Chương 958: Lời Bài Hát Đạo Nhái

Cuối cùng, những lời cần nói cũng đã nói xong, đặt hoa và lễ vật lên bên cạnh mộ xong, Kiều Mộ Trạch đỡ bà cụ lên xe, bà cụ cũng nghẹn ngào ngồi lên xe, thật lâu không nói thêm gì nữa.

 

Tối nay, có một show truyền hình đang chuẩn bị sớm, đây chỉ là cuộc thi hát do một nhà đài hạng ba tổ chức, đặc biệt mời một số ca sĩ từng nỗi tiếng nhưng giờ đã hết thời đến biểu diễn.

 

Vào buổi chiều, từ một chiếc BMW màu trắng, hai người đã lâu không xuất hiện là Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền bước xuống khỏi xe, bọn họ cũng đã yên ắng một khoảng thời gian rồi, bây giờ họ đang chuẩn bị cho sự trở lại của mình.

 

Mà show tối nay vừa hay có giúp bọn họ lấy lại được một chút danh tiếng, vậy nên bọn họ đã tìm được đến một ít tài khoản marketing giúp bọn họ tẩy trắng những thứ trước đây, một số người hâm mộ trước đây của bọn họ vẫn sẽ chấp nhận bọn họ.

 

Ngay khi Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến bước vào, người bên ekip đã chào đón họ rất nồng nhiệt, họ cũng vui vẻ tận hưởng thời gian được phục vụ bởi những người khác, ngồi trong phòng chờ để chuẩn bị cho buổi biểu diễn tối nay.

 

“Mạn Ni, cậu nói xem chúng ta thật sự sẽ không sao chứ?”

 

“Có thể bị sao được chứ? Không phải chúng ta đã thay đổi vài câu trong lời bài hát rồi sao? Cho dù Trang Noãn Noãn muốn kiện thì chúng ta cũng không được tính là đạo nhạc.” Diệp Mạn Ni rất tự tin.

 

“Bây giờ, chúng ta cũng không còn cách nào khác nữa rồi!

 

Trang Noãn Noãn muốn danh tiếng có danh tiếng, muốn đàn ông có đàn ông. Cô ta có lẽ không rãnh truy xét chúng ta đâu.” Lâm Thiền cũng lạc quan mà tưởng tượng.

 

Trên thực tế, ca từ bài hát của Trang Noãn Noãn rất hay, họ cũng không nỡ gạch bỏ những lời cô ta đã viết trước đó, vì vậy họ chỉ thay đổi một vài từ mà thôi.

 

Hai người họ sẽ hát hai ca khúc này vào tối nay, nhờ đó mà từ hôm nay trở đi bọn họ sẽ có thể lấy lại được danh tiếng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chương trình truyền hình tối nay cũng sắp diễn ra, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền đều đã được đào tạo chuyên nghiệp nên chỉ cần có cơ hội, họ vẫn có thẻ thể hiện trình độ hát nhất định.

 

Quả nhiên, hai bài hát tối nay đã giúp họ giành được những tràng pháo tay tán thưởng, có thể nói bài hát mới của họ đã rất thành công.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền lại lần nữa trở thành tâm điểm chú ý, bọn họ vô cùng khát vọng lấy lại được danh tiếng ngày trước cho nên họ phát huy rất tốt.

 

Họ cũng mở đường cho sự trở lại của mình, lập tức mua ngay hot search, đưa tên tuổi của bọn họ trở lại với công chúng.

 

Vào khoảng 11 giờ tối, Trang Noãn Noãn đang ở nhà bà ngoại. Sau khi nói chuyện củng bà ngoại xong, cô vừa trở về phòng mình liền nhận được cuộc gọi từ Kiều Mộ Trạch.

 

““Alo!” Trang Noãn Noãn vùi mình trong chăn trả lời điện thoại của anh.

 

Giọng nói của cô vừa ngọt ngào lại có chút lười biếng.

 

“Em đang ở trên giường à?” Giọng người đàn ông đầu dây bên kia không hiểu sao lại khàn đi.

 

“Ừm! Nằm trên giường xem điện thọi một chút. Anh thì sao? Tắm rửa xong lên giường chưa?”

 

“Anh đang trong phòng làm việc.” Kiều Mộ Trạch trầm thấp cười đáp lại.

 

“Vậy anh nhớ đi ngủ sớm đấy, không được thức khuya đâu đấy! Như vậy không tốt cho sức khỏe.”

 

“Ừm! Anh không thức khuya, nhưng mà anh nhớ em, nhớ đến không ngủ được.” Trong giọng điệu của Kiều Mộ Trạch có chút ám muội.

