Chương 166: Đặt biệt danh

Mặc dù bị từ chối nhưng cô gái vẫn quay lại, nhìn anh bước ra khỏi cửa đầy háo hức, ngưỡng mộ, cùng tiếc nuối.

Khi Hình Liệt Hàn bước ra khỏi sân bay, anh nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu trắng nồi bật, bắt mắt trong cả hàng xe dài. Đôi chân dài của anh liền tao nhã bước qua.

Đường Tư Vũ cũng nhìn thấy anh, nhấn mở khóa cửa.

Hình Liệt Hàn mở cửa và ngồi vào.

Đường Tư Vũ nhìn đến vùng trán anh có dấu vét mệt mỏi, không khỏi quan tâm: “Hay là tôi đưa anh về nghỉ ngơi?” Hình Liệt Hàn nhìn cô rồi kiên quyết nói: “Không, anh muốn đến nhà eml” Đường Tư Vũ không nói gì nữa, lái xe vào làn đường bên cạnh, phóng lên đại lộ sân bay rộng rãi. Hình Liệt Hàn gối lên cánh tay, vẻ mặt thoải mái, khóe miệng bất giác nhéch lên.

Nhà họ Đường, khoảng 4:3.

0 Đường Hùng gọi điện, bảo Khưu Lâm đang chơi mạt chược bên ngoài về nhà, nói rằng Đường Tư Vũ sẽ trở lại ăn tối. Trước mặt Đường Hùng, Khưu Lâm vẫn thể hiện tình cảm thân thiết, nhiệt tình, coi Đường Tư Vũ như người một nhà. Vì vậy khi nhận được cuộc gọi từ chồng, dù không muốn, bà ta cũng phải chuẩn bị trở về.

Đồng thời, bà cũng gọi điện cho Đường Y Y, bảo con về nhà.

Bà ta không muốn một mình Đường Tư Vũ ở nhà, chọc Đường Hùng vui vẻ. Bà muốn con gái mình cũng phải có mặt.

Khưu Lâm ở gần nhà. Đường Y Y cũng đang mua sắm ở một trung tâm thương mại gần đó. Hai mẹ con lần lượt trở về. Đường Hùng đang xem tin tức ở sảnh.

Người giúp việc cũng đã mua xong đồ ăn.

Khưu Lâm trở về, liền hỏi chồng: “Chỉ có Tư Vũ về một mình thôi sao?” Đường Hùng trả lời: “Chắc sẽ mang Tiểu Hi đi cùng.

Em để nhà bếp nấu vài món mà bọn trẻ yêu thích đi!” Đúng lúc này, điện thoại di động của Đường Hùng vang lên, ông cầm lên thì thấy là Đường Tư Vũ, ông nhấc máy: “Alo! Tư Vũ, sắp tới chưa?” Giờ đang là lúc cao điểm của buổi chiều. Đường Tư Vũ đang bị tắc đường, cô nói với cha: “Cha, phải một lúc nữa con mới tới, tối nay con sẽ dẫn một người bạn trở về, nhà mình nấu thêm một ít đồ ăn nhé!” “ÒI Bạn nào! Là người chị em thân thiết kia à2” Đường Tư Vũ nói thẳng với cha: “Không, là Hình Liệt Hàn.

Đường Hùng đang ngồi trên sô pha, nghe được những lời này, lập tức ngồi thẳng người vài phút, vô cùng kinh ngạc: “Cái gì? Cậu Hình cũng sẽ tới?” Câu nói này khiến Đường Y Y đang đi lên tầng cũng kinh ngạc dừng lại nhìn cha mình. Còn Khưu Lâm ở trong bếp cũng nhanh chóng bước ra ngoài.

Đường Tư Vũ trả lời: “Vâng, anh ấy cùng con về nhà ăn tối.” “Được, được, con mời cậu Hình qua đi!” Đường Hùng lập tức vui mừng, cổ vũ. Hình Liệt Hàn tuy còn trẻ nhưng đã có một sức hút mà những người làm kinh doanh đều thấy vinh dự nếu được kết bạn.

Đường Y Y thấy cha đã cúp máy, không khỏi buột miệng hỏi: “Cha, cha nói Hình Liệt Hàn sẽ đến nhà chúng ta?” Đường Hùng không để ý đến suy nghĩ của con gái thứ hai, vui vẻ đáp: “Đúng vậy, cậu ấy và Tư Vũ đang trên đường đến.” Đường Y Y và Khưu Lâm vội nhìn nhau, ánh mắt Đường Y Y không giấu được sự ngạc nhiên và phấn khích. Khưu Lâm ngay lập tức nhìn thấu suy nghĩ của con gái. Đây là cơ hội tốt để tiếp cận Hình Liệt Hàn, và con gái bà muốn nắm bắt cơ hội này.

*Y Y, về phòng rửa mặt đi! Lát nữa có khách quý đến chơi nhà đấy!” Khưu Lâm dùng giọng điệu ám chỉ.

Đường Y Y nghe ra ám hiệu của mẹ, lập tức cười nói: “Vâng!” Nói xong, cô ta vui mừng đi lên tầng. Hình Liệt Hàn đang đến nhà, điều này có nghĩa là cô và Hình Liệt Hàn sẽ ngồi cùng bàn ăn tối và có sự giao tiếp gần gũi. Nói không chừng, anh sẽ bị thu hút bởi vẻ đẹp sang trọng, lịch sự của cô.

