Chương 952: Tắt cả Đều Kết Thúc.

 

“Các anh là người của anh trai tôi à? Sao tôi lại chưa từng thấy các anh nhỉ?” Kiều Huy Dương cau mày, nhìn người đang đến gần ông ta.

 

“Kiều Huy Dương, mời ông đi theo chúng tôi một chuyến.”

 

Nhân viên cảnh sát mặc thường phục cầm thẻ cảnh sát ra cho ông ta xem.

 

Sắc mặt Kiều Huy Dương biến đổi, nhưng một giây sau, ông ta bị chế trụ cổ tay bị còng số 8 lạnh băng còng vào.

 

“Các người làm gì vậy? Tôi đã phạm tội gì chưa hả? Các người không có quyền làm như vậy, tôi muốn gặp luật sư của tôi.” Kiều Huy Dương thở phì phò mắng.

 

“Chờ đến cục cảnh sát, chúng ta sẽ cùng tâm sự về chuyện ông phạm pháp đi!” Cảnh sát lạnh lùng nói xong, không lưu tình ấn bờ vai của ông ta, đi đến mấy cái xe cảnh sát đã sớm đợi sẵn từ lâu.

 

Giờ phút này đúng là mặt mũi Kiều Huy Dương tràn đầy chấn kinh, chuyện gì xảy ra? Lý Đạt phản bội ông ta?

 

Chẳng lẽ cậu ta không muốn mạng của con trai cậu ta nữa hay sao? Kiều Huy Dương cắn răng nghĩ.

 

Đương nhiên, bây giờ ông ta có nghĩ thế nào đi nữa cũng không thể nào nghĩ đến được, Lý Đạt yêu con như mạng, đây là nhược điểm lớn nhất cửa cậu ta, cậu ta không thẻ nào làm như vậy, chỉ cần Lý Đạt vẫn giữ nguyên khẩu cung, thì ông ta sẽ không gặp bắt kỳ nguy hiểm nào.

 

Nhưng mà, sau khi đến cục cảnh sát, cho dù Kiều Huy Dương có hơi mệt, cảnh sát cũng không cho ông ta bắt kỳ cơ hội nghỉ ngơi nào, mà là mang ông ta đến trước một cái đèn huỳnh quang, bắt đầu thẩm vẫn ông ta.

 

Kiều Huy Dương cũng là một tên gian sảo, ông ta đương nhiên không dễ dàng nhận tội như vậy.

 

“Kiều Huy Dương, bảy năm trước, có phải ông là người đã ra lệnh cho Lý Đạt cấp dưới của ông, ép vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát.”

 

Kiều Huy Dương lập tức phủ nhận: “Tôi không có, tôi không hề biết gì hết.”

 

“Lý Đạt đã khai hết rồi, ông đừng chối nữa, lập tức thành thật khai báo đi.” Cảnh sát vỗ mặt bàn.

 

Kiều Huy Dương cười lạnh: “Chuyện tôi không làm, làm sao tôi lại thừa nhận?”

 

“Vậy thì chúng tôi phải nói cho ông nghe một tin mà ông không muốn nghe, Kiều Mộ Trạch tiên sinh cháu của ông đã thành công cứu được Lý Đức con trai của Lý Đạt từ trong tay của ông, an toàn đưa về nước, bây giờ, chiêu ông uy hiếp Lý Đạt thay ông chịu tất cả tội danh, đã thất bại rôi.”

 

Sắc mặt của Kiều Huy Dương trong nháy mắt biến sắc, ông ta vội gọi một câu: “Không có khả năng, các người gạt tôi, các người muốn lừa tôi nói cái gì, tôi cũng sẽ không nói đâu.”

 

Lúc này, cảnh sát cầm ipad, lật từng bức ảnh mà buổi trưa hai ba con Lý Đại gặp nhau: “Chúng tôi không cần thiết lừa ông, ông tự mình xem đi! Bây giờ ông là tội thêm tội, néu như không nhận tội, thì ông đúng là không còn đường nào để đi nữa rồi.” Nhìn trong video, hình ảnh Lý Đạt và con trai cách song sắt ôm đầu khóc, thân hình của Kiều Huy Dương ngồi bệt ở trên ghế thẩm vấn, ông ta không thể nào ngờ được, Kiều Mộ Trạch vậy mà lại cứu được Lý Đức, mà những tên thuộc hạ vô dụng của anh ta kia vậy mà cũng không báo cho ông ta.

