Bùi Nguyệt Hoàng cười xấu hổ: “Không muốn, anh ở đây chờ đi.”

Nhưng Lam Thiên Thần vẫn đi theo cô đến cửa phòng tắm, nhìn cánh cửa đóng chặt, thân hình mảnh mai dựa vào bức tường ngoài cửa.

Ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu xuống đầu khiến nét mặt vừa lo lắng vừa phấn khích, không thể nghỉ ngờ.

Lam Thiên Thần nghiêng người một lúc, mới đưa tay đỡ khung cửa, từ động tác của anh có thể thấy anh rất muốn biết đáp án.

“Nguyệt Hoàng, em có sao không?”

Lam Thiên Thần hỏi bên trong.

Bùi Nguyệt Hoàng thử que rồi, khi biết được kết quả chỉ có một vạch, trong lòng cô có cảm giác mắt mát sâu sắc, thì ra cô không có thai. Cô nghĩ kỹ rồi, đó hẳn là do sắp đến kỳ kinh nguyệt nên cô cảm thấy hơi mệt mỏi.

Bùi Nguyệt Hoàng ra mở cửa, cô nhìn người đàn ông lo lắng ngoài cửa, cô thở dài, vòng tay ra và ôm lầy anh.

“Thật thất vọng! Không mang thai.”

Sau khi Bùi Nguyệt Hoàng nói xong, cô tiếp tục ôm anh.

Lam Thiên Thần cảm thấy không biết nên buồn, hay anh nên yên tâm, vì cô sắp kết hôn và còn nhiều việc phải bận, nếu cô mang thai vào thời điểm này, cô sẽ chắc chắn là rất mệt mỏi.



Thậm chí, anh còn hy vọng sau khi kết hôn, họ sẽ có một đứa con, như vậy, cô sẽ thoải mái hơn.

“Chuyện của đứa nhỏ sau này tính. Chờ hôn lễ xong xuôi, nêu em muôn có con, chúng ta sẽ có sau.”

Lam Thiên Thần nhẹ giọng an ủi.

Chôn trong vòng tay của anh, Bùi Nguyệt Hoàng đáp: – “Được!”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyệt Hoàng vẫn ôm anh như vậy, giữ một lúc.

Lam Thiên Thần mỉm cười vỗ vỗ vai cô: “Em đến sofa nghỉ ngơi đi.”

Bùi Nguyệt Hoàng khoác tay anh và cùng nhau đi đên ghê sofa, Lam Thiên Thần ngồi xuống và ôm lấy cô.

“Trước đây em không thích trẻ con. Em nghĩ chúng rất ồn ào và làm em nhức đầu. Nhưng vừa rồi ở trên xe, em rất mong có một đứa trẻ thuộc về chúng ta. Em đột nhiên cảm thấy đứa trẻ thật đáng yêu.”

Bùi Nguyệt Hoàng cười lắc đầu.

Lam Thiên Thần mỉm cười, vươn tay chải mái tóc dài của cô: “Thật sao? Anh ngược lại rất thích con nít, anh trai anh chuẩn bị có con rồi, nếu như em thích đến lúc đó chúng ta về đấy thăm một chút.”

Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười và gật đầu: “Được! Em cũng có thể học cách chăm sóc em bé.”



Lam Thiên Thần cúi người xuống, đôi môi mỏng đã hằn lên đôi môi đỏ mọng của cô, vì mát mát này mà Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy một loại điên cuồng, cô vòng tay qua cổ anh để nụ hôn sâu hơn.

Lam Thiên Thần cười nói, khàn khàn nói: anh sẽ thỏa mãn em.”

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi nóng mặt, câu nói đùa vừa rồi thành trò đùa lớn rồi, nhưng cô cũng rất thích ở bên anh.

Một hồi sợ bóng sợ gió, lại không hiểu vì sao lại khiến cho hai trái tim càng lúc càng nóng, đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.

Biệt thự Hình Nhát Nặc, Hình Nhất Phàm vừa lái xe đưa Bạch Hạ về, hai người cùng nhau đi dạo, bây giờ đã là mười giờ.

Có rất nhiều người trong buổi biểu diễn nên toàn thân ướt đẫm mò hôi, Bạch Hạ nói với Hình Nhất Phàm: “Em tắm trước!”

“Thế này rồi, hai chúng ta tắm chung đi.”

Hình Nhất Phàm đột nhiên nói.

Bạch Hạ đỏ mặt lập tức cự tuyệt: “Không được, tắm riêng.”

“Có khác biệt gì không?”

Hình Nhất Phàm cười hỏi cô: “Cùng tắm còn tiết kiệm được tiền nước.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play