Chương 900: Sự Tức Giận Của Anh

Trong lòng Trang Noãn Noãn đã nhịn đến cực hạn, cô cắn môi: “Người làm gì ông trời cũng đều nhìn thấy, các cậu có làm hay không thì trong lòng tự biết rõ.”

Nói xong Trang Noãn Noãn dẫn Lam Sơ Niệm ra ngoài liền đụng phải hai người đàn ông cũng đi ra.

Kiều Mộ Trạch biết Lâm Thiền và Kiều Mạn Ni ở bên trong, anh trực tiếp đá cửa. Hai cô gái ngồi bên trong đang chuẩn bị thở phào liền sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng nhìn phía ngoài cửa.

Nhìn thấy khuôn mặt u ám lạnh lùng của Kiều Mộ Trạch nhìn bọn họ chằm chằm, nheo mắt lại tàn nhẫn nói: “Chuyện này Noãn Noãn có thể bỏ qua cho các cô, còn tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”

Lời nói của Kiều Mộ Trạch mới khiến cho Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến sợ đến mức không dám hít thở.

Trang Noãn Noãn đưa tay ngăn anh lại: “Chúng ta đi thôi!”

Ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng nhìn quét vào trong, ánh mắt đó như dao cắt khiến hai cô gái bên trong lập tức run lên.

Nghe tiếng bước chân rời đi của họ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ngồi sụp xuống ghế sofa, sắc mặt trắng bệch, Lâm Thiến cắn môi lầm bẩm nói: “Không xong rồi, họ biết là do.

chúng ta làm rồi.”

Diệp Mạn Ni sợ hãi chớp mắt nói: “Trang Noãn Noãn vậy mà lại để cho Kiều Mộ Trạch thay cô ta chút giận? Cô ta lấy đâu ra bản lĩnh đấy.”

“Loại phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông, tôi khinh.” Lâm Thiến cũng tức giận nói.

Dường như chỉ có mắng như vậy thì trong lòng cô ta mới dễ chịu hơn chút.

Dưới tầng, Trang Noãn Noãn ngồi vào trong xe, cô nói với người đàn ông bên cạnh: “Cảm ơn anh, đây là chuyện của bọn em, để công ty của bọn em tự giải quyết đi!”

Kiều Mộ Trạch đau lòng có chút tức giận: “Chuyện của em cũng là chuyện của anh, nếu như em cảm thầy anh không cần nhúng tay vào, được, anh sẽ mua lại công ty của em, là một người cổ đông lớn nhát của công ty anh có quyền can thiệp vào chuyện này.”

Trang Noãn Noãn khẽ nheo mắt, nhất thời không nói nên .

lời.

Có điều cô không biết cổ đông lớn nhất của công ty này sớm đã là người đàn ông này rồi.

“Yên tâm đi, hai người này sớm muộn gì cũng bị đuổi khỏi ban nhạc thôi.” Kiều Mộ Trạch nói xong, nhấn ga lái xe rời đi.

Cách đó không xa trong một chiếc xe khác, Lam Sơ Niệm cắn môi, chuyện hôm nay khiến cô nhận thức ra được.

*Sao bọn họ lại có thể ra tay với Noãn Noãn? Sao bọn họ.

có thể như vậy?”

Lam Thiên Hạo nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô, anh nhẹ nhàng thở dài, từ nhỏ anh đã bảo vệ cô quá tốt rồi, đối với lòng người hiểm ác ở thế giới này cô vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý.

“Sơ Niệm, em phải nhớ kỹ người đối tốt với em ở trên thế giới này ngoại trừ người thân của em, thì bất kể ai cũng đều không được tin.” Lam Thiên Hạo dạy cô.

Lam Sơ Niệm chớp mắt âm thầm ngẫm nghĩ câu nói này, người thân, cô đột nhiên nhớ đến ở trên thế giới này, còn có hai người thân khác, nhưng họ ở đâu? Còn ở trên thế giới này không?

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đứng dậy, Chu Đào tức giận mở của đi vào: “Hai người sao thế? Hai người hạ thuốc vào trong nước của Noãn Noãn sao?”

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đã bị kinh ngạc máy lần, đối .

mặt với sự tức giận của Chu Đào sắc mặt họ đã tái nhọt .

rồi.

