Thiệu Cô có chút tức giận nói, năm đó, những người này đuổi Tâm Duyệt đi như thế nào, bà đều nhớ! Nói là muốn đưa con bé vào cô nhỉ viện.

“Không có quan hệ gì, nhưng có chuyện tôi phải tìm cô ta nói rõ ràng.”

Hứa An An nói xong, hướng lên tâng hét: “Hứa Tâm Duyệt, cô ra đây cho tôi.”

*Ai cho phép cô gọi lớn như vậy? Đừng có dọa đến người nhà tôi.”

“Hứa Tâm Duyệt cũng coi như là cháu gái tôi, tôi gọi cô ta thì có gì sai?”

Lý Tịnh Nhã cũng gọi với theo lên tầng: “Hứa Tâm Duyệt.”

Ngược lại đánh thức bà ngoại đang ngủ trưa, bà xuống tầng nhìn thấy cặp mẹ con này, cũng không biết bọn họ đến làm gì.

Còn Hứa Tâm Duyệt thì đang mơ màng ngủ trên tầng ba, nghe thấy có người ở dưới tầng gọi, cô tưởng là nằm mơ, nhưng âm thanh chói tai đó khiến cô không thể không mở mắt.

Hơn nữa mở mắt ra, thật sự nghe thấy có người đang gọi cô, thậm chí tiếng gọi chói tai đó có chút quen thuộc.

Hứa An An?

Hứa Tâm Duyệt vội vàng xuống giường, nhanh chóng đi xuống tầng.



Vừa xuống được nửa cầu thang, cô nhìn thấy mẹ con Hứa An An cùng dì nhỏ và bà ngoại ở đối diện nhau, trái tim đập loạn, vội vàng qua đó: “Các người muốn làm cái gì?”

Nhìn thấy Hứa Tâm Duyệt xuống, ánh mắt Hứa An An giống như hai lưỡi dao sắc bén: “Hứa Tâm Duyệt, cô còn mặt mũi đứng trước mặt tôi sao, tôi hỏi cô, hôm nay cô lại dùng thủ đoạn gì câu dẫn Cố Thừa Tiêu.”

Hứa Tâm Duyệt nheo mắt, sao cô ta biết?

Hứa Tâm Duyệt căn bản không có thời gian để ý đến chuyện trên mạng, càng không biết sau khi cô ngất những người xung quanh chụp ảnh, ngay cả tắm ảnh cô được Có Thừa Tiêu bề cũng đều được chụp rõ ràng.

“Có chuyện gì chúng ta ra ngoài nói!”

Hứa Tâm Duyệt không hi vọng bọn họ ở đây làm phiền đến bà ngoại và dì nhỏ.

“Nói ở đây đi, có gì không dám nói sao? Chuyện năm đó cô mang thai hộ tôi, người nhà cô không biết nhỉ? Còn có, hiện tại chuyện cô dụ dỗ con trai và chồng tôi, cô dám nói với họ không?”

Hôm nay Hứa An An muốn khiến cho cả nhà cô không được bình yên.

“Tâm Duyệt, cô ta nói cái gì? Chuyện mang thai hộ là sao?”

Thiệu Cô kinh ngạc nhìn cháu gái.

Lý Tịnh Nhã hừ một câu: “5 năm trước, khoản tiền mẹ cô có được, chính là tiền mà Hứa Tâm Duyệt giúp con gái tôi mang thai hộ một đứa con trai, nếu không, cô tưởng rằng cô ta biến ra được ni ền như vậy sao? Bán thân cũng không bán được nhiều tiền đến thế.”



Thiệu Cô và mẹ nhìn nhau, lúc này mới hiểu được khoản tiền năm đó đến từ đâu, phút chốc nước mắt xót xa dâng trào.

“Tâm Duyệt, tại sao không nói với chúng ta…” Tiếng khóc.

Thiệu Cô nhìn Hứa Tâm Duyệt bên cạnh.

Sắc mặt Hứa Tâm Duyệt cũng có chút tái nhợt, cô nghĩ sẽ giấu chuyện này cả đời, nhưng, cặp mẹ con này lại nói rõ ràng ra như vậy.

*Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Hứa Tâm Duyệt không biết xáu hỗ mà đến quyến rũ ba của con trai tôi.”

Hứa An An cắn răng tức giận nói.

“Tôi không có quyến rũ bất kỳ ai.” Hứa Tâm Duyệt lạnh lùng phản bác.

“Không có? Vậy tại sao hôm nay cô lại giả ngất? Để Có Thừa Tiêu bé cô đến bệnh viện?”

Hứa An An cho rằng đây là màn kịch do cô diễn, giở thủ đoạn.

Bà ngoại lúc này mới kinh ngạc hỏi: “Tôi nói người thanh niên trẻ tuổi tốt bụng đưa Tâm Duyệt đến bệnh viện hôm nay, là ba của con trai cô?”

“Đúng vậy, cũng là chồng tương lai của tôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play