Chương 689: Tình Yêu Rạn Nứt

Trong đôi mắt này chứa đầy sự đau lòng và yêu thương, còn có một loại thoả mãn.

Hình Nhất Nặc cuối cùng ngủ đủ rồi, mở mắt ra liền va vào đôi mắt sâu xa, cô lập tức ya một câu, liền kéo chăn muốn chui người vào.

“Sao thế?” Ôn Lương Diệu nhẹ nhàng hỏi.

Hình Nhất Nặc sao có thể nói là cô xấu hỗ đây? Xấu hổ chết mắt.

Ôn Lương Diệu cũng đoán được rồi, anh nhẹ nhàng chải tóc dài cho cô: “Có cái gì mà phải ngại chứ? Chẳng lẽ em tối qua không thích?”

Hình Nhát Nặc lập tức xấu hổ đỏ mặt, lại thành thực trả lời một câu: “Thích.”

Ôn Lương Diệu chìa tay ra ôm cô, lúc này dường như ôm cả thế giới của anh vậy.

Trong nước.

Tô Hi mỗi lần đó con trai, có lúc gặp được Kỷ An Tâm, có lúc thời gian bọn họ đón con không giống nhau, chỉ cần gặp nhau, hai người sẽ nói chuyện một lúc.

Tô Hi không ngờ Kỷ An Tâm bây giờ đã là một phó tổng của một công ty lớn đã lên chức tập đoàn, lúc cấp ba cô là một cô gái cực kì nỗ lực, bây giờ 27 tuổi ngồi vào chức vị cao như vậy cũng khiến người khác nễ phục.

Chỉ là Tô Hi luôn chỉ thấy cậu ấy một mình đưa đón con gái, lại không thấy chồng cậu ấy xuất hiện, cô có chút nghi ngờ lại không dám mạo muội hỏi.

“Hiểu Hiểu tạm biệt với dì Tô, tạm biệt với anh Dĩ Mặc.” Kỷ An Tâm ngồi xổm xuống, chỉnh lại đồng phục trên người con gái, đáy mắt hiện lên tình mẫu tử vô bờ.

Tô Hi cũng cúi người xuống, nói với cô bé đáng yêu: “Hiểu Hiểu, tạm biệt nhé.”

“Em Hiểu Hiểu, thứ hai gặp lại nhé!” Bạn nhỏ Ôn Dĩ Mặc vẫy tay với cô bé, được vệ sĩ dẫn vào trong xe.

Tô Hi nói với Kỷ An Tâm: “Đi trước nhé, tớ và Tư Vũ hẹn xong rồi, chủ nhật tuần này, chúng ta tụ tập đi.”

“Được đấy! Tớ cũng rất mong đợi.” Kỷ An Tâm đứng dậy, một chiếc sơ mi tơ lụa màu đen, phối với chân váy công sở màu trắng toát lên cực kì giỏi giang, khiến cả người cô toả ra một loại khí thế của nữ cường nhân.

Tóc xoăn dài thả đằng sau đầu lúc cô vén tóc lên, cả người liền toả ra một loại phong tình quyến rũ, máy phụ huynh nam đi qua đều không nhịn được nhìn cô vài cái.

Kỷ An Tâm dắt con gái chuẩn bị lên xe, đúng lúc này bên cạnh xe cô dừng lại một chiếc xe sang mau đen, vệ sĩ ngồi đằng trước lập tức mở cửa cho người đàn ông ngồi đằng sau. Cửa mở ra, một đôi chân dài bước xuống, sau đó người đàn ông cao to trên một mét tám lăm xuất hiện, tây trang mà xám bao trọn thân hình tỉ lệ vàng của anh, áo sơ mi bên trong mà lam sẫm, giữa cao quý còn toả ra sự quyến rũ nam tính.

Ánh mắt sâu xa của Hoắc Kỳ Ngang nhìn hai mẹ con đang đi đến phía anh, ánh mắt mang theo cảm xúc phức tạp.

“An Tâm, lâu rồi không gặp.” Anh mở lời trước, giọng trầm thấp còn mang theo chút khàn, hiển thị cảm xúc của anh hơi kích liệt.

Kỷ An Tâm nhìn anh, giọng nói vô cùng lạnh nhạt: “Ngài phó tổng thống có chuyện gì sao?”

Hoắc Kỳ Ngang cắn chặt răng, khiến gương mặt anh tuấn trẻ tuổi của anh có chút không biết phải làm sao.

“Mấy năm nay, em sống có tốt không?” Giọng nói của anh trong sự ấm áp lộ ra quan tâm.

Kỷ An Tâm mái tóc dài, đôi môi hồng như anh đào nở rộ, giương lên một nụ cười lạnh lùng lại vô cùng đẹp, cô nhếch mày nói: “Phó tổng thống đây là quan tâm tôi sao?”

