Chương 720 Tai Nạn Xe Nghiêm Trọng

Cái gì gọi là tiến thêm một bước không có tư cách, lùi một bước luyến tiếc, đại khái chính là trạng thái tình cảm hiện tại của Hoắc Kỳ Ngang!

Hoắc Kỳ Ngang tự giam mình vào vòng xoáy cảm xúc chết chóc, khóa ở bên trong, giãy giụa không ra.

Ba ngăn cản, Kỷ An Tâm xa cách, làm anh căn bản không biết có thể làm thế nào lựa chọn.

Một đêm này, anh về đến nhà, trực tiếp đem mình tự khóa vào trong phòng.

Lúc sáng sớm, thành phố lân cận có một hồi hội nghị, cần anh đi qua một chuyến, Hoắc Kỳ Ngang thở dài một hơi, nhìn phụ tá nói: “Đi thôi!”

“Phó ngài Tổng thống, ngài có phải là nghỉ ngơi không tốt không? Có thể ở trên xe nghỉ ngơi một chút, lộ trình cần tới ba giờ đấy!”

“Ù!” Hoắc Kỳ Ngang gật đầu, đoàn xe của anh đã chờ tại đấy, trước lúc anh lên xe, điện thoại di động của anh vang lên, là ba anh gọi tới.

Hoắc Kỳ Ngang nhìn thoáng qua, anh biết muốn ông làm cái gì, nhưng hiện tại anh không tính nghe điện thoại.

Ngồi vào trong xe, điện thoại di động của Hoắc Kỳ Ngang không có lại vang lên rồi, nhìn xuyên qua cửa số xe, ngắm cảnh tượng xe cộ đi trên đường, nhìn những cặp tình nhân nắm tay nhau đi dạo phố, nội tâm của anh nảy lên sự ham Ấ muôn.

Anh thật hy vọng xuất thân gia cảnh bình thường, không có một người ba dã tâm, không có gì đặc biệt, có một tình yêu bình thường.

“Ngài phó tổng thống, chúng ta lập tức lên xa lộ rồi.”

“Ù!” Hoắc Kỳ Ngang nhắm mát lại, quyết định nghỉ ngơi một chút, gần đây anh quá mệt mỏi rồi.

Nhắm mắt lại, cũng là khuôn mặt Kỷ An Tâm, cô lạnh nhạt, cô cùng con gái cười, bất kể là nét mặt nào của cô, với anh mà nói đều như vậy mà động lòng.

Anh thật đúng là không thể buông cô xuống, năm năm qua, chỗ trống tình cảm của anh, toàn bộ bởi vì sự xuất hiện của cô mà kích động ra.

Vẫn mãnh liệt giống hệt năm năm trước.

Đoạn đường phía trước, xe cộ đi lại thẳng đường, vì để kịp trước hội nghị mười giờ, vệ sĩ lập tức đạp chân ga tăng tốc.

Đoàn xe của anh ở suốt đoạn đường trên cũng vì vậy chạy băng băng đi.

Vài chiếu xe chở dầu đông đúc lề mề chậm rãi chạy, còn bên cạnh có một chiếc xe nhỏ tốc độ xe nhanh vô cùng, nhưng không biết trong đó một chiếc xe đã bật đèn chuyển hướng chuẩn bị vượt qua rồi.

Xe con đột nhiên vọt lên, muốn vượt trước xe lớn tiến lên.

Nhưng xe lớn cũng không có chú ý tới xe con, mắt thấy điều vừa diễn ra liền lập tức kinh sợ, xe con theo sát rào chắn hiểm thoát thân, ở trên xe chở dầu, tài xé chở dầu phát hiện, lập tức cũng luống cuống, tay lái dồn sức đánh, muốn tránh xe con, nhất thời săm lốp xe bởi vì chuyển hướng quá gấp mà nghiêng một bên, chiếc xe con kia từ bên cạnh xe chở dầu chạy qua.

Mà xe chở dầu không có may mắn như vậy, nhất thời bình xăng phía sau bỗng nhiên bị lật nghiêng theo mà đập trên mặt đất, ngay lập tức tia lửa phát ra từ đuôi xe.

Vẻ mặt tài xế tái nhọt bò ra, ông ấy sợ đến kinh người.

Mà đoàn xe Hoắc Kỳ Ngang tốc độ cũng cực nhanh chạy đến, vệ sĩ nhìn thấy tia lửa phía trước, tốc độ xe đạt được 120 kmih, mắt thấy xe Hoắc Kỳ Ngang ngồi sẽ đụng vào.

