Sao anh có thể không lo cho được? Bây giờ Bạch Hạ bình yên vô sự, nhưng anh không dám nghĩ tới nếu thực sự xảy ra chuyện thì sẽ thế nào! Cũng là anh khinh suất, để nguy hiểm xuất hiện gần cô.

Chuyện này nhất định anh phải tra én cùng, anh cũng muốn xem thử là ai đã ở phía sau sai khiến.”

Bạch Hạ vỗ bả vai anh: “Đừng lo lắng nữa! Chúng ta nấu bữa tối đi!”

Hình Nhất Phàm ấn cô lên sofa: “Em nghỉ ngơi đi, để anh làm bữa tối.”

“Được.” Bạch Hạ gật đầu.

Khi Hình Nhất Phàm nấu cháo, anh thấy Bạch Hạ đang trêu hai con mèo trên ban công, anh cầm điện thoại, gọi cho bảo vệ tiểu khu, khi biết anh là chồng Bạch Hạ, họ liền đem tài liệu đưa anh.

Bảo vệ đã gọi cảnh sát lập án chuyện bắt cóc ở tiểu khu hôm nay.

Hình Nhất Phàm gọi điện trực tiếp cho cảnh sát, anh cung cấp chuyện này có thể là hành động trả thù, cảnh sát lập tức coi trọng, ngày mai rảnh anh cũng sẽ qua một chuyện.

Hình Nhất Phàm đồng ý ngày mai sẽ tới, buỏi tối, Bạch Hạ uống cháo, chống cằm, cô vẫn còn chút hoảng hốt, trong tình huống ngy hẻm như vậy, mỗi người sẽ có một suy nghĩ, một người sẽ nghĩ đây chính là gặp đại nạn không chết, nhỡ’ bị băt cóc thật thì phải làm sao? Bạch Hạ phát hiện, trước đây cô chỉ sống cho chính mình, bây giờ cô phải thật cẩn thận, cô còn phải sống cho Hình Nhất Phàm, bởi vì cô muốn cùng anh bạc đầu răng long.

Cô yên lặng suy nghĩ, tương lai cô nhất định phải càng cần thận.

“Sáng mai anh đưa em về nhà ba mẹ, anh tới đồn cảnh sát.”

Bạch Hạ gật đầu: “Được, anh nhất định phải tra rõ chuyện này, suýt chút nữa bọn em đã xảy ra chuyện rồi, không thể để đám người xấu này gieo họa cho người khác.

“Được! Anh sẽ tra rõ chuyện này.” Hình Nhát Phàm trong lòng đã hận không thể tống chúng vào nugịc.

Buổi tối, mặc dù Bạch Hạ bị kinh dợ, nhưng khi ngủ trong ngực Hình Nhất Phàm, cô lại thấy vô cùng an toàn, ngủ rất say, nhưng trong đầu Hình Nhất Phàm vẫn suy tư về chuyện này.

Rốt cuộc là ai đã làm chuyện này ?Diệp Giai Mị? Cô ta căn bản không có tài lực để thuê đám côn đồ. Chẳng lẽ là Ngưu Đức mới bị anh đưa vào tù gần đây? Ánh mắt anh thoáng qua một tia sát ý, néu quả thực là ông ta, thế thì cứ chờ rũ xương trong tù đi!



Một đêm đó, Hình Nhất Phàm trằn trọc không yên.

Sáng sớm, Bạch Hạ còn chưa dậy, anh đã gọi điện thoại về nhà, để mọi người chuẩn bị đồ ăn sáng, hai người sẽ về nhà ăn. Khi Bạch Hạ tỉnh lại, Hình Nhất Phàm đã mặc xong quần áo, người đàn ông này, mặc đồ gì lên người cũng toát lên vẻ anh tuấn sáng ngời, hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi, cùng với quần tây thẳng thớm, cả người lộ ra khí chất cắm dục.

Đáy lòng Bạch Hạ thoáng nở nụ cười, đây chỉ là dáng vẻ người khác biết đến anh, lạnh lùng không thể để đến gần, một mặt khác người đàn ông này đối với cô, chỉ mình cô biết.

Khi Bạch Hạ đánh răng, một thân người từ sau lưng liền áp tới, cánh tay dài vòng qua eo nhỏ nhắn của cô, hô hấp nóng rực bên tai.

Bạch Hạ cười nhìn người đàn ông trong gương: “Em đang đánh răng mài!”

“Em cứ đánh đi!” Hình Nhất Phàm chỉ muốn ôm cô một cái.

Bạch Hạ đánh răng, cầm khăn lau mặt, xoay người hôn lên môi anh: “Được rồi! Em đi thay quần áo, không cho anh đi theo đâu nha.”

Hình Nhất Phàm đi theo sau lưng cô, tò mò hôm: “Ngày thứ mấy rồi.”

Bạch Hạ ngắng đầu cười: “Anh tự đếm đi!”

Hình Nhất Phàm không khỏi tức giận: “Chuyện này còn phải để anh tự đếm?”

“Mới ngày thứ hai thôi! Còn sớm mà! Cố nhịn đi anh!”

Bạch Hạ nghiêng đầu, mái tóc được ánh mặt trời chiếu như tơ lụa, đầy mê người.

Hình Nhất Phàm tức giận phản