*Xin lỗi Chu tổng, chúng tôi… chúng tôi không phải là có ý, chỉ là bị sự đố kị làm mờ mắt, anh tha thứ cho chúng em được không!” Diệp Mạn Ni không muốn giấu diếm Chu Đào chỉ đành thừa nhận.

“Hai cô…hai cô quả thực đã hại đến nhóm của mình rồi, còn ra thể thống gì nữa?” Chu Đào nhìn hai người họ cũng đau lòng, họ là nghệ nhân do anh một tay nuôi dưỡng, bây giờ tự tạo nghiệp không sống được nữa rồi.

Kiều Mộ Trạch nhất định sẽ không tha cho họ. Có điều không dễ dàng gì nhóm mới nỗi tiếng, nếu như lập tức giải tán, vậy thì quá đáng tiếc rồi.

“Chu tổng, anh nhất định phải tin chúng tôi, chúng tôi thật sự không phải là cố ý, cầu xin anh tha thứ cho bọn em.”

Lâm Thiến cũng cầu xin, cô ta nghĩ rằng Chu Đào là chỗ dựa lớn nhất của họ.

“Cầu xin tôi tha thứ cho các cô cũng vô dụng, cô phải xem xem Kiều Mộ Trạch có tha thứ cho hai người hay không.”

Chu Đào tức giận nói.

“Anh là ông chủ của công ty, lời anh nói mới tính!”

“Các cô không biết người đứng sau đầu tư cho công ty chúng ta là ai đúng không?” Chu Đào cũng không ngại nói cho hai cắp dưới không biết sống chết này.

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn nhau đều có một loại dự: cảm không lành.

Ông chủ thần bí?

*Sẽ không phải là Kiều Mộ Trạch chứ?” Giọng nói của Lâm Thiến run rẫy hỏi.

Chu Đào thở dài: “Được rồi! Để tôi nói cho hai người tiền vốn thành lập lên nhóm này, chính là ba năm trước Kiều Mộ Trạch đã đầu tư vào thành lập, hơn nữa hai người cũng chỉ may mắn được trở thành thành viên của nhóm, hai người là do tôi chọn, còn Kiều tổng chỉ muốn nuôi dưỡng Trang Noãn Noãn, cô ấy mới là nguyên nhân chính thành lập nên nhóm này, không có cô ấy hai người căn bản cũng không có danh tiếng như bây giờ, các cô còn muốn tranh giành cùng cô ấy sao? Còn muốn hại cô ấy?

Hai người đây là đang tự huỷ hoại tiền đồ của mình.”

Sự thật tàn nhẫn này khiến hai người phụ nữ ngồi trên sofa trợn trừng mắt: “Cái gì cơ ?”

“Hai người nên cảm ơn Trang Noãn Noãn, là cô ấy đã thu hút được khoản đầu tư lớn từ Kiều tổng, không có cô ấy ở trong nhóm các cô, nhóm các cô sẽ giống với tất cả nhóm nhạc nữ trong nước, ngay cả xuất đầu lộ diện cũng không có, đối diện với sự sắp giải tán các người còn muốn như bây giờ sao? Tự cầu phúc đi! Tôi cũng không cứu được.”

Chu Đào nói xong nhìn hai người phụ nữ tuyệt vọng xụi lơ, anh cảm thấy họ đáng đời. Chu Đào đóng cửa, Diệp Mạn Ni sụp đỗ ôm đầu: “Không phải đâu, sao có thể? Chúng ta là dựa vào Trang Noãn Noãn nên mới có ngày hôm nay sao?”

Đầu óc Lâm Thiến cũng trống rỗng, cho dù cô ta không ghét Trang Noãn Noãn giống như Diệp Mạn Ni, trong lòng Ị sớm đã không công bằng rồi, mà bây giờ lời nói của Chu .

Đào không còn nghi ngờ gì nữa tát thẳng vào mặt bọn họ.

“Kiều Mộ Trạch sớm đã nhìn trúng Trang Noãn Noãn rồi sao? Trang Noãn Noãn sao lại có phúc khí lớn như vậy?”

Lâm Thiến cũng hoảng hốt, lời nói lúc nãy của Kiều Mộ Trạch rõ ràng đã bóp chét tiền đồ của họ.

“Mạn Ni, nhìn xem cô đề xuất ra cái chủ ý quỷ gì không biết, lần này chúng ta xong đời rồi.” Lâm Thiền mắng một câu, bây giờ cô hận không thể đem tất cả trách nghiệm đẩy sang Diệp Mạn Ni, là cô ta hại cô.

