Tiểu Lý ngắn ra: “Bùi tổng muốn tôi tự đem qua sao?”

“Đúng vậy! Sao thế?” Hứa Mẫn hỏi cô ta.

*Không… không có gì! Tiểu Mẫn cô có thể giúp tôi mang qua chút không? Chút nữa tôi còn có chuyện.”

Hứa Mẫn thầm nghĩ, Bùi tổng cố ý muốn cô ta đến, khẳng định là có chuyện.

“Tiểu Lý đây là chức trách của cô, hôm qua tôi bận quá không đi được. Cô nhanh đi đi!” Hứa Mẫn cự tuyệt cô ta, xoay người rời đỉ.

Tiểu Lý cắn môi, chuyện cô ta sợ nhất hiện tại chính là phải đối mặt với Bùi Nguyệt Hoàng cùng Lam Thiên Thần.

Lúc này còn muốn cô ta mang tài liệu đến đó?

Cô ta không khỏi có chút lo lắng. Bùi tổng bọn họ hẳn là đã hoài nghỉ cô ta tiết lộ hành tung của Lam tổng đi! Tiểu Lý suy nghĩ, nếu phong ba này qua đi, co ta không chừng còn có thể ở lại vị trí này, để có thể ngồi lên vị trí hiện tại cũng không dễ dàng.

Tiểu Lý tìm được tài liệu, liền cầm xuống lầu đi xuống bãi giữ xe.

Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thân đã trở về nhà. Đối với chuyện này Lam Thiên Thần vô cùng tự trách, đồng thời cũng muốn nhanh chóng tiêu trừ ảnh hưởng trên mạng. Mà phương thức nhanh nhất để tiêu trừ việc này chính là tìm được 2 người, một là Vương Lượng, hai là Dương Điềm Điềm. Để bọn họ chủ động khai ra Triệu Đống ở phía sau. Khiến âm mưu này phơi bày ra ánh sáng, tố giác dụng tâm âm hiểm của Triệu Đống.



Lam Thiên Thần gọi điện thoại cho anh cả mình, đã lâu rồi anh không nhờ anh cả giúp chuyện gì, nhưng lần này anh muốn anh cả ra tay tìm Vương Lượng và Dương Điềm Điềm.

Nhiều người lực lớn. Ngay sau đó, Lam Thiên Thần cũng gọi một cuộc điện thoại cho Hình Nhất Phàm, để Hình Nhất Phàm cùng tìm kiếm 2 kẻ đó, hiện tại khẳng định bọn họ đã trồn đi.

Hình Nhất Phàm nhận được điện thoại của anh em tốt, nghe chuyện nguyên nhân của chuyện này cũng vô cùng tức giận, vậy mà có người lại tính kế lên người anh em tốt của anh, điều này cũng chọc đến anh rồi.

“Yên tâm, mình sẽ nói cho anh hai biết. Với người nhà mình thì việc tìm ra hai người bọn họ không phải chuyện khó.” Hình Nhất Phàm an ủi nói.

*Ừ! Tìm được tin tức của bọn họ thì lập tức nói cho mình biết, mình phải để bọn họ trả giá đất.”

“Được! Hiện tại mình sẽ gọi điện thoại ngay.” Hình Nhất Phàm hạ giọng nói.

Bùi Nguyệt Hoàng ở cửa chờ Tiểu Lý tới, hiện tại hết thảy chuyện này đều đã vô cùng rõ ràng, chỉ còn cần một ít chứng cứ.

Lam Thiên Thần ngồi bên cạnh cô, vuốt ve sau gáy của cô. Lúc này việc anh vui vẻ nhất chính là cô toàn tâm toàn ý tin tưởng anh, càng làm anh cảm kích cô hơn.

“Cảm ơn em!” Lam Thiên Thần hôn lên trán cô: “Cảm ơn em đã tin tưởng anh.”

Bùi Nguyệt Hoàng mím môi cười: “Tín nhiệm của em đều đến từ tình yêu của anh đối với em, bởi vì em cảm nhận được anh cũng yêu em đủ nhiều, cho nên chuyện ngoại tình đó đều không thể.”



Lam Thiên Thần ôm cô vào lòng, anh tự trách thở dài: “Xem ra về sau anh thực sự phải cẩn thân! Có thể làm anh thương tổn nhưng anh tuyệt đối sẽ không để người khác thương tổn em.”

Bùi Nguyệt Hoàng lập tức ngắng đầu cười nói: “Không được, anh dám làm gì anh thử xem. Lần này em nhát định phải khiến Triệu Đống thảm bại.”

Trong ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng Hoàng hiện lên ngoan độc. Triệu Đống tự cho là mình thông minh đã chọc giận đến cô, hiện tại cho dù dùng hết lực của công ty cũng phải khiến anh ta trả giá đắc.

Ngoài cửa truyền đến tiếng xe,, Bùi Nguyệt Hoàng biết chính là xe của Tiểu Lý đến, cô nói với Lam Thiên Thần: “Chút nữa em sẽ tự mình tra hỏi.”

Lúc này chuông cửa vang lên, Lam Thiên Thần đi ra mở cửa, không lâu sau liền thấy Tiểu Lý ôm tài liệu đi vào, mà trên vai của cô ta chính là chiếc túi xách 10 vạn kia.

Tiểu Lý nhìn thấy Bùi Nguyệt Hoàng ngồi ở ghé sô pha, cô ta lập tức cung kính nói: “Bùi tổng, đây là tài liệu chị cần.

Để ở đây sao?”

Tiểu Lý nghĩ để tài liệu lại rồi có thể đi. Trên môi Bùi Nguyệt Hoàng gợi lên ý cười không rõ hàm xúc: “Tiểu Lý, túi xách này của cô không tồi, mua ở đâu vậy?”

“AI Đây là của một người bạn em đem từ nước ngoài về!”

“Ánh mắt không tồi, hẳn là rất đắt tiền đi.” Bùi Nguyệt Hoàng nhướn mày, vẻ mặt tò mò hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play