Chương 793: Anh Ra Tay

Trang Noãn Noãn lắc đầu, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến trừng mắt nhìn cô rồi rời đi, mà Trang Noãn Noãn cần một không gian yên tĩnh, cô cảm thấy nếu không phải rời đi nhanh như vậy thì đứng ở trên ban công này cũng không tồi.

Ít nhất không cần phải giả bộ cười đùa với những vị khách không quen biết kia.

Đúng lúc này, ở hai bên cửa đại sảnh được người phục vụ mở ra, một thân hình quyến rũ từ ngoài cửa bước vào, người đàn ông bước vào mặc một bộ âu phục màu trắng trong cực kỳ phong độ, anh híp mắt, khóe miệng tự động nở nụ cười, cả người toát lên khí chất cao quý phi thường.

Anh là anh trai cả của Lam Sơ Niệm, Lam Thiên Hạo, dưới Lam Thiên Hạo còn có một người em trai, là anh hai của Lam Sơ Niệm, có điều không ở trong nước.

Ánh mắt Lâm Thiến cực kỳ sắc bén, cô bị thu hút bởi thân hình của Lam Thiên Hạo trong đám đông.

Cô thích cái khí chất cắm dục trên người Lam Thiên Hạo, thích ánh mắt sắc sảo của anh, càng thích đôi môi mỏng luôn nở nụ cười của anh.

Đây là một người đàn ông có tính khí cực kỳ khó đoán, đồng thời cũng khiến người khác mê mẫn.

“Anh trai của Sơ Niệm đến rồi.” Lâm Thiến kích động kéo cánh tay của Diệp Mạn Ni.

\ Mặc dù Diệp Mạn Ni phải thừa nhận rằng Lam Thiên Hạo và Kiều Mộ Trạch đều có mị lực không ai sánh bằng, nhưng cô ta vẫn thích Kiều Mộ Trạch hon.

“Vậy còn không mau đi tìm Sơ Niệm, bảo cô ta giới thiệu cho cậu làm quen với anh trai của cô ta, nói không chừng cậu còn có cơ hội trở thành chị dâu của Sơ Niệm!” Diệp Mạn Ni đẩy Lâm Thiến, cô ta cũng muốn một mình đi làm quen với mọi người xung quanh.

Có Lâm Thiến đi bên cạnh thì hào quang của cô ta luôn bị phân tán.

Lâm Thiến lập tức vui mừng đi về phía Sơ Niệm, lúc này Lam Sơ Niệm còn chưa biết anh trai đã đến, vẫn đang nói chuyện cùng người quen, đúng lúc này Lâm Thiến nắm lấy cánh tay cô: “Sơ Niệm, anh trai của cậu đến rồi.”

Lam Sơ Niệm lập tức căng thẳng quay đầu lại nhìn về phía cửa lớn, nhìn thấy anh trai mình đang trò chuyện cùng đám người Kiều Mộ Trạch.

“Sơ Niệm, chút nữa giới thiệu cho mình làm quen với anh trai của cậu nha!” Vẻ mặt Lâm Thiến mong chờ nói với Lam Sơ Niệm.

Lam Sơ Niệm biết Lâm Thiền là fan của anh trai mình, vẫn luôn ngưỡng mộ anh nên cô liền gật đầu: “Được thôi! Đợi anh mình nói chuyện cùng bạn bè xong, mình đưa cậu đi.”

Sau khi Lam Thiên Hạo chào hỏi cùng với nhóm bạn làm ăn xong, ánh mắt anh hướng về phía Lam Sơ Niệm, vừa đúng lúc thấy Lam Sơ Niệm cũng đang nhìn mình, trên khuôn mặt đáng yêu của cô còn đang nở nụ cười.

Lam Thiên Hạo một tay đút túi thong thả từng bước đi đến trước mặt cô: “Đã ăn gì chưa?”

Lam Sơ Niệm ngoan ngoãn gật đầu: “Em ăn rồi, vừa đến là em đã đi ăn buffet rồi.”

Cuối cùng Lâm Thiến cũng được nhìn Lam Thiên Hạo ở khoảng cách gần, trái tim cô ta kích động đập thình thịch, cô ta nắm chặt cánh tay Lam Sơ Niệm nhắc nhở cô.

Lam Sơ Niệm ngay lập tức phản ứng lại, vội vàng nói với anh trai: “Anh, em giới thiệu với anh, vị này là đồng nghiệp của em, Lâm Thiến.”

“Lam tiên sinh, xin chào, rất vui được gặp anh.” Trong ánh mắt của Lâm Thiến có một sự ngưỡng mộ khó che dấu đối với Lam Thiên Hạo.

