay đầu lại, liền thấy ánh mắt Bạch Hạ đang như kẻ trộm đang theo dõi cậu.

 

“Cô nhìn cái gì?” Hình Nhất Phàm híp mắt hỏi.

 

Bạch Hạ nhanh chóng meo meo cười: “Tôi đói bụng rồi, đang nghĩ khi nào thì có thể ăn cơm. Tôi còn chưa có ăn bữa sáng đó!”

 

Cô có chút chột dạ, vậy mà cô lại như kẻ trộm nhìn lén anh, anh mà biết khẳng định sẽ cảm tháy cô biến thái!

 

“Này! Anh tên là gì vậy?” Bạch Hạ lại hỏi.

 

“Thế nào? Có hứng thú với tôi à?” Hình Nhất Phàm đầu cũng không ngẳng lên lạnh giọng hỏi.

 

Bạch Hạ lập tức nghẹn một cái: “Anh đừng nghĩ nhiều! Tôi chỉ cảm thấy sau này cứ gọi anh là “này” cũng không tốt!

 

Nếu anh không ngại vậy thì tôi cũng không ngại! Có phải không? Này!”

 

Hình Nhất Phàm chỉ cảm tháy không có gì, liền nói: “Tôi là Hình Nhất Phàm.”

 

Bạch Hạ có chút đắc ý cười rộ lên: “Hình Nhất Phàm! Tên rất bình thường!”

 

Hình Nhất Phàm quay đầu liếc cô một cái, Bạch Hạ lập tức che miệng bối rồi giải thích: “Cũng nghe rất hay mà!”

 

Bạch Hạ nghe xong tên của cậu, liền ôm Đóa Đóa đi ra, cô thở một hơi, ngẳng đầu nhìn biệt thự, nơi này hết thảy đều khiến linh cảm khô kiệt của cô giống như nguồn suối, liên tục tuôn trào.

 

Điều này làm Bạch Hạ không khỏi đưa ra một chủ ý, cô liền tự lấy mình làm nguyên mẫu của nữ chính, người đàn ông này là nguyên mẫu của nam chính, ở trong truyện tranh diễn ra một hồi yêu đương, nói không chừng cũng rất được.

 

Bạch Hạ mím môi cười, xem ra cô vừa nhặt được một lợi ích rồi!

 

Trên bàn cơm, Hình Nhất Phàm làm ba món, tuy đều là món ăn đơn giản nhưng mà nhìn rất có khẩu vị.

 

Bạch Hạ thật sự rất đói bụng, không cần cậu chủ động mời, cô đã ngôi lại bàn, Hình Nhất Phàm đặt đũa lên bàn, ngay cả cơm cũng đã bưng lên.

 

Bạch Hạ cầm bát lên, đưa cho Hình Nhất Phàm: “Này, cho anh.”

 

Hình Nhất Phàm vươn tay nhận lấy, cô liền tự cầm bát của mình lên, ăn thử một miếng thức ăn liền không khỏi tán thưởng: “Oa! Quá ngon rồi, tôi đã rất lâu rồi không ăn qua thức ăn ngon như vậy!”

 

Hình Nhất Phàm nghe xong lời này, không khỏi có chút kì quái nhìn cô: “Vậy bình thường cô ăn cái gì? Không tự mình nấu cơm sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play