Trong biệt thự của Hình Nhất Phàm cực kỳ yên tĩnh. Ở đây không giống như khu chung cư thương mại, đông đúc người, náo nhiệt. Trong căn biệt thự riêng biệt này, mọi thứ đều yên tĩnh xuống. Xung quanh chỉ thỉnh thoảng truyền đến tiếng ếch hôn, nhưng cũng tăng thêm một chút náo nhiệt.

Khoảng bảy giờ, bữa tối của Hình Nhất Phàm cũng đã được bày lên bàn, mùi hương thơm phức, Bạch Hạ không khỏi nuốt nước bọt, bởi vì tay nghề nướng bít tết của Hình Nhất Phàm thật sự rất lợi hại, bài trí món ăn cũng vô cùng đẹp mắt.

Mọi thứ dường như giống với bữa tối trong một khách sạn năm sao vậy, mà đêm nay, ánh nến rực rỡ, bao trùm một bầu không khí vô cùng khác biệt.

Hình Nhất Phàm cằm cái khui rượu mở bai rượu vang đỏ ra, rót nửa ly rượu, Bạch Hạ vươn tay cầm lấy một ly, nâng lên với anh nói: “Cạn ly.”

Hình Nhất Phàm nheo mắt, đưa ra một đề nghị: “Nào, chúng ta cùng uống rượu giao bôi nào.”

Đáy mắt Bạch Hạ loé lên tình cảm dịu dàng, cô gật đầu, hai người giao tay lại nhìn nhau rồi uống cạn một ly rượu giao bôi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hạ khẽ ửng hồng lên, không phải vì rượu mà là do bầu không khí lúc này khiến cô cảm thấy xấu hỗ.

Bọn họ ngồi đối diện nhau, cắt bít tết, ánh mắt hai người thỉnh thoảng chạm nhau, dù không cần nói thành lời thì không khí cũng đã tràn đầy yêu thương.

Hình Nhất Phàm dường như có thể cảm nhận được ý tứ chiều theo anh của cô gái đối diện, điều này khiến trong lòng anh ngây ngắn và hưng phần, anh cảm nhận được sự tình yêu dịu dàng của Bạch Hạ.

Đêm nay, sẽ là ngày bọn họ hợp lại thành một.



Bạch Hạ bắt gặp ánh mắt mong đợi của anh, cô ngượng ngùng cúi đầu, không dám đáp lại anh ngay lập tức, vì cô sợ mình chưa ăn xong cơm thì đã bị anh nuốt chửng rồi.

Nhưng mà Bạch Hạ muốn thưởng thức món ăn ngon của cô cơ! Đồng thời, cô thỉnh thoảng lại nhắm nháp rượu vang đỏ, rượu vang đỏ ngọt dịu, thơm ngon khiến cô uống nó như uống nước ngọt vậy.

Hình Nhất Phàm thấy cô uống hết nửa cốc rượu, anh trầm giọng hỏi: “Em thích uống sao?”

“Ừm! Anh rót thêm cho em nửa ly nữa được không?” Bạch Hạ gật đầu.

Hình Nhất Phàm đứng dậy rót thêm nửa ly cho cô, dưới ánh nến, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh như hoa của Bạch Hạ nhuốm một tầng ửng hồng, lộ ra khí chất yêu kiều của một cô gái, khiến Hình Nhất Phàm mắt hồn vài giây.

Bạch Hạ tiếp tục uống rượu vang đỏ, cô không muốn say, nhưng cô hy vọng như vậy có thể giúp cô thả lỏng hơn.

Hình Nhất Phàm nhìn thấu suy nghĩ của cô nên cũng để cho cô tiếp tục uống, nhưng anh cảm thấy suy nghĩ này của cô rất đáng yêu.

Bạch Hạ uống xong hai ly rượu đỏ, thật sự cảm thấy hơi say, cô chống cằm, môi đỏ mọng hơi mím lại, chăm chú ngắm nhìn, thưởng thức người đàn ông đối diện.

“Hình Nhát Phàm, em muốn ngủ trên giường của anh tối nay.”

“Ngủ giường trên giường của anh hay là ngủ với anh?”

Hình Nhất Phàm hỏi thẳng. Bạch Hạ nắc cụt lên một cái, rất chắc chắn đáp: “Ngủ với anh.”



Hai mắt Bạch Hạ đầy mông lung, chắc là do cô đã uống rượu! Lúc này đây, cô ấy không còn cảm giác xấu hỗ nữa mà thay vào đó cô lại thể hiện sự mong đợi của mình trước mắt Hình Nhất Phàm.

Dù gì cô cũng đã hai mươi bốn, gần hai mươi lăm tuổi, về loại chuyện này, cho dù cô có xáu hổ hơn nữa cũng phải cố mà đối mặt.

Nghe được những suy nghĩ chân thành của cô, Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Được, tối nay cho em ngủ.”

Bạch Hạ chống cằm, cười rộ lên đầy đáng yêu, dường như có thêm chút men say biến cô thành một tiểu yêu tinh quyền rũ, trong mắt cô cũng lộ ra một chút bướng bỉnh.

Bạch Hạ lại vươn tay rót rượu, Hình Nhất Phàm thấy vậy, lập tức bước tới giật lây ly rượu vang đỏ từ tay cô.

Bạch Hạ không khỏi chớp chớp đôi mắt, dáng vẻ vô cùng đáng thương nói: “Sao vậy?”

“Em không được uống nữa.” Hình Nhất Phàm ngăn cô lại, anh không muốn cô gái này uống say mắt.

Bạch Hạ không khỏi “hừ” một tiếng: “Keo kiệt, không phải chỉ uống chút rượu của anh thôi sao!”

“Xong tối nay đã rồi hẳn tính.” Đôi mắt của Hình Nhất Phàm đã hừng hực lửa nóng.

“Tối nay, em không được phép say.” Hình Nhất Phàm bá đạo mà trầm giọng lên tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play