Chương 806: Khách sạn Của Anh Khai Trương.

Giống như lần trước cô ích kỷ phát hành bài hát vậy, anh cũng là rất khoan hồng đại lượng tha thứ cho cô, không truy cứu trách nhiệm.

Trang Noãn Noãn nhớ đến sẽ lên biểu diễn ở buổi khai trương khách sạn của Kiều Mộ Trạch, cô cảm giác có một loại áp lực vô hình.

Sau khi cô bước ra, Lam Sơ Niệm kéo cô để cùng luyện hát, nhưng lần biểu diễn này là vào thứ năm, cho nên thời gian của họ sẽ rất ít.

Ý của Chu Đào là bài hát lần này họ lên biểu diễn là bài hát chủ đề của album mới.

Buổi chiều, trong phòng luyện tập, Diệp Mạn Ni khua tay, đang nói ra ý kiến của cô ta. Cô ta cảm thấy vũ đạo trước đây có chút vấn đề, cô ta muốn thay đổi lại.

Bởi vì lần này là nhảy cho Kiều Mộc Trạch xem, bởi vì anh chắc chắn sẽ ở dưới sân khấu, chọn lọc ra cần thận những chỗ mà trước đây còn làm chưa tốt.

“Thời gian đã rất gấp rồi, chúng ta không còn thời gian đâu.”

Lam Sơ Niệm nhíu mày.

“Lần này, tôi cảm thấy nên với xuất hiện ra sân khấu với điệu múa cột.” Diệp Mạn Ni đã từng múa cột một thời gian dài trong quán ba, cho nên cô ta sẽ là người thích hợp nhát.

Lam Sơ Niệm nhìn chằm chằm một lúc: “Cậu chắc chứ?”

“Rất chắc chắn, những nhóm nhạc nữ bây giờ có nhóm nhạc nào mà không đi theo phong cách gợi cảm đâu? Chúng ta mà mãi nhảy theo phòng cách truyền thống thì các cậu cũng biết rồi đấy, sớm muộn gì cũng lỗi thời thôi.”

“Mình đồng ý.” Lâm Thiền giơ tay.

Trang Noãn Noãn nhíu mày, cô thực sự không thích quá cuồng dã, chứ đừng nói là điệu gợi cảm, huống hồ còn nhảy ở trước mặt Kiều Mộ Trạch, cô nghĩ thôi cũng đỏ cả mặt.

“Sơ Niệm, cậu không muốn đột phá sao? Mình thấy chúng ta nên thử một chút chắc chắn sẽ có phản hồi tốt đó.”

Trong mắt của Lam Sơ Niệm cũng không có thành kiến bài xích múa cột, dù sao cũng chỉ là một loại hình thức của vũ đạo, giữ một thái độ tôn trọng, cô nuốt nước bọt nói: “Có thể thử.”

Trang Noãn Noãn hít thở sâu, chỉ nói: “Được, cứ theo lời cậu nói đỉ.”

“Mình biên tập vũ đạo, ngày mai bắt đầu tập luyện.” Diệp Mạn Ni điều khiển vị trí chủ đạo.

Sáng hôm sau, Diệp Mạn Ni biên một điệu nhảy, còn ở trong phòng luyện tập cũng chuẩn bị xong bốn người để múa cột, vì bài hát chủ đề của bọn họ là một bài hát thanh xuân với giai điệu khá bạo, cũng thích hợp với phương thức thể hiện của vũ đạo này.

Nỗi bật nhất ở điệu nhảy này đó là Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền, bởi vì họ đứng ở vị trí trung tâm, mà Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn chỉ là một phần nhỏ, có chút đơn giản.

Trang Noãn Noãn cũng nhìn thấu được tâm cơ của Diệp Mạn Ni, lí do cô ta muốn biên lại vũ đạo, đó chính là vì sự nổi tiếng của cô ta, cô ta cũng muốn tranh giành lấy danh tiếng.

Chu Đào cũng rất tận hưởng điệu nhảy mới táo bạo của họ, anh nhìn một lúc cảm thấy cũng không tệ, bởi vì anh cũng có ý muốn phát triển nhóm của anh trở nên đa dạng hơn.