Hoắc Kỳ Ngang nghe giọng nói cười nhạo của cô, anh hơi thở dài: “Em biết anh quả thực rất quan tâm em mà.”

“Vậy thì không cần đầu, tôi sống rất tốt.” Kỷ An Tâm từng chút một tương đối trả lời.

Đúng lúc này, một giọng bé gái ngọt ngào vang lên: “Mami…

chú này là ai vậy!”

Lời này khiến ánh mắt của Hoắc Kỳ Ngang lập tức rơi trên người bé gái bên cạnh cô. Cô bé di truyền gương mặt nhỏ xinh đẹp của cô, đôi mắt to trong veo như nước, đầy sự ngây thơ, tóc dài đến eo, cũng giống như mẹ cô bé vậy, ở hai bên cặp hai cái cặp tóc nhỏ, xinh đẹp giống như búp bê vậy.

Đứa bé này cực kì giống Kỷ An Tâm nhưng đồng thời lại khiến Hoắc Kỳ Ngang cảm thấy thân thiết.

“Hiểu Hiểu, chú ấy chỉ là một chú xa lạ, chúng ta về nhà thôi!”

Kỷ An Tâm bề đứa bé lên đi về phía xe của cô.

Đằng sau trong ánh mắt của Hoắc Kỳ Ngang có một chút không nỡ, anh muốn nói gì đó lại bị bóng lưng lạnh lùng của Kỷ An Tâm chặn lại hết rồi.

Anh biết cô hận anh, mấy năm nay chỉ e ý hận đối với anh cũng chưa tan đi!

“Phó tổng thống cần tôi đi đón tiểu thiếu gia không?” Vệ sĩ hỏi anh, nhìn ra tâm trạng của anh không tốt.

“Được, cậu giúp tôi đi đón Tiểu Huy đi!” Hoắc Kỳ Ngang nói xong ánh mắt nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ đi khỏi tầm mắt của anh, anh lại thở dài một hơi.

“Phó tổng thống, xin mời ngài lên xe.” Vệ sĩ nghĩ cho sự an toàn của anh mà thôi.

Hoắc Kỳ Ngang ngồi vào trong xe, nghĩ đến anh hôm nay mới nhận được tất cả tin tức liên quan đến cô. Trái tim anh chưa từng hoảng loạn như vậy, tư liệu của coi hiển thị năm năm trước sau khi rời đi, một lòng dấn thân vào sự nghiệp, đến nay đã là một phó tổng có công ty lên sàn, đồng thời cũng có 30% cổ phần của công ty này, có thể gọi là một nữ cường nhân cực kì có bản lĩnh.

Chỉ là trên tài liệu cô còn có một việc, cô đến nay chưa kết hôn, nhưng bên cạnh cô lại dẫn theo một bé gái bốn tuỏi là con gái của cô.

Hoắc Kỳ Ngang thấy tuổi của đứa bé này, lại là lần cuối cùng anh ở bên cạnh cô, thời gian sinh thiếu mắt hai tháng.

Vì vậy, đứa bé này chắc không phải của anh, cũng có ý là năm năm trước hai người chia tay, trong hai tháng cùng một người đàn ông khác sinh ra đứa bé này.

Đầu Hoắc Kỳ Ngang đột nhiên đau vô cùng, anh giơ tay đỡ lấy, dường như trái tim có một cánh tay vô hình bóp chặt.

“Cậu ơi, cậu làm sao vậy?” Lúc này, cháu trai sáu tuổi lên xe, nhìn cô, hỏi thăm quan tâm một câu.

Hoắc Kỳ Ngang lắc đầu, cười một cái: “Không sao.”

Anh nhắm mắt, nhìn phía ngoài cửa số, tất cả đều đã qua rồi, cho dù năm năm trước, bọn họ có yêu nhau thì cũng không vượt qua tổn thương mà người nhà anh tạo ra với cô, ngoài năng lực xuất chúng của bản thân anh, đằng sau anh còn có một người ba cực kì có dã tâm, năm năm trước, lúc anh dẫn Kỷ An Tâm về nhà, ba bởi vì chê cô không có bối cảnh giới chính trị, liền ngăn cản cô vào cửa, thậm chí nghĩ trăm ngàn kế ngăn cản hai người ở bên nhau.

Cuối cùng người nhà gây tổn thương cho cô, mà anh cũng trong lúc không cảnh giác bị ba tính kế, cùng với một cô gái vô ý gây tốn thương cho cô.

Đến nay, dã tâm của ba anh không ngừng, thế lực ngày càng mạnh, đẩy anh nhậm chức, bảo anh đến giúp đỡ tổng thống Hiên Viên Thần.

Trong cái nồi quyền lợi phức tạp này, anh vừa có ý chí và lập trường kiên định của mình, trong vô hình chống lại một người ba có tắm lòng độc đoán, và máy nhà dã tâm đằng sau lưng anh. Trên người anh gánh trọng trách cực lớn, nó là một gánh nặng vô cùng nặng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play