Lam Thiên Hạo liếc nhìn cô một cách lịch sự xa cách: “Xin chào.”

“Anh, anh ăn gì chưa?” Lam Sơ Niệm quan tâm hỏi.

“Vẫn chưa ăn.” Lam Thiên Hạo tăng ca họp qua video, cho nên đến đây đã là bảy rưỡi, anh vẫn chưa kịp ăn tối.

“AI Vậy anh mau qua quây tự chọn ăn chút gì đi!” Lam Sơ Niệm vội vàng thúc giục anh.

Ánh mắt Lam Thiên Hạo hiện lên một tia mệnh lệnh: “Em đi cùng anh.”

“*Ò! Vâng!” Lam Sơ Niệm nhanh chóng trả lời.

Lâm Thiến ngay lập tức nói: “Tôi có thể đi cùng không? Tôi cũng đói rồi.”

Lam Sơ Niệm không nghĩ gì nhiều liền cười: “Được thôi.”

Ánh mắt Lam Thiên Hạo lóe lên tia khó chịu, nhưng dù sao thì em gái cũng đồng ý rồi, anh cũng không thể nói gì đành đi trước tiền về phía nhà ăn.

Sau khi Kiều Mộ Trạch rời khỏi ban công, ánh mắt của Trương Long không biết vô tình hay cố ý vẫn nhìn về phía ban công, bởi vì Trang Noãn Noãn quá thu hút anh ta, quả thực đây là một loại cảm giác hiếm thấy đối với anh ta trong những năm gần đây.

Cho nên, anh ta vẫn đang tìm cơ hội.

Kiều Mộ Trạch đưa tay lên nhìn đồng hồ, đã gần tám giờ rồi anh cũng nên rời khỏi đây.

Trang Noãn Noãn từ trên công đi ra, cô cảm thấy chỗ này cực kỳ vô vị, cô muốn cùng Lam Sơ Niệm nói một câu nhưng lại không nhìn thấy bọn họ nên chỉ đành lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho họ.

Gửi xong, cô hướng về phía cửa rời đi, mà Trương Long vừa đúng lúc này chú ý đến hành động của cô.

Anh ta nhìn thấy Trang Noãn Noãn rời đi một mình, quay đầu lại nhìn Kiều Mộ Trạch, thấy anh đang nói chuyện cùng với người tổ chức, anh ta không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ Trang Noãn Noãn vốn không phải là người phụ nữ của Kiều Mộ Trạch?

Hoặc có thể nói là Trang Noãn Noãn không thích Kiều Mộ Trạch?

Điều này có nghĩa là anh ta vẫn còn cơ hội! Ánh mắt của Trương Long không cam chịu, anh ta lập tức uống cạn ly rượu trong tay, đặt ly xuống rồi đi ra phía cửa, anh ta quyết định tìm cơ hội tiếp cận Trang Noãn Noãn một lần nữa, tốt hơn hết là có thể đưa cô về nhà.

Bóng dáng của Trương Long biến mắt ở phía cửa không lâu thì Kiều Mộ Trạch cũng đã chào hỏi xong bạn bè của mình, chuẩn bị rời đi.

“Nói với Thiên Hạo một câu, tôi đi trước đây.” Kiều Mộ Trạch nói xong thì đi về phía cửa.

Trang Noãn Noãn là người đầu tiên ra khỏi thang máy, cô nhìn một lượt xe bên ngoài, ở chỗ này căn bản không thể bắt taxi, bởi chỗ này được cảnh sát cách ly nên chỉ có thể đi bộ hơn một km rời khỏi đây ra đường lớn thì mới có thể gọi taxi.

Trương Long nhìn thấy bóng lưng của Trang Noãn Noãn, trong lòng lập tức vui mừng, Trang Noãn Noãn vậy mà lại không có xe phải đi bộ, đây thực sự là đang tạo cơ hội cho anh ta!

Trương Long ngay lập tức đi đến cạnh chiếc Ferrari màu vàng chói mắt của mình, sau khi mở cửa ngồi vào thì nhanh chóng đuổi theo Trang Noãn Noãn.

Ở chỗ để xe VỊP bên cạnh, Kiều Mộ Trạch vừa nghe điện thoại vừa mở khóa xe ngồi vào trong, người gọi cho anh là trợ lý của anh, đang thay đổi lại lịch trình ngày mai của anh.

Trang Noãn Noãn đang đi thì đột nhiên phía sau có tiếng ầm ầm của xe thể thao chạy đến, cô nhanh chóng tránh sang một bên, không muốn cản đường.

