Lúc này, nhìn bóng dáng đứng bên cạnh Bùi Nguyệt Hoàng mấy nam nhân viên đi làm vội vàng phía sau lập tức ghen tị, cô là nữ thần trong lòng bọn họ, người đàn ông có thể xứng với cô, nhất định là một người môn đăng hộ đối, hào môn thế gia, làm sao có thể để một cố vấn pháp lý nhỏ cướp trước.

Hơn nữa, thân phận của Lam Thiên Thần đã thành phó chủ tịch tập đoàn Bùi thị, cơ hội trở thành chủ tịch của công ty trong tương lai là gần như chắc chắn.

Đối với những chàng trai trẻ ngày nay, cuộc sống như vậy.

là quá tốt rồi, phải chăng trong xã hội này, chỉ cần họ có ngoại hình đẹp và có thể khiến phụ nữ hài lòng thì họ có thể có được tất cả những điều này?

Bọn họ rất chỉ là ghét mấy thứ ăn bám này, nhưng lại nung nấu suy nghĩ vận may đó sẽ rơi xuống đầu mình.

Lam Thiên Thần nắm tay Bùi Nguyệt Hoàng trong công ty đương nhiên biết thân phận của mình đang bị bàn tán nhiều mặt, cũng không muốn để ý tới, nhưng cũng không phải không đề ý tới, những tin tào lao này nên được dẹp.

“Thiên Thần, anh về văn phòng trước, em sẽ nói chuyện với giám đốc nhân sự vài câu đã.”

Khi Bùi Nguyệt Hoàng bước vào thang máy, cô mỉm cười với người đàn ông bên cạnh mình.

“Được rồi, anh sẽ đợi em trong văn phòng.”

Lam Thiên Thần mỉm cười, vươn tay ôm đầu cô, hôn lên trán cô: “Anh pha cà phê cho em!”



“Để Hứa Mẫn pha cho.”

Bùi Nguyệt Hoàng cười nói.

“Anh thầy để anh pha ngon hơn.”

Lam Thiên Thần rất sẵn lòng tự tay làm vì ở nhà anh, cô khen cà phê anh pha rất ngon.

Vì lời khen này, Lam Thiên Thân quyết định sau này có thời gian, anh sẽ tự tay pha cà phê cho cô.

Nội tâm Bùi Nguyệt Hoàng vẫn ngọt ngào, có đôi khi, đàn ông nói là một chuyện, nhưng là nói được thì làm được, quan tâm đến cảm xúc của cô ấy ở mọi nơi. Điều đó thực sự khiến cô cảm nhận được cảm giác sủng hạnh từ tận đáy lòng của anh.

Quá hạnh phúc.

“Được! Vậy lát em sẽ lên uống cà phê do chính tay chồng mình pha.”

Bùi Nguyệt Hoàng vươn tay ôm lấy vai anh, cô vốn dĩ cao 1,7m, cộng thêm giày cao gót, cô thua anh chỉ có nửa cái đầu! Bùi Nguyệt Hoàng xuống lầu có bộ phận nhân sự, còn Lam Thiên Thần thì đi lên.

Bùi Nguyệt Hoàng đi về phía văn phòng nhân sự, cô đi qua một hành lang, ngửi thấy mùi khói, cô cau mày nhìn về phía một lối đi khuất bên cạnh, rõ ràng là có một khu vực hút thuốc riêng mà. Ai dám hút thuốc trong văn phòng?

Bùi Nguyệt Hoàng rẽ vào một góc, nhìn thấy ba người đàn ông đang ngồi xổm trên ban công hút thuốc, cô đang định mắng ba người này thì nghe thấy tiếng họ nói chuyện phiếm và nghe thấy tên một người.



Lam Thiên Thần.

Cô thấy một nam nhân viên lạnh lùng khit mũi: “Ăn bám có bí kíp gì không?”

“Vì sao người kia một phát được luôn, còn tôi nhiêu năm như vậy, không thấy nữ chủ tịch nào coi trọng mình?”

“Anh coi nhiều tiểu thuyết quá rồi đó! Làm gì có lắm nữ chủ tịch để coi trọng anh được vậy?”

“Hơn nữa, dù có coi trọng cũng phải có điều kiện phần cứng của Lam Thiên Thần kia kìa.”

“Một nhân viên pháp lý nhỏ đột nhiên trở thành phó chủ tịch. Tôi nghĩ chắc hẳn có một loạt người trong công ty của chúng ta không phục đâu. Tôi là một trong số họ. Tại sao!

Tôi cũng muốn được chủ tịch coi trọng.”

*Nói không chừng người ta biết nịnh, phương diện kia công phu không tệ, còn anh ngồi ở văn phòng nhiều năm như vậy đều hư hết hình dáng rồi.”

“Ừ! Lần trước tôi thấy cậu ta đánh nhau, hình như có luyện võ.”

“Nghe anh, tôi đăng ký phòng tập ngay và luôn tôi sẽ tập taekwondo. Tranh thủ câu dẫn nữ chủ tịch, bò lên giường của cô ta, cuộc sống của tôi sẽ đạt đến đỉnh điểm ngay lập tức.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play