Vệ sĩ mạo hiểm, lập tức dồn sức đánh tay lái, mà cả chiếc xe có rèm che không khống chế được lao thẳng xuống con lươn ở bên cạnh, mà bên cạnh là sườn núi.

Cả chiếc xe lập tức té lộn xuống, sau đó hai chiếc xe theo sát cũng phanh lại.

“Nhanh rời khỏi nơi này… mau rời đi…” Tài xế hô to, bởi vì có một chỗ thủng xe chở dầu đã có bốc lửa.

Bọn vệ sĩ xe lập tức đến chỗ xe Hoắc Kỳ Ngang té lộn xuống, bọn họ liều lĩnh lao xuống.

Mà lúc này, một tiêng vang dội, ánh lửa ngút trời.

Xe Hoắc Kỳ Ngang ở trong thung lũng, độ cao trăm mét, chiếc xe màu đen có rèm che đã không còn thấy hình dạng.

Có thể tưởng tượng được người ngồi ở trong xe bị thương nghiêm trọng đến mức nào, mà ngồi trong chiếc xe này, còn có ngài phó tổng thống đất nước này.

Nhốm vệ sĩ đầu đầy mồ hôi đi tới trước xe, một người trong đó từ chỗ lái xe lôi đồng nghiệp ra, nhưng mà đã không còn thở nữa.

Bọn vệ sĩ hợp lực nâng thân xe lên, một vệ sĩ trong đó tay không kéo cửa xe ngồi phía sau xuống, mà ở trong ghé sau, có một bóng người té xỉu trên mặt đất bê bết máu, chính là Hoắc Kỳ Ngang.

Vệ sĩ bằng phương pháp nhẹ nhàng nhất pháp đem anh mang ra ngoài, sau gáy của anh va chạm nghiêm trọng, mà nặng nhất một chỗ bị thương phần bên trái bụng, một vật nhọn trên thân xe ghim vào, chảy máu không ngừng.

“Ngài ấy còn có hô hấp, nhanh đưa đến bệnh viện.”

Vệ sĩ ở trên đường dùng tính mạng cản lại một chiếc xe chạy qua, lập tức đưa Hoắc Kỳ Ngang chạy về hướng trung tâm.

Vừa lúc bọn họ rời thành phố trung tâm mới hơn lộ trình 20 phút, giờ khắc này, lúc này chiếc xe đã trở thành phương tiện cứu hộ.

, § Trán Hoặc Kỳ Ngang cũng đụng phải mây chỗ mà xanh tím, nhóm vệ sĩ lúc đó đều biết, lúc đối mặt dưới tình huống va chạm xe chở dầu, vệ sĩ lái xe lựa chọn xoay người né tránh, đúng là chính xác nhát.

Bằng không, thật sự đụng vào rồi, xe chở dầu lập tức liền nỗ tung, căn bản ngay cả cơ hội cứu người cũng không có.

Vệ sĩ ở trên xe lập tức gấp gáp gọi tới điện thoại của Hoắc Minh, còn có số của trợ lý tổng thống Hiên Viên Thần.

Hoắc Kỳ Ngang được đưa đến bệnh viện cách bọn họ gần nhất để tiến hành cứu giúp, giờ khắc này, mọi người được người ta báo tới, đều từ bốn phía chạy tới.

Hoắc Minh, Hiên Viên Thần, còn có Hoắc Viện, bọn họ đều chạy tới bệnh viện trước tiên.

Hoắc Minh là người thứ nhất đến, toàn thân ông ta run rẩây đang tìm hỏi vệ sĩ sự cố tai nạn. Nhóm vệ sĩ cũng thành thật trả lời tình thế khẩn cấp ngay lúc đó.

“Các cậu… Các cậu lái xe làm sao hả, nó là phó tổng thống đất nước này, nó xảy ra chuyện gì, các cậu chịu nổi hậu quả sao?”

Tuy là Hoắc Minh nghe xong mọi chuyện, nhưng vẫn như cũ tức giận gầm lên.

Đây này là con ông ta, giờ khắc này, ông ta toàn bộ rồi loạn.

Rất nhanh, Hoắc Viện cũng đến rồi, mắt cũng đỏ hết lên, ở cửa phòng giải phẫu, cô một lần một lần tìm hỏi, em trai cuối cùng tốn thương ở chỗ nào, tình hình như thế nào.

Lại trễ một chút, Hiên Viên Thần mang theo vệ sĩ cùng trợ lý chạy tới, tuy là Hoáắc Minh vẫn đối kháng với anh, nhưng lúc này, anh quên đi tất cả thành kiến, an ủi ông ta.