 

“Lý Đạt còn giữ lại rất nhiều chứng cứ mà các người cùng nhau gây án, cuộc điện thoại cuối cùng của hai người, cũng được ghi âm lại, bây giò, chúng tôi có thể chứng thực, người ra lệnh cho Lý Đạt bắt cóc Trang Noãn Noãn lúc đang là học sinh cấp 3, dùng Trang Noãn Noãn ép vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát, là do một tay ông tạo thành.”

 

Bây giờ mặt Kiều Huy Dương xám như tro, toàn thân ông ta run rẩy, ông ta sợ chết, ông ta không ngờ rằng trong lúc ông ta nở mày nở mặt nhất, thì lại phải đối mặt với tình cảnh này.

 

“Tôi muốn gặp luật sư của tôi, còn có anh trai của tôi nữa.”

 

Kiều Huy Dương vẫn mong chờ mình còn có thể được cứu.

 

“Được, ngày mai chúng tôi sẽ sắp xếp, bây giờ, ông hãy khai hết về chuyện năm đó đi!”

 

Buổi tối, Trang Noãn Noãn rúc vào trong ngực Kiều Mộ Trạch ngủ say, Kiều Mộ Trạch cũng bởi vì bôn ba mệt mỏi, hai người ôm nhau ngủ say.

 

Sáng sớm.

 

Kiều Việt Dương cũng chủ động đến cục cảnh sát, ông là đến thăm Kiều Huy Dương, lúc này Kiều Huy Dương đâu còn khí thế của 1 ông chủ, sắc mặt ông ta trắng bệch ngồi trong căn phòng tạm giam chật hẹp, cả người dường như: già đi 10 tuổi.

 

Khi ông ta nhìn thấy Kiều Việt Dương, lập tức kích động nắm chặt lan can, kêu to: “Anh, anh cứu em, cứu em với, em không giết người, em không có.”

 

Kiều Việt Dương nhìn ông ta, trong ánh mắt căn bản không có vẻ đồng tình, ông chỉ bình tĩnh nhìn người em trai này của mình, mở miệng nói: “Đây là chuyện do chính em tự tạo nên, không ai có thể giúp em được.”

 

Mà bên trong trại tạm giam này, còn giam giữ một người khác, đó chính là Lý Đạt, Lý Đạt cũng biết Kiều Huy Dương bị nhốt vào trong đây, ông ta vô cùng sung sướng.

 

Bởi vì, bây giờ ông ta vô cùng hận Kiều Huy Dương.

 

“Anh, anh phải tin em, em thật sự không giết vợ chồng Trang Nghiêm Minh, anh mời cho em luật sư giỏi nhát, bảo lãnh cho em ra ngoài.” Kiều Huy Dương cầu khẩn.

 

Mà Lý Đạt ở bên cạnh cười lạnh nói: “Kiều phó tổng, lương tâm của ông đi đâu rồi? Đã làm rồi thì phải nhận, năm đó ông còn nhớ được ông đã uy hiếp tôi làm việc cho ông như thế nào không? Ông muốn rửa 1 trăm triệu, muốn mạng của vợ chồng Trang Nghiêm Minh, một tháng trước ông còn kém chút muốn mạng của cháu ông.”

 

“Cậu ngậm mồm lại, Lý Đạt, tôi không hề bạc đãi cậu, cậu đang nói lung tung cái gì vậy?” Kiều Huy Dương cách khung sắt mắng to.

 

Ánh mắt Kiều Việt Dương cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta: “Chú ngay cả con trai của tôi cũng dám xuống tay, chú còn mong tôi sẽ cứu chú?”

 

“Em không có!” Kiều Huy Dương lớn tiếng phủ nhận.

 

“Kiều phó tổng, lúc ông còn trẻ, cũng từng muốn mạng của Kiều thiếu gia, chỉ là ông không thể thành công mà thôi.” Lý Đạt ở bên cạnh nói móc.

 

“Mày câm miệng lại cho tao.” Kiều Huy Dương sắp bị tức điên rồi.

 

Mà Kiều Việt Dương nhìn người em trai này, đã bình tĩnh không ít: “Con trai tôi hai lần gặp nguy hiểm suýt nữa thì mắt mạng trong tay chú, đến cả chuyện năm đó, tôi cũng đã từng nghi ngờ chú, chỉ là không có điều tra chú mà thôi, bây giờ, trời cao giáng báo ứng, chú tự mình chịu đi!”

 

“Anh, anh, anh tin em đi, em không hề làm như vậy.” Kiều Huy Dương còn muốn bắt lấy cơ hội thoát thân cuối cùng.

 

Thế nhưng Kiều Việt Dương quay người, không nhìn nhiều ông ta dù chỉ là 1 chút, cả người Kiều Huy Dương ở phía sau sụp đổ, tuyệt vọng, ông ta đưa tay ra nắm chặt lấy song sắt, cơ hội cứu mạng cuối cùng của ông ta cũng đã không còn nữa rồi.

 

“Kiều phó tổng, tôi thật vinh hạnh có thể cùng bị nhốt ở trong đây với ông.” Lý Đạt ở bên cạnh đùa cọt nói. Kiều Huy Dương lại nhắm mắt lại, ông ta biết sẽ gặp phải kết cục như thế nào.

 

Y gia, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo tỉ mỉ chăm sóc Y’ Cảnh Long hai ngày, tâm trạng của ông cũng đã đỡ hơn rồi, chỉ là đả kích lần này vẫn khiến cho ông bị đổ bệnh, huyết áp tăng cao, uống thuốc xong.

 

Bây giờ Y Tư Nhã cũng đang trốn trong nhà của bạn, không dám về nhà, thậm chí cô ta còn không dám đi thăm mẹ mình, chỉ sợ mọi người đều biết được cô ta là con gái của Trương Đinh Hương, con gái của tội phạm giết người.

 

Bây giò tất cả cảm giác vượt trội của Y Tư Nhã đều đã biến mát, trước kia, cô ta còn muốn gả cho Lam Thiên Hạo, hiện tại, Lam Thiên Hạo nhìn nhiều cô ta một chút, cô ta đều cảm thấy anh đang giễu cọt cô ta.

 

Cô ta không ngờ rằng, có 1 ngày, cô ta sẽ bởi vì mẹ của mình mà không ngắng đầu làm người được.

 

Giờ này ở bên phía cảnh sát, ở bên phía bảo mẫu cũng đang nắm giữ tình tiết sảy ra của chuyện này, ngày phán quyết của Trương Đỉnh Hương cũng được định vào 3 ngày sau.

 

Trước đó Trương Đinh Hương đã bỏ ra một số tiền lớn để đi bảo dưỡng da, bà ta ngồi trong phòng tạm giam, đã giống như một nữ quỷ vậy, cả người giống như một bông hoa khô héo, không có sinh khí.

 

Bây giờ, điều duy nhất mà bà ta không buông xuống được là con gái của bà ta, nhưng khiến bà ta thất vọng là, đến bây giờ bà ta cũng không thấy Y Tư Nhã đến đây thăm bà ta.

 

Bản án của Kiều Huy Dương cũng đang nhanh chóng điều tra, lại một lần nữa điều tra lại bản án của Trang Nghiêm Minh, trong tay của Kiều Huy Dương không chỉ liên quan đến hai mạng người, Lý Đạt vì trả thù ông ta bắt cóc con trai của mình, hận không thể kéo Kiều Huy Dương cùng đi chết.

 

Ông ta chắc chắn không cho Kiều Huy Dương cơ hội chạy trốn, nếu không, một khi Kiều Huy Dương ra ngục còn không ngay lập tức đi báo thù con trai và cháu trai ông ta Sao.

 

Lý Đạt khai báo trong tay Kiều Huy Dương, chí ít có bốn mạng người, tăng thêm chuyện ông ta dùng kế mưu sát Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch, tội danh trên người Kiều Huy Dương, đã là rất nhiều tội cùng phạt rồi.

 

Trong siêu thị, Kiều Mộ Trạch dẫn Trang Noãn Noãn đi dạo, Trang Noãn Noãn đã lâu rồi chưa ra ngoài đi dạo, mặc dù cô là người có thể chịu được sự tịch mịch, nhưng mà, đi ra ngoài dạo cho giải tỏa, mua đồ gì gì đó cũng khiến tâm trạng cô trở nên tốt hơn.

 

Bây giờ bản án của ba mẹ cô đã được phúc thẩm lại, mà hung thủ năm đó cũng đã phải trả giá rồi, tâm trạng của cô rất tốt, chưa bao giờ thoải mái đến như vậy.

 

Mặc dù Trang Noãn Noãn đeo khẩu trang, nhưng lúc đi ở trong siêu thị, vẫn bị mấy fan nữ của cô nhận ra, bọn họ kích động đi theo cô nhưng cũng không quấy rầy cô.

 

Trang Noãn Noãn thanh toán xong, bị Kiều Mộ Trạch dắt tay, nắm tay lôi đi, nhóm fan hâm mộ ở bên cạnh sợ hãi thán phục, bạn trai của Trang Noãn Noãn, thật sự là vừa đẹp trai vừa có tiền, thân hình lại đẹp nữa. Trang Noãn Noãn có chút xáu hổ tựa vào trong ngực Kiều Mộ Trạch, cảm nhận được ánh mắt từ xung quanh, có một loại cảm giác ngọt ngào tràn ngập vào trong tim.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play