Trong lúc Trang Noãn Noãn đang tập động tác gì đó, trong đầu cứ luôn nghĩ đến vẻ mặt của Kiều Mộ Trạch, cho nên động tác cô làm khá là cứng, Diệp Mạn Ni cũng không trách cô.

Cô ta chính là chọn điệu mà Trang Noãn Noãn không sở trường nhất, chỉ có như vậy, Trang Noãn Noãn mới có thể trở thành một chiếc lá xanh đến để làm nền cho cô ta.

Tên khách sạn của Kiều Mộ Trạch là một cái tên rất bá khí khách sạn quốc tế Cullinan.

Lễ khai trương của khách sạn này có thể được coi là một buổi gặp mặt của người nồi tiếng rất hoành tráng, được mời đến dự đã là một loại vinh hạnh rồi.

Hơn nữa còn có rất nhiều nhạc sĩ nổi tiếng đến tham gia và biểu diễn, toàn cảnh rất là long trọng, ngay cả vé vào cũng là hạn.

Chớp mắt đã đến ngày cuối cùng của thứ tư, luyện tập vũ đạo của họ cũng dần đi đến kết thúc, đã có thể lên sân khấu rồi, Lam Sơ Niệm cũng cảm thấy sự ngập ngừng trong động tác của Trang Noãn Noãn, trong thầm lặng cô giúp đỡ Trang Noãn Noãn máy lần.

Nhưng mà trong lòng Trang Noãn Noãn có áp lực, cô chính là nhảy không tốt, bây giờ cô chỉ có thể ứng phó lên sân thôi.

“Mình thấy Diệp Mạn Ni là cố ý với cậu đó, cậu không thể múa cột, mình đúng là không nên đồng ý.” Lam Sơ Niệm cũng có chút phiền não.

“Thôi được rồi, Sơ Niệm, mình biết cậu rất thích vũ đạo, loại hình thức mới này cậu cũng không thử không được, nếu chúng ta chỉ dừng không tiến, vậy sự phát triển trong tương lai cũng rất có hạn.” Trang Noãn Noãn an ủi cô.

*“Noãn Noãn cậu có lên, ngày mai phải lên sân khấu rồi, mình đi trước đây, tài xế của mình đến đón mình rồi.”

“Ừ, mình sẽ có.” Trang Noãn Noãn gật đầu, cười và tiễn cô đi.

Trang Noãn Noãn tiếp tục luyện tập.

Khi Lam Sơ Niệm ra khỏi cửa, khi cô nhìn ánh đèn trong buổi tối của chiếc xe thể thao màu xanh đậm đó, cô bị dọa một lúc, sao đến đón cô không phải là chú mà lại là anh trai?

Lam Sơ Niệm mở cửa ngồi vào, nhìn người đàn ông ưu nhã cười nói: “Anh, sao anh lại đến đây?”

“Không thích anh đến sao? “Lam Thiên Hạo nhìn thấy vẻ mặt cười tươi của Lam Sơ Niệm thì đưa tay chỉ vào cô một cái.

Lúc nhỏ, gương mặt xinh xắn của Lam Sơ Niệm không ít lần rơi vào tay Lam Thiên Hạo, mỗi lần anh đều nhéo mặt cô hai cái mới được.

Bây giờ lớn rồi, anh đã cố khắc chế, nhưng ý nghĩ muốn nhéo vào mặt cô thì vẫn thường xuyên xuất hiện trong đầu.

“Thích chứ! Không phải là sợ anh bận sao?” Nói xong, Lam Sơ Niệm cười hỏi: “Anh ơi, ngày mai anh có tham gia buổi khai trương khách sạn của Kiều Mộ Trạch không?”

“Xem tình hình đã, sao thế?”

“Không có gì.” Lam Sơ Niệm hồ thẹn cười, cô vẫn chưa nói cho Lam Thiên Hạo ngày mai cô sẽ lên sân khấu múa cột!

Nếu không bây giờ anh mà biết sẽ mắng cô chết mắt.

“Có lẽ sẽ đến muộn, ngày mai anh có chuyện.” Lam Thiên Hạo cho rằng cô rất muốn anh đến đó: “Nhưng mà, anh sẽ cố gắng bót chút thời gian để đến.”

“Anh, không sao, anh cứ bận việc đỉ!”Lam Sơ Niệm lập tức cười típ mắt, gương mặt đầy vẻ thiếu nữ, rốt cuộc người đàn ông cũng nhin không được.

