Chương 885: Cuộc Trò Chuyện Của Ba Mẹ

Rời giường vệ sinh cá nhân xong, thời gian đã là chín giờ: tối, bụng Trang Noãn Noãn ùng ục kêu lên, trong căn phòng yên tĩnh, vô cùng rõ ràng.

Cái bụng cũng không chịu thua kém khiến cô đỏ bừng mặt, lúc này kêu vang lên.

Kiều Mộ Trạch đang ở xoắn tay áo thun của anh, ánh mắt mỉm cười nhìn qua: “Đói chết em rồi!”

Hai ngày này Trang Noãn Noãn xác thực không có ăn cái gì, dạ dày đã sớm âm ï đau rồi, chỉ là cô không để ý đến mà thôi, bây giờ, cô thật sự cực kì đói rồi.

Hai ngày này đối với cô mà nói, chuyện đã xảy ra, giống như là dài đằng đẳng.

Cô đáng thương gật đầu: “Vâng, thật là đói, chúng ta ăn chút gì đi!”

Kiều Mộ Trạch nhìn thấy bộ dạng tái nhợt vô lực này của cô, nghĩ, cô hẳn đói lắm rồi, thức ăn bên ngoài nhất định không đủ làm ám dạ dày, vẫn là ở nhà nấu ăn tốt hơn.

“Vậy ở nhà nấu! Trong nhà còn có đồ ăn.” Cái này là chiều qua Dương Lệ mua về cho anh, chỉ là hôm qua xảy ra chuyện như vậy, những thức ăn này liền bị anh ném ở trong tủ lạnh phòng bếp.

“Được! Em giúp anh.” Lúc này Trang Noãn Noãn bởi vì đói, nấu cơm càng thêm tích cực.

Kiều Mộ Trạch cong môi cười: “Tốt.”

Lúc đi ra cửa, anh đưa tay ra ôm chặt cô vào lòng, Trang Noãn Noãn không rõ lại cảm thấy trong lòng áy náy dâng lên, nhìn anh nói: “Ngày hôm qua những lời em nói, em thu hồi lại, xin lỗi.”

Kiều Mộ Trạch đưa tay xoa trên đầu của cô một cái: “Chuyện này đã qua rồi, đừng để ở trong lòng, nếu như em muốn loại bỏ áy náy, sau này, đối với anh tốt hơn là được.”

Trang Noãn Noãn lập tức ngẳng đầu lên nói: “Em nhất định sẽ đối tốt với anh!”

Kiều Mộ Trạch nghe xong, cũng đã cảm thấy thỏa mãn, không có gì so với lời hứa ấm áp hơn của cô.

“Kỳ hạn là cả đời.” Kiều Mộ Trạch nói thêm với khuôn mặt tươi cười của cô.

Trang Noãn Noãn mím môi cười: “Đời này, kiếp sau, đời đời kiếp kiếp.”

Giọng nói ngọt ngào của cô giống như là hát khiến tim Kiều Mộ Trạch đập thình thịch, thật không uỗổng công anh cưng chiều cô như thế.

Tại phòng bếp, Trang Noãn Noãn bắt tay thực hiện, bây giờ cô đói quá rồi, cũng ăn không ngon, thầm nghĩ chỉ muốn ăn một ít mì còn ấm, cô rửa rau xanh, người đàn ông lướt qua cô cầm một cái khay, môi mỏng của anh hôn lên đầu cô một cái.

Trang Noãn Noãn mím môi, lập tức khom lên.

Có đôi khi, cảm thụ tình yêu của một người đàn ông, chính là ở chỗ những chỉ tiết và hành động nhỏ của anh ấy.

Đon giản là thời thời khắc khắc đặt cô trong lòng, nên bát cứ lúc nào, cũng muốn tới gần cô.

Sau mười mấy phút, Kiều Mộ Trạch nấu hai tô mì thịt bò, trang trí bằng rau cải trắng mềm, rắc lên hành lá thái nhỏ, dậy mùi thơm, ngay cả nước súp đều cảm thấy dinh dưỡng phong phú.

Trang Noãn Noãn im lặng vùi đầu vào ăn, người đàn ông đối diện nhìn thấy bộ dạng như một con mèo nhỏ đói khát của cô, ánh mắt cưng chiều.

Khi một người đàn ông thỏa mãn về vật chất, trong cuộc sống cũng có thể chăm sóc tốt cho người phụ nữ, loại cảm giác này, ngay cả bản thân anh đều sẽ cảm thấy được thỏa mãn, thấy là cảm giác thành tựu tràn đây.