Nhưng lúc này, chiếc xe thể thao lại đột ngột dừng lại trước mặt cô, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn, mà Trương Long cũng thò đầu ra ngoài nhìn.

“Trang tiều thư đi đâu vậy! Để tôi đưa cô đi một đoạn! Xung quanh đều chặn đường rồi, rất khó để bắt xe.”

Trang Noãn Noãn cũng không ngờ là Trương Long, cô nghĩ đến lời của Kiều Mộ Trạch nên đối với người đàn ông này cũng không có chút thiện cảm nào.

“Không cần đâu, cảm on, tôi đi bộ qua đó là được rồi.” Trang Noãn Noãn lịch sự từ chối.

“Trang tiểu thư, cô yên tâm, tôi không phải là người xấu, tôi chỉ muốn đưa cô đi một đoạn thôi.”

“Không cần phải phiền phức như vậy.” Trang Noãn Noãn mỉm cười lắc đầu, chuẩn bị rời đi.

Nhưng Trương Long không muốn từ bỏ như vậy, anh ta lập tức mở cửa chuẩn bị xuống xe thuyết phục cô. Trang Noãn Noãn thấy anh ta xuống xe, cô sững người không biết nên từ chối thế nào.

Đúng lúc này, bên cạnh có một chiếc xe thể thao màu xám chạy qua, cửa số đóng chặt từ chối mọi lời chào hỏi.

Nhưng chiếc xe này chạy được chục mét thì đột nhiên phanh gấp.

Âm thanh lớn khiến cho Trang Noãn Noãn và Trương Long giật mình, lúc này chiếc xe thể thao dừng lại bắt đầu lùi về phía sau, Trang Noãn Noãn và Trương Long đều nhanh chóng tránh ra, bảo đảm sự an toàn.

Xe thể thao dừng lại trước xe của Trương Long, có chút kiêu ngạo.

Trương Long đang định mắng chửi, thì cửa ghế lái của chiếc xe mở ra, bóng dáng của một người đàn ông bước xuống.

Lời mắng chửi của Trương Long ngay lập tức thu lại, đáng chết, thật trùng hợp, lại là Kiều Mộ Trạch. Trang Noãn Noãn nhìn thấy anh thì trợn trừng mắt, sao lại là anh?

Kiều Mộ Trạch vừa nãy đang tính rời đi, nhưng anh chú ý đến đến cô gái Trương Long đang quấy rầy bên cạnh, hơn nữa cô gái này lại là Trang Noãn Noãn.

Anh quyết định làm người tốt đến cùng, dù sao cũng muộn như vậy rồi, Trang Noãn Noãn ở cùng với loại người như Trương Long rất nguy hiểm.

Mặc dù cô gái này một chút cảm tình với anh cũng không có.

“Lên xe.” Kiều Mộ Trạch nói với Trang Noãn Noãn.

Trang Noãn Noãn sửng sốt, bọn họ thân lắm sao? Cô cắn môi tỏ vẻ từ chối.

“Kiều tổng, trùng hợp quá! Anh đưa Trang tiểu thư về nhà sao?

Vậy tôi không quấy rầy nữa.” Trương Long vội vàng biết điều ngồi lên xe, nhanh chóng rời đi.

Trương Long vừa đi khỏi, Trang Noãn Noãn cũng định rời đi, Kiều Mộ Trạch nhíu mày: “Tôi đưa cô về.”

“Không cần.” Trang Noãn Noãn từ chối không quay đầu nhìn lại.

Kiều Mộ Trạch nhìn bộ lễ phục cô mặc tối nay, ở trên đường chắc chắn sẽ thu hút chú ý, cho nên dù cho đi xe bus hay taxi thì cũng đều không an toàn.

Bởi vì cô quá xinh đẹp lại cộng thêm danh tiếng của cô.

Kiều Mộ Trạch cắn môi, bước nhanh về phía trước kéo người phụ nữ muốn rời đi lại: “Tôi đưa cô đi.”

Câu nói này tỏ ra không còn chút nghỉ ngờ gì nữa.

Trang Noãn Noãn ngay lập tức bị anh dùng sức kéo đến bên cạnh xe, người đàn ông mở cửa ghế phụ đầy cô vào.

Trang Noãn Noãn thật sự sợ anh sẽ đập cửa vào chân mình nên nhanh chóng thu chân lại, người đàn ông liền đóng chặt của xe.

g Trong lúc đầu óc Trang Noãn Noãn còn đang trống rỗng thì người đàn ông ở ghé lái bên cạnh cũng ngồi lên xe.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play