Có Hiên Viên Thần, tâm tình của mọi người đều ổn định một chứ, bây giờ quan trọng nhất, vẫn là chờ kết quả giải phẫu của bác sĩ, Hoắc Viện thỉnh cầu bệnh viện, để cho cô tham gia vào cứu giúp.

Cô là bác sĩ bệnh biện số 1 nỗi tiếng nhát, trong bệnh viện lập tức đồng ý.

Hoắc Viện vào trong phòng giải phẫu, nhìn bộ dạng em trai nằm toàn thân máu thịt be bét ở đó, hốc mắt của cô liền đã ươn ướt, nhưng giờ khắc này, cô không thể có bất kỳ tâm tình gì, cô phải giữ vững tỉnh táo phán đoán thương thế.

Giờ khắc này, ai cũng không biết, hai nhân vật trọng yếu nhất đất nước đều ở trong bệnh viện, một người ở trên cấp cứu vượt qua sinh tử, một người ở ngoài cửa kiên trì đợi, mà toàn bộ hành lang đều đầy vệ sĩ.

Hoắc Minh mạnh mẽ giữ lại bình tĩnh, nắm tay siết chặt lại, cả đời này đã trải qua vô số gian khổ, nhưng lần này là ông ta khó vượt qua nhất, ông ta hiện tại, đột nhiên chỉ có một yêu cầu đơn giản.

Làm cho con trai sống.

Hoắc Viện gia nhập vào, khiến các bác sĩ bên trong phòng cấp cứu, có nhiều hơn một người trợ giúp, lúc này quan trọng nhất là vết đâm bén nhọn trên bụng Hoắc Kỳ Ngang.

Kỷ An Tâm ở trong phòng làm việc, cầm một phần báo cáo của cô, con mắt không hề rời bản báo cáo, chuẩn bị đi lấy nước, nhưng lại đột nhiên làm đổ ly, cái ly đang say sưa ngay lập tức rơi bể đầy đất.

Kỷ An Tâm bị doạ sợ tới mức nhanh chóng đứng dậy, nhìn nước và những mảnh vỡ màu trắng trên đầy đất, cô không khỏi vén mái tóc dài của mình ra.

Chuyện gì xảy ra? Cô mơ hồ cảm giác được có chút khó hiểu, Hướng Nguyệt nghe thấy tiếng vỡ đẩy cửa đi vào.

Thấy cô đứng ở một đống mảnh nhỏ trước mặt, cô ấy lập tức vội la lên: “Kỷ tổng, chớ đụng lung tung, cần thận đụng vào tay, em sẽ kêu vệ sinh đi qua đây quét dọn.”

“Được.” Kỷ An Tâm gật đầu, cô bước qua mảnh nhỏ, đi tới trước cửa số sát sàn, nhìn xam xăm, ngực không rõ có chút buôn buồn.

Trong bệnh viện, Hoắc Kỳ Ngang ở trên cửa tử nhặt về được cái mạng, giải phẫu thuận lới, tính mạng của anh kiểm tra triệu chứng ổn định.

Hoắc Viện đi ra phòng giải phẫu một lúc, cả người cô đều muốn tê liệt ngã xuống rồi, đứng gần hai tiếng đồng hò, lần giải phẫu này là gian nan nhất từ trước tới nay của cô.

Hoắc Minh qua đỡ lấy cô, vội hỏi: “Tiểu Viện, em trai con thế nào rồi? Cứu lại được sao?”

| “Ba yên tâm đi! Kỳ Ngang không có việc gì.” Hoắc Viện an ủi.

Hiên Viên Thần cũng thả lỏng vài phần: “Ngoài ý muốn như vậy, làm người ta đau lòng mà.”

Lòng Hoắc Minh nghi ngờ nhiều nhất, ông ta cảm thấy đây là ngoài ý muốn sao? Có phải có người cố ý muốn mạng của con trai ông ta? Bất kể như thế nào, chuyện này ông ta nhất định phải điều tra một lần.

“Ngài tổng thống, thân phận ngài tôn quý, em trai tôi đã thoát khỏi nguy hiểm, cũng mời ngài về toà nhà tổng thống đi!” Hoắc Viện ngắng đầu nhìn Hiên Viên Thần nói.

Thân phận của anh hoàn toàn chính xác không thích hợp xuất hiện lâu ở nơi này, vào lúc này Hoắc Minh cũng không dám lỗ mãng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play