Dau khi Trang Noãn Noãn ăn xong, uống canh, cả người trở nên có sức sống hẳn lên, dường như tất cả cảm xúc hai ngày nay, đều bị một tô mì này mang đi.

Kiều Mộ Trạch cũng ăn xong, Trang Noãn Noãn ngồi trong chốc lát, đứng dậy đi lấy bát: “Ngày hôm nay em rửa chén.”

Kiều Mộ Trạch đưa tay nắm lấy cánh tay mảnh nhỏ của cô: “Không cần đâu.”

“Đừng lo lắng, em sẽ không làm bể chén của anh đây.”

Trang Noãn Noãn cam đoan, cô nhất định phải làm cái gì đó, trong lòng mới có thẻ dễ chịu hơn.

Nếu không… để cho cô ở trong nhà của anh ăn không ở không, loại cảm giác này giống như là người ngoài.

Kiều Mộ Trạch thấy cô kiên trì, liền buông tay để cho cô đi rửa chén.

Hai người đều ngủ một giấc, lúc này tinh thần cực kì tốt, Trang Noãn Noãn còn nghĩ xem máy tính một chút, mới phát hiện, có khả năng máy tính đã bị Chu Đào. cầm đi.

Cô ngồi ở trên ghế sofa, cầm điện thoại di động lên xem tin tức, mà Kiều Mộ Trạch thì vào trong thư phòng, cả ngày hôm nay, tâm tình của anh cũng không ổn định, đang xử lý thư từ trong công ty.

Trang Noãn Noãn nghĩ đến cho Chu Đào điều tra cái số kia, bây giờ cô mới nhớ, cô gửi một tin nhắn hỏi.

Rất nhanh Chu Đào trả lời một câu: “Sim điện thoại, không tra được chính chủ, nên không xác thực được danh tính.”

Trang Noãn Noãn cũng đoán là sẽ như vậy, cô không hỏi nữa, cô híp mắt, trong đầu cũng đang suy nghĩ về chuyện này, rốt cuộc người phía sau là ai? Tại sao lại muốn vu hãm ba của Kiều Mộ Trạch?

Nếu là như vậy, ba của Kiều Mộ Trạch nhất định không phải là hung thủ, bởi vì bản thân ông không có lý do gì hãm hại chính mình.

Trang Noãn Noãn ôm gối, không rõ cảm thấy an tâm, nếu như không phải ba của anh, vậy là tốt rồi.

Trong đầu Trang Noãn Noãn lại nhớ tới một chuyện khác, chuyện mẹ Kiều Mộ Trạch cho cô tắm thẻ kia, còn có, bà hy vọng cô rời xa anh.

Trang Noãn Noãn thở dài một hơi, trong lòng lại nặng nề vài phần, cô thoáng nhìn về phía thư phòng, chuyện này, cô cũng không thể nói với anh, chỉ có thể giấu ở đáy lòng.

Nơi Lam trạch, từ lúc Lam Thiên Hạo không ở trong nhà, cuộc sống của Lam Sơ Niệm liền buông lỏng rồi, hơn nữa, gần đây vì cô si mê xem kịch, lại thường xuyên bắt đầu thức đêm, không có tiết chế sinh hoạt gì, rất dễ dàng khiến người ta vừa ở nhà vừa lười biếng. Lam Sơ Niệm đang lướt dạo trên mạng, như có như không tìm phim điện ảnh xem. Phút chốc, cô nhìn thấy cụm từ hot thứ sáu, thình lình hiện tên của cô.

Cô không khỏi hoảng sợ, khẩn trương cầm điện thoại di động lên nhìn, quả nhiên là tên của cô, từ khóa tìm kiếm nhiều là Lam Sơ Niệm bị nghi đang hẹn hò với bạn trai bí ần.

Lam Sơ Niệm muốn cười, bây giờ truyền thông không có gì đưa tin hay sao? Thậm chí ngay cả chuyện của cô cũng đem ra gạt người, Lam Sơ Niệm đưa tay nhắn vào.

Ngược lại muốn nhìn là tin mới gì, nhưng sau khi cô nhắn vào, trên trang hiện lên một hàng chữ, Lam Sơ Niệm cùng bạn trai bí ẩn hẹn hò đi ăn, dắt tay đi dạo công viên.