Anh đưa tay nhéo vào má mềm mại của cô một cái, cảm thấy rất mãn nguyện.

“Lại nhéo em.” Lam Sơ Niệm than thở.

“Được, lần sau không nhéo nữa.” Lam Thiên Hạo cười sảng khoái, nhưng lần sau nhất định là anh sẽ không nhịn được.

Lam Sơ Niệm không tin tưởng anh nữa, nhưng cô cũng không trách anh, ngược lại khi anh nhéo má cô, cô cảm nhận được một cảm giác cưng chiều.

Trang Noãn Noãn tập luyện đến tám giờ tối, sau đó cô mới ngồi lên xe của công ty đi về, ngày mai chính là ngày đến khách sạn của Kiều Mộ Trạch biểu diễn rồi.

Bây giờ, tuy rằng trong thẻ của cô cũng có tiền, nhưng cô vẫn chưa có thời gian đi tìm một luật sư đẳng cấp hơn, đợi cô hoàn thành lần biểu diễn lần này, cô phải xin nghỉ mới được.

Chuyện ngày mai khách sạn khai trương cũng được tuyên truyền ở trên mạng, những quảng cáo lớn đó, đi sâu vào sự cao cấp của khách sạn, đã trở thành nhãn hiệu, khiến người ta kinh ngạc.

Đây chính là khách sạn cao cấp mà Kiều Mộ Trạch ba năm mới có thể tạo ra được, ngày hôm nay ba năm sau, chính thức khai trương.

Từ khách sạn này có thể nhìn ra thực lực của tập đoàn Kiều thị, bởi vì đây là hào hoa trong sự hào hoa.

Sáng sớm.

Trang Noãn Noãn bị báo thức làm tỉnh dậy, cô lập tức mở mắt, thời gian biểu diễn tiết mục của cô là khoảng tầm 11h trưa, cho nên cô tuyệt đối không thể đến muộn.

Buổi sáng hôm nay, tin tức trên mạng cũng bị nghỉ thức khai trương của khách sạn giữ lấy, dường như các phương tiện truyền thông đều báo danh tin tức này, và đồng thời cái tên Kiều Mộ Trạch cũng thường thấy, anh đích thân tham gia thiết kế của khách sạn lần này, đoàn đội mà anh chiêu mộ, đã bỏ ra thời gian ba năm đề tạo ra hạng mục toàn cầu này.

Trang Noãn Noãn ngòi trong xe, chợp mắt một lúc, trong mười mấy phút, cô mơ thấy một ác mộng, mơ thấy mình ở trên sân khấu xấu xí, trong lúc cô tuyệt vọng thì có một bàn tay đưa ra, và cô giơ tay xin nhờ giúp đỡ.

Cô ngắng đầu, phát hiện ra người đàn ông này không ngờ là Kiều Mộ Trạch, cô lập tức sợ hãi tỉnh dậy.

Cô mở mắt, xe vẫn còn đang trên đường, còn trong đầu thì vẫn còn nỗi sợ hãi mà cơn ác mộng để lại, không, cô tuyệt đối sẽ không có bắt cứ sự tiếp xúc nào với người đàn ông này.

Bây giờ cô và và anh đã không có bất cứ tin xấu nào vướng vào, cô không muốn bắt cứ một phương tiện truyền thông nào viết vớ vẫn nữa.

Trang Noãn Noãn đến công ty, cô vội thay quần áo vì sợ đến đấy thì sẽ không kịp.

Cô mang vào một đôi giày kiểu Anh cao sang, chân trái của cô vừa đeo vào, lúc bỏ chân xuống thì cảm thấy dưới lòng bàn chân của mình truyền đến một cơn đau. Bởi vì cô dùng hết sức lực của mình để dẫm xuống cho nên có một vật nhọn đã trực tiếp đâm vào da của cô.

Trang Noãn Noãn lập tức nhíu mày, tháo giày ra, cô nhìn thấy xung quanh tất màu trắng của mình, có vết máu, cô giơ tay sờ vào đề giày, không biết một cái đỉnh nhỏ từ đâu đã cắm vào trong giày của cô.

Cô chỉ cảm thấy dưới chân mình truyền đến từng cơn từng cơn đau do vật nhọn đâm vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play