Diệp Mạn Ni lập tức trở mặt: “Không phải là cii cũng đồng ý làm vậy sao? Ai cũng không thẻ trách ai.”

Tình chị em giả dối cứ như vậy hiện nguyên hình.

Kiều Mộ Trạch đưa Trang Noãn Noãn quay trở lại biệt thự, do uống thuốc nên trên đường đi, cảm giác đau rát ở cổ họng Trang Noãn Noãn cũng đỡ hơn nhiều, bây giờ điều khiến cô đau lòng là đã từng là chị em tốt, lại quay lưng với nhau.

“Đỡ hơn chút nào chưa?” Kiều Mộ Trạch vươn tay xoa đầu cô.

“Ừm, đỡ hơn nhiều rồi.” Trang Noãn Noãn chớp mắt cười, tất cả mọi việc anh làm hôm nay khiến cô vừa cảm kích lại vừa cảm động.

Có điều cô không muốn chuyện gì cũng làm phiền đến anh, dựa dẫm vào anh, cô có thể tự mình xử lý không .

muốn ÿ lại vào anh.

Đúng lúc này, điện thoại của xe anh reo lên, trực tiếp hiện lên trên màn hình, là tên mẹ anh.

Kiều Mộ Trạch nhìn một cái lập tức dừng xe bên cạnh vỉa hè, cầm điện nói với Trang Noãn Noãn: “Anh nghe điện thoại một chút.”

“Ừm!” Trang Noãn Noãn ngoan ngoãn cười. Nhìn Kiều Mộ Trạch xuống xe nghe điện thoại, trong lòng cô căng thẳng.

“Alo, mẹ.” Kiều Mộ Trạch bắt máy.

“Mộ Trạch, buổi tối về nhà ăn cơm đi, con đã lâu không về rồi.”

“Vâng! Buổi tối con sẽ về.” Kiều Mộ Trạch đồng ý, khoảng thời gian này bởi vì bận nên anh quả thật chưa về nhà, Kiều Mộ Trạch đột nhiên có một suy nghĩ, anh nói với mẹ ở đầu dây bên kia: “Mẹ, tối con sẽ dẫn theo một người bạn về nhà ăn cơm.”

Mẹ của Kiều Mộ Trạch ở đầu dây bên kia dường như đã đoán ra được người bạn của anh là ai, bà trực tiếp nói: “Mộ Trạch, là Trang Noãn Noãn phải không!”

“Vâng, là cô ấy.” Kiều Mộ Trạch tháp giọng trả lời.

“Mộ Trạch, không phải là mẹ không muốn gặp cô ấy, mà là bây giờ con dẫn cô ấy về nhà, mẹ và ba con đều chưa có tư tưởng chuẩn bị, e rằng sẽ khiến cô ấy ngại ngùng.”

Kiều Mộ Trạch nghe giọng nói của mẹ, nội tâm có chút mắt mát, có điều anh cũng không thể cưỡng cầu.

*Vậy được, buổi tối con về.” Kiều Mộ Trạch nói xong ngắt điện thoại.

Anh mở cửa xe ngồi vào, Kiều Mộ Trạch đặt điện thoại xuống, ánh mắt nhìn lướt qua Trang Noãn Noãn.

Chỉ thấy cô cũng đang nhìn anh, giương lên một nụ cười ngây ngô.

Đáy mắt anh xẹt qua tia đau lòng, trong lúc thất thần anh kích động cúi người xuống, gáy của Trang Noãn Noãn bị chế trụ, ý cười ở khóe miệng bị nụ hôn lạnh lùng của người đàn ông in lên môi cô.

Trang Noãn Noãn chớp mắt, trong lòng chua xót có chút không nói rõ, cô không ngốc, chuyện giữa bọn họ không được chấp nhận sao?

Sự tồn tại của cô khiến người nhà của anh khó xử phải không?

Trang Noãn Noãn ngắng đầu, chạm vào đôi mắt thâm thuý.

sâu thẳm, nhưng khó có thể che giấu được sự quyến luyến.

Khóe miệng Trang Noãn Noãn cong lên, nhận được ánh mắt dịu dàng của anh còn có gì không hài lòng nữa đây?

“Về nhà thôi!” Giọng nói dịu dàng của người đàn ông lọt vào tai cô.

“Được!” Trang Noãn Noãn gật đầu, hai chữ về nhà thật ám áp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play