Lam Sơ Niệm lại càng hoảng sợ, khẩn trương kéo xuống lật xem hình ảnh, cái nhìn này, khiến cô sợ ngất đi, hình ảnh trên là cô không sai, thế nhưng người nắm tay cô cũng không phải là bạn trai của cô! Mà là anh cả của cô Lam Thiên Hạo!

Truyền thông cố ý đồn thổi lên sao? Lam Sơ Niệm vừa tức vừa gấp gáp, đây cũng không phải là chuyện để đùa giỡn gì, điều này khiến người ta nhìn thấy, còn không chê cười!

Lam Sơ Niệm nhìn thoáng thời gian, mười một giờ rưỡi, đại khái là xế chiều hôm nay mới lên tìm kiếm hot! Nếu không… phía công ty cũng sẽ nhắc nhở cô.

Làm sao bây giờ? Lam Sơ Niệm cầm điện thoại di động lên, gọi tới điện thoại di động của Lam Thiên Hạo.

“Alo!” Đầu bên kia yên tĩnh, một giọng nói đặc biệt quyền rũ của một người đàn ông truyền đến.

“Anh cả, không xong rồi, hai người chúng ta lên tìm kiếm hot rồi.” Lam Sơ Niệm có chút khó khăn nói.

“Trên tìm kiếm hot gì?” Đầu bên kia Lam Thiên Hạo hỏi lại.

Lam Sơ Niệm vội hỏi: “Em gửi cho anh, anh xem một chút rồi xử lý như thế nào! Quá hoang đường mà.”

Lam Thiên Hạo mở ra, nhắn vào lướt nhìn thoáng qua, tuy là kinh ngạc, thế nhưng tương đối lạnh nhạt.

“Em muốn xử lý chứ?” Lam Thiên Hạo hỏi.

Lam Sơ Niệm gấp đến độ lên tiếng trả lời: “Đó là đương nhiên, người ta không biết, lại nghĩ anh là bạn trai em nữa!”

“Vậy hãy để cho bọn họ cho là như thế đi! Không có gì lớn.” Hình như Lam Thiên Hạo không máy bận tâm về scandal này.

“Không được, nếu để cho người quen nhìn thấy, sẽ bị cười chết mát.” Lam Sơ Niệm vẫn cảm thấy không tót lắm.

Đầu bên kia người đàn ông trầm mặc vài giây, giọng nói không rõ có thêm vài phần không vui: “Được, ngày mai anh xử lý.”

“Vâng!” Lam Sơ Niệm yên tâm.

Nhưng rất nhanh người đàn ông đầu bên kia liền chất vấn qua đây: “Sắp mười hai giờ rồi, sao em còn chưa ngủ?”

Lam Sơ Niệm nhìn về phía màn hình cười: “Lập tức ngủ rồi! Ngủ ngon.”

“Không cho phép thức đêm.”

“Biết rồi! Lam Sơ Niệm nói xong, cúp điện thoại, muốn xem kịch, nhưng suy nghĩ một chút, vẫn buông máy tính ra.

Buổi tối ăn nhiều đồ ăn vặt, không khỏi nghĩ đến uống một hớp nước rồi ngủ tiếp, nếu không… ngày mai viêm họng, cô là một nhạc sĩ, cô đương nhiên phải chăm sóc cổ họng thật tốt.

Lam Sơ Niệm khoác lên áo hở cổ ra ngoài, cô mở cửa, thì thấy trong phòng ngủ lầu hai còn có ánh đèn hắt ra ngoài, cô không khỏi kinh ngạc, đã trễ thế này, sao ba mẹ còn không ngủ!

Lam Sơ Niệm không khỏi lo lắng, lẽ nào ba mẹ có ai không thoải mái sao? Lam Sơ Niệm lập tức đi tới phòng ngủ chính trên tầng hai.

Mới vừa tới cửa, thì thấy quả nhiên bên trong còn đang nói chuyện, Lam Sơ Niệm đang muốn tới gần, thì thầy cửa trong phòng khép hờ, truyền tới tiếng của ba.

“Bà cứ uống thuốc ngủ như thế này cũng không được, không tốt với cơ thể.”

“Không có cách gì, bây giờ tôi không ăn ngon không không yên, nghĩ đến chuyện của Thiên Hạo, tôi liền buồn rầu.” Là tiếng mẹ Lam.

Lam Sơ Niệm vừa định muốn đẩy cửa, nghe giọng nói của mẹ, lập tức ngắn ngơ, anh cả có chuyện gì, đáng để mẹ buồn đến muốn uống thuốc ngủ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play