 

Trang Noãn Noãn lập tức hiểu ý anh muốn diễn đạt là gì, cả người cố như có một luồng điện chạy qua, cô cắn môi nói: “Vậy thì anh đừng nhớ nữa.”

 

“Sao lại không nhớ được chứ? Anh muốn ôm em ngủ.”

 

Giọng điệu của Kiều Mộ Trạch rõ ràng là sẽ không thoả mãn với việc chỉ ôm thôi.

 

Trang Noãn Noãn cười khúc khích: “Vậy thì cũng không có cách nào nha!”

 

“Cô nhóc hư, em định bỏ đói anh đền chết hả?” Kiều Mộ Trạch nghe thấy tiếng cười của cô thì không nhịn được mắng nhẹ.

 

Trang Noãn Noãn đỏ bừng mặt, vùi vào trong chăn nói: “Vậy trưa mai gặp anh nha!”

 

Trái tim của Kiều Mộ Trạch lúc này mới được an ủi một chút: “Được, trưa mai gặp, anh đến đón em.”

 

Trang Noãn Noãn “ừm” một tiếng nói: “Được! Em đợi anh.”

 

“Em ngủ sớm đi, không được xem điện thoại quá muộn đây.

 

“Em biết rồi.”

 

“Nhớ phải nhớ anh đấy.”

 

“Ừm! Em sẽ nhớ anh.” Trang Noãn Noãn ngoan ngoãn đáp lại.

 

Kiều Mộ Trạch có chút không nỡ nói: “Vậy anh cúp máy đây.”

 

Trang Noãn Noãn thấy anh cúp máy rồi thì cầm điện thoại lên tiếp tục xem một lúc rồi mới đi ngủ.

 

Cô không có thói quen thức khuya, cô vừa mở một app video trên điện thoại lên thì liền nhảy ra poster của một video, trên poster có hình Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền.

 

Trang Noãn Noãn giật mình, hai người họ tham gia show gì sao? Có lẽ là vì đã từng có hợp tác với nhau, Trang Noãn Noãn vẫn có chút để ý đến họ.

 

Cô đưa tay nhắn vào video, ngay sau bóng dáng của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền trên sân khấu lập tức xuất hiện, bọn họ đang hát một bài hát rất thâm tình, lời bài hát xuất hiện ở phụ đề bên dưới.

 

Trang Noãn Noãn hơi ngạc nhiên vì bọn họ vậy mà lại có bài hát mới rồi, thế nhưng sau khi nghe lời bài hát của bọn họ, Trang Noãn Noãn trợn trừng mắt lên, lời bài hát của họ sao lại quen thuộc như vậy chứ?

 

Trang Noãn Noãn lại lần nữa bấm lại khúc bắt đầu của bài hát và đọc lại lời bài hát của bọn họ. Hơi thở của Trang Noãn Noãn có chút gấp gáp, sao có thể chứ?

 

Lời họ hát thật sự là lời trong bài hát mới của cô, dù cho đã có thay đổi một vài chữ nhưng ý nghĩa vẫn không thay.

 

đổi, đây rõ ràng là lời hai bài hát vẫn chưa ra mắt của cô.

 

Trang Noãn Noãn nhìn thấy lời bài hát của cô bị Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền lấy đi để làm thành bài hát mới, còn đem lên show truyền hình hát, trái tim cô thực sự vô cùng khó chịu. Trang Noãn Noãn đã tìm kiếm lại lần nữa và phát hiện rằng hai bài hát mới này đã đạt được sự yêu thích của người hâm mộ, đặc biệt là lời bài hát rất hay, thu hút rất nhiều người hâm mộ bình luận ở bên dưới, nói rằng đây là lần đầu tiên nghe được ca từ tình cảm, mới mẻ như vậy, làm cho cả bài hát có hồn hơn cả.

 

Trang Noãn Noãn cắn chặt môi, trong lòng vô cùng tức giận, tại sao bọn họ có thể ăn cắp lời bài hát do cô viết chứ?

 

“Sao lại có thể như vậy chứ?” Trang Noãn Noãn tức đến mức hoàn toàn quên luôn cảm giác buồn ngủ, cô liên tục xác nhận đi xác nhận lại, lời bài hát này thực sự là của cô.

 

Cô cũng không biết hai người Diệp Mạn Ni đã đánh cắp lời bài hát của cô từ khi nào.

 

Có điều, lời bài hát ở trong máy tính của cô, cô cũng không hề đưa nó cho bên công ty, làm sao bọn họ có thể có được nó chứ?

 

Chẳng lẽ lúc nào đó bọn họ đã đụng chạm đến máy tính của cô sao?

