Chương 597: Nữ Minh Tinh Không Biết Sống Chết

Annie không biết tình huống bây giờ của cô, chị ấy hiếu kỳ nói: “Ôn tổng chắc chắn sẽ đi thôi!”

“Anh ấy được mời làm khách quay trao giải, anh ấy nói sẽ đi, trao tưởng xong sẽ quay lại với em.”

“Hi Hi, em thật sự là quá hạnh phúc, nhìn đi, nghệ sĩ bên cạnh chị kết hôn, chỉ có em là có phúc khí nhất, gả cho một ông chồng tốt như thế.” Annie cười nói.

“Đúng vậy! Em cũng cảm thấy đời trước em chính là một người cực tốt, nếu không thì sao có thể gặp anh ấy chứ!” Tô Hi cười cười.

“Bản thân em cũng không kém mà, em ưu tú như thế, gặp được anh ấy đó cũng là điều đương nhiên, được rồi, tối hôm nay chị phải tham gia, sư muội của em cũng được một giải thưởng nhỏ, cũng xem như là khởi đầu.”

“Ừ, chúc mừng cô ấy.” Tô Hi chân thành nói.

“Cũng không phải, chị một tay nâng đỡ hai người các em, cũng xem như là được rồi, được rồi, cúp đây.”

Annie cúp điện thoại, Tô Hi nằm trên ghế sofa đột nhiên cảm giác ở bụng có một trận đạp nhẹ, cô không khỏi buồn cười, xoa lên phần bụng dưới: “Đứa nhỏ này, lại đạp mẹ, nghe mẹ nói chuyện điện thoại còn liền vui vẻ đúng không?”

Lúc này điện thoại Tô Hi lại reo lên, cô cầm điện thoại, là chồng cô.

“Alo, đêm nay anh có một cuộc xã giao, bữa tối sẽ ăn bên ngoài, đêm nay sau khi trao giải xong sẽ về với em.” Giọng nói dịu dàng của Ôn Lệ Thâm truyền đến.

“Ừ, được, anh đi đi! Em ở nhà một mình cũng không sao.” Tô Hi lên tiếng nói.

“Được, anh sẽ về sớm.”

“Không vội, anh cứ làm xong việc rồi về là được.”

Từ lúc năm mới đến bây giờ, Ôn Lệ Thâm hầu như là không rời khỏi cô, đã bõ lỡ rất nhiều việc, bây giờ anh bận, cô cũng rất thông cảm cho anh.

Đên nay tại lễ trao giải có rất nhiều minh tinh đua nhau phô ra sắc đẹp của mình, đêm nay có thể có mặt ở đây cũng chính là hàng minh tỉnh có lưu lượng, nữ minh tinh lúc này có thể nói là xuất ra hết vốn liếng, đi gặp gỡ tất cả các lão đại trong giới.

Dù sao bình thường bọn họ cũng không có cơ hội được gặp những người này, cũng chỉ có thể ở những lúc này, dùng vẻ bề ngoài hơn người của bọn họ, hặc dùng chút thủ đoạn để tiếp cận, mà Ôn Lệ Thâm chính là nhân vật tiêu biểu của đêm nay.

Anh kết hôn, tất cả mọi người đều biết, anh vì Tô Hi mà chế tác một bộ phim, tất cả mọi người đều hy vọng có thể được anh nâng đỡ, Lục Y San đã luôn chuẩn bị cho sự có mặt của đêm nay, còn không tiếc dùng tiền để đặt một bộ lễ phục cả trăm vạn, cùng bộ trang sức cả ngàn vạn.

Thậm chí cô ta còn lợi dụng một chút quan hệ, đêm nay truyền thông nhiều như vậy, tất cả các tin đồn cũng có thể phát sinh, mà người trong giới truyền thông có con mắt rất tinh tường, bất luận một tin tức có thể đem đế chút lợi nhuận cho họ, họ sẽ đều tuyên truyền rầm rộ. Nếu như đêm nay cô có thể cùng Ôn Lệ Thâm truyền ra tin đồn, mượn cơ hội lần này lăng xê độ nổi tiếng của mình, cũng là một việc không tồi rồi.

Sau khi lễ trao giải bắt đầu, người dẫn Chương trình lên khuấy đảo không khí một chút, sau đó là các tiết mục ca múa mở màn, sau đó chính thức đến thời gian trao giải, từng chút từng chút một dâng lên tinh thần của mọi người.

Lục Y San ngồi ở hàng ghế thứ ba, ánh mắt lại không hưởng về trên đài mà lại rơi vào bóng lưng rắn rỏi tuấn tú của người đàn ông ngồi ở hàng ghế thứ nhất, một thân âu phục màu đen, tôn lên dáng người vương giả của Ôn Lệ Thâm, trong giới giải trí này, anh chính à nhân vật hô phong hoán vũ Nhưng ngoại trừ Lục Y San tất cả các nữ minh tinh khác đều dồn ánh mắt về phía Ôn Lệ Thâm, nghĩ muốn tìm một cơ hội cùng với người đàn ông này tiếp xúc, dù chỉ là được anh nhìn nhiều hơn máy lần cũng hài lòng rồi.

Ánh mắt của Ôn Lệ Thâm cũng không để trên đài, đối với lễ trao giải này anh cũng không có hứng thú gì cả, anh vẫn luôn chú ý đồng hồ đeo tay, thời gian đã tám giờ rưỡi.

Mà anh bây giờ đang nghĩ tới Tô Hi, cô mỗi lúc trời tối sẽ rất khó ngủ, cần anh ôm cô mới ngủ được.

Ôn Lệ Thâm muốn gọi điện thoại cho Tô Hi, anh nói với người tiền bối bên cạnh một câu, rồi đứng dậy rời đi.

Lúc Ôn Lệ Thâm đứng dậy, Lục Y San cũng tranh thủ thời gian đứng dậy, ký giả truyền thông bị cô ta mua chuộc vẫn đang chờ cơ hội này, hắn ta một mực cầm máy quay phim đi theo sau.

Ôn Lệ Thâm đi vào một hành lang khá yên tĩnh, anh gọi điện cho Tô Hi.

“Alo, trao thưởng xong rồi à?” Bên kia truyền đến tiếng hỏi han của Tô Hi.

“Vẫn chưa, co thể muộn một chút, đến chín giờ hơn mới kết thúc, em đang ở trên giường sao?”

“Ừ, đã lên giường, dù sao em cũng không ngủ được, anh trao thưởng xong thì về nhal”

*Ừ.” Ôn Lệ Thâm dịu dàng trả lời.

Ôn Lệ Thâm cầm di động,lúc này bên cạnh có một người bước tới, cô ta thấy Ôn Lệ Thâm thì đi qua chào hỏi.

*Ôn tổng…”

Ôn Lệ Thâm híp mắt, vừa mới quay người thì người phụ nữ kia hô một tiếng: “A…”

Sau đó cả người cô ta nhào về phía Ôn Lệ Thâm, Ôn Lệ Thâm tránh không kịp, cánh tay của người phụ nữ ôm lấy cổ anh, gương mặt cũng dán đến ngực anh.

Ôn Lệ Thâm đối với cô gái vừa nhào vào ngực mình, anh dùng thời gian nhanh nhất đỡ cô ta ra.

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi Ôn tiên sinh, giày của tôi cao quá, nhất thời không đứng vững.” Lục Y San xin lỗi, phong tình mà vuốt làn tóc dài của mình, mục đích là phô ra cho Ôn Lệ Thâm nhìn thấy nhan sắc của cô ta.

“Có chuyện gì không?” Ôn Lệ Thâm nhíu mày.

“Không có chuyện gì, tôi chỉ là muốn chào hỏi với Ôn tổng một tiếng thôi, tôi là nghệ sĩ dưới trướng của công ty ngài, vẫn luôn ngưỡng mộ ngài đã lâu, muốn đi lên chào hỏi với ngài một câu thôi.”

Ôn Lệ Thâm gật đầu một chút, nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ rồi bước thẳng vào trong.

Lục Y San có chút mắt mát, mị lực của cô ta yếu như thế sao?

Vậy mà người đàn ông này đến một câu dư thừa cũng không nói với cô ta?

Cô ta còn nghĩ Ôn Lệ Thâm sẽ bị một thân này của cô ta mê hoặc, ngực của cô ta kéo thấp như thế cơ mà, chẳng lẽ Ôn Lệ Thâm không thấy sao?

Mà lại vợ anh ta không phải là mang thai sao? Anh ta cũng không có phản ứng?

Lục Y San đi tới chỗ ký giả truyền thông đang núp ở trong tối: “Đều chụp lại hết rồi chứ?”

: “Đều chụp rồi, hơn ữa hình ảnh cực kỳ bạo, ngay mai nhất định sẽ giật tít.”

“Tốt lắm, tuyên truyền cho tốt vào đấy, tốt nhát là có thể thỏi phông nhân khí của tôi.”

“Yên tâm đi, nhận tiền của Lục Y San cô rồi thì tôi phải thay cô làm việc cho tốt chứ!”

“Chị Y Sam, chị cũng thật đẹp đó!”

*Đó là dĩ nhiên rồi, tôi vốn xinh đẹp mài”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play