Ánh mắt Hình Nhất Phàm đột nhiên cứng lại. Anh nhớ tới một chuyện, lần đầu tiên của hai người, anh không kịp chuẩn bị nên không dùng biện pháp tránh thai. Tính đến bây giờ có lẽ cũng được một tháng rưỡi rồi.

Chẳng lẽ ngay lần đầu tiên, anh đã làm cô mang thai rồi sao?

Lúc Bạch Hạ ra ngoài, hai mắt ngắn nước, sắc mặt tái nhợt, cô che miệng, có vẻ vẫn đang rất khó chịu.

“Có chỗ nào không thoải mái không?”

“Không có… em chỉ buồn nôn thôi, chắc chắn là say tàu rồi.” Mặc dù Bạch Hạ rất thích bầu không khí trên du thuyền nhưng khi sóng to đánh tới, cô vẫn bị chóng mặt.

Hình Nhất Phàm đỡ cô ngồi xuống sô pha, xót xa nhìn cô.

Anh giúp cô vén tóc ra sau tai rồi dịu dàng hỏi: “Em còn nhớ ngày tới tháng của em không?” Bạch Hạ trừng mắt nhìn Hình Nhất Phàm, sau đó đột nhiên mắt cô mở lớn, bắt đầu tính nhằm một chút. Thường thì ngày mùng năm hàng tháng cô sẽ tới tháng, nhưng bây giờ đã quá một tháng rồi. Gần đây bận rộn chuẩn bị hôn lễ, hai người còn đang đi hưởng trăng mật nên cô quên mắt chuyện này.

“Có bị chậm không?” Hình Nhất Phàm hỏi.

Bạch Hạ ngơ ngác nhìn anh, có chút sốt ruột mà nuốt một ngụm nước bọt: “Xong rồi, em bị chậm nửa tháng rồi… lần đầu tiên của chúng ta… em quên không uống thuốc.

Hình Nhất Phàm ôm cô vào lòng: “Là lỗi của anh, hôm đó lẽ ra anh không nên làm vậy.”

Bạch Hạ cúi đầu xuống nhìn cái bụng phẳng lì của mình rồi nói: “Anh nghĩ có phải em có thai rồi không?”



Hình Nhất Phàm cũng đoán là như vậy, anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh đi mua que thử thai, thử là biết thôi.”

Vừa rồi Bạch Hạ còn đang ngơ ngác, bây giờ thì vừa có chút vui mừng lại không khỏi kích động. Cô gật đầu, đây anh đi: “Mau đi đi! Em muốn biết có phải mình có thai rồi không.”

Hình Nhất Phàm liền đứng dậy: “Anh sẽ về ngay.”

Nói xong, anh đứng dậy rót cho Bạch Hạ một cốc nước ấm, đặt trước mặt cô: “Uống nước đi, chờ anh về.”

Bạch Hạ gật đầu nhìn Hình Nhất Phàm ra khỏi phòng. Cô thở ra một hơi, xoa xoa bụng. Chẳng lẽ lần đầu tiên của hai người mà đã có thai rồi sao! Vì vậy nên cô mới bị chậm tới tháng nửa tháng sao?

Nếu cô có thai thật, thì chẳng phải em bé trong bụng cô đã được nửa tháng rồi ư?

Bạch Hạ cắn môi chờ Hình Nhất Phàm quay về. Hình Nhất Phàm dùng tốc độ nhanh nhất của mình mua về ba que thử thai.

“Anh mua nhiều như vậy sao!” Bạch Hạ nhìn ba que thử thai, lầy một cái: “Em vào nhà tắm.”

Hình Nhất Phàm cũng rất căng thẳng, lúc này anh còn sốt ruột hơn cả Bạch Hạ.

Nếu cô ấy thật sự có thai, thì chín tháng nữa anh đã trở thành ba rồi.

Bạch Hạ làm theo hướng dẫn, kiên nhẫn chờ đợi. Vạch đỏ đầu tiên xuất hiện, cô lại tiếp tục chờ vạch thứ hai…



Sau đó, vạch thứ hai lờ mờ hiện lên, màu hồng nhạt dần dần biến thành màu đỏ sẫãm.

Hai vạch đỏ nghêng ngang hiện ra.

“A…” Bạch Hạ không rõ mình đang kích động hay đang hoảng hốt nữa.

Hình Nhất Phàm lập tức đẩy cửa ra, nhìn Bạch Hạ đang ngồi xổm dưới đất, vội hỏi: “Sao rồi?”

Bạch Hạ đứng dậy, đưa que thử thai cho anh: “Trúng rồi.”

Hình Nhất Phàm cầm que thử thai tới nhìn, mặc dù anh chưa từng dùng thứ này nhưng anh biết hai vạch nghĩa là gì.

Bạch Hạ mỉm cười: “Lần này chúng ta vỡ kế hoạch rồi.”

Hình Nhất Phàm đặt que thử thai xuống, ôm cô vào lòng: “Tới bến cảng tiếp theo chúng ta sẽ xuống tày, sau đó về nước. Bây giờ em nên ở nhà nghỉ ngơi.”

Mấy ngày nay Bạch Hạ cũng chơi đủ rồi, cô gật đầu: “Ừm!

Vậy chúng ta về nước thôi!”

Hình Nhất Phàm hôn lên trán cô: “Anh không ngờ lại nhanh như vậy, sau này cực khổ cho em rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play