 

Tâm trạng Trang Noãn Noãn nghĩ cũng biết là rất khó chịu, cô không hề đố kị việc hai người họ thành công trở lại, nếu như họ sử dụng các bài hát khác để trở lại thì cô cũng sẽ không có gì để nói.

 

Thế nhưng, lời bài hát của họ là sử dụng lời của cô, cô không thể nuốt trôi cơn tức này được.

 

Trang Noãn Noãn nhìn thời gian, chỉ mới mười giờ. Cô không quan tâm, cô tìm thấy số điện thoại của Diệp Mạn Ni liền lập tức gọi cho cô ta.

 

Lúc này, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vừa đi ra để ăn mừng, cũng có một số nhân viên bên ekip đi cùng họ, vì bài hát của họ mà trình độ của cả show đã được cải thiện rất nhiều.

 

“Không tồi, các cô tiếp tục cố lên, về sau nhất định sẽ có thể trở lại vị trí cũ, các cô muốn phát hành album cũng không có vấn đề gì.” Một vị lãnh đạo nhỏ lên tiếng khen ngợi.

 

“Vậy mong anh Lưu chăm sóc ạ. Chúng tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ.” Diệp Mạn Ni nâng ly rượu.

 

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô ta vang lên, cô ta cầm lên, vì lúc trước quá tức giận nên cô ta đã xóa số của Trang Noãn Noãn đi, lúc này nhìn thấy dãy số lạ hiển thị trên màn hình, cô ta không chút nghĩ ngọi liền nhắc máy.

 

“Alo! Ai đấy?”

 

“Tôi là Trang Noãn Noãn, tôi muốn hỏi tại sao các cậu lại dùng trộm lời bài hát của tôi?” Trang Noãn Noãn tức giận chất vần.

 

Vốn ban nãy Diệp Mạn Ni còn có chút say, bây giờ bị cuộc điện thoại của Trang Noãn Noãn làm cho tỉnh táo hẳn, cô ta lập tức cầm lấy điện thoại đi đến một góc yên tĩnh.

 

“Sao cậu không nói gì hả?” Trang Noãn Noãn hỏi lại.

 

Diệp Mạn Ni không ngờ Trang Noãn Noãn lại biết chuyện này sớm như vậy, cô ta chỉ đành phải nói: “Cô chắc chắn đây là lời bài hát của cô sao? Đây là bài hát mới tôi cùng Lâm Thiến sáng tác, có phải cô ghen tị vì chúng tôi lại được nỗi tiếng không?” Diệp Mạn Ni cười lạnh chế nhạo.

 

Cho dù trong lòng cô ta có quỷ thì cô ta cũng không muốn tỏ ra yêu đuối trước mặt Trang Noãn Noãn. Trang Noãn Noãn không ngờ thái độ của Diệp Mạn Ni lại như thế này.

 

Cô nghiền răng nói bài hát này chính là do tôi tự viết, mặc dù tôi không cậu lấy nó từ đâu ra, nhưng mà tôi yêu cầu các cậu phải dừng việc biểu diễn hai bài hát này lại. Hơn nữa, phải thừa nhận sai lầm và xin lỗi tôi.”

 

Diệp Mạn Ni tiếp tục chống chế: “Trang Noãn Noãn, cô cứ nhất định phải gây phiền phức cho chúng tôi sao hả?

 

Trước đây chúng tôi bắt nạt cô, chúng tôi cũng đã phải trả giá rồi. Bây giờ, chúng tôi khó khăn lắm cuối cùng mới trở lại được, cô lại nhìn không vừa mắt rồi, cô ghen tị rồi chứ gì?”

 

“Cậu và Lâm Thiền tốt nhát là nên dừng việc sử dụng lời bài hát của tôi lại đi, và xin lỗi vì sai lầm của các cậu đi.

 

Nếu không, tôi sẽ điều tra kĩ chuyện này, để cho các cậu nỗi tiếng thêm một lần nữa.” Giọng của Trang Noãn Noãn không hề dễ nói chuyện như trước.

 

Sắc mặt Diệp Mạn Ni hơi thay đổi: “Tuỳ cô!”

 

Nói xong cô ta lập tức cúp điện thoại, trở lại vị trí của mình, nhắc rượu lên một ngụm uống cạn. Cô ta muốn mượn rượu để củng có thêm dũng khí, nhưng giọng điệu vừa rồi của Trang Noãn Noãn khiến cô ta có chút lo lắng.

 

Trang Noãn Noãn bây giờ có Kiều Mộ Trạch làm chỗ dựa, không dễ chọc vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play