Vì vậy, việc cô phải làm bây giờ là mặc một bộ váy thật đẹp và trang điểm thật xinh trước khi Hình Liệt Hàn đến.

Đường Hùng vào hỏi phòng bếp. Bữa tối nay ông không muốn thất lễ với khách quý.

Trong xe, khuôn mặt điển trai của Hình Liệt Hàn không biết vì sao lại đột nhiên có chút ảm đạm. Đang kẹt xe nên Đường Tư Vũ quay sang tìm bài hát mới trên điện thoại. Đợi khi cô bật lại một list các bản nhạc nhẹ yêu thích, quay đầu lại thì nhìn thấy sắc mặt của người đàn ông bên cạnh không đúng lắm.

“Anh sao vậy?” Đường Tư Vũ quay đầu lại, chăm chú nhìn anh hỏi.

“Đường Tư Vũ, tối nay, trước mặt cha, em muốn gọi cả tên và họ của anh à?” Hình Liệt Hàn hỏi với vẻ mặt không vui.

Đường Tư Vũ chớp mắt, chuyện này đúng là có vẻ không tốt lắm, cô hơi bối rồi: “Vậy thì tôi nên gọi anh là gì?” “Bây giờ anh đang đến thăm nhà với tư cách là bạn trai của em. Em thấy nên gọi anh là gì?” Hình Liệt Hàn cảm thấy không cần thiết phải hỏi anh câu này.

Đường Tư Vũ nghẹn lời, lầy thân phận là bạn trai của cô đến chơi? Tất nhiên cô biết phải gọi anh là gì! Nhưng, nếu gọi anh là Liệt Hàn, thì liệu có quá thân mật không? Hình Liệt Hàn thấy cô chỉ nhìn về phía trước mà không hề trả lời câu hỏi của anh, liền nheo mắt nói: “Gọi anh là Liệt Hàn hoặc anh yêu!” Đường Tư Vũ nhướng mày: “Đến lúc đó tính sau.” “Em yêu.” Một giọng nói quyến rũ gọi cô.

Đường Tư Vũ lập tức nghẹn họng quay đầu nhìn anh chằm chằm: “Đừng gọi tôi như vậy!” “Anh gọi em thế nào là quyền của anh, nhưng mẹ kế của em không phải ngọn đèn cạn dầu. Nếu như đêm nay chúng ta không thân mật với nhau, em cho rằng bà ta sẽ không nhìn thấy em đang lợi dụng anh sao? Việc này đối với em sẽ không tốt.” Đường Tư Vũ phải thừa nhận rằng anh nói đúng. Cô hít một hơi thật sâu và nói: “Vậy thì tôi gọi anh là Liệt Hàn.

“Hoặc gọi là ông xã, anh sẽ cho phép.” Hình Liệt Hàn nói thêm.

Đường Tư Vũ mặt đỏ bừng, có bị đánh chết cô cũng không gọi như thế được.

“Tôi không thèm!” Cô từ chối.

“Được rồi, gọi tên anh đi, nghe thử xem có tràn đầy cảm xúc không.” Hình Liệt Hàn uễ oải nhìn cô.

Đường Tư Vũ nhìn con đường phía trước và gọi anh đầy gượng gạo: “Liệt Hàn.” “Vừa nghe đã thấy không đủ trìu mến, thân mật rồi.

Gọi lại đi, phải thật tình cảm vào.” Đường Tư Vũ nhíu mày, gọi lại một lần nữa: “Liệt Hàn.

“Đoạn cuối kéo dài hơn một chút, giọng ỏn ẻn hơn một chút.” “Liệt… Hàn…” Mặt Đường Tư Vũ hơi nóng lên, gọi anh.

Hình Liệt Hàn rất không hài lòng với tiếng gọi của cô, anh khẽ khịt mũi: “Gượng gạo quá, em cứ gọi là ông xã đi!” “Không!” Đường Tư Vũ chống cự.

“Hay là chúng ta cùng đặt biệt danh thân mật cho nhau. Sau này chúng ta sẽ gọi bằng biệt danh. Để anh nghĩ xem nên gọi em là gì.” Hình Liệt Hàn nheo mắt nghĩ: “Anh gọi em là heo con, em gọi anh là… ” “Đầu heo.” Đường Tư Vũ thản nhiên, không chút khách khí đáp.

Người đàn ông nào đó bỗng tức giận đến đen mặt, nghiền răng nói: “Không được!” “Tôi mà gọi là heo con thì sẽ gọi anh là đầu heo, anh có thích nghe không!” Đường Tư Vũ mạnh miệng nói.

Hình Liệt Hàn nghẹn họng: “Đường Tư Vũ nếu em dám gọi thế, anh sẽ không tha thứ cho em.” Đường Tư Vũ bật cười: “Vậy anh vẫn muốn đặt biệt danh cho tôi?” Hình Liệt Hàn từ bỏ và quyết định dẹp tan ý nghĩ này: “Được rồi! Anh vẫn nên gọi em là em yêu, còn em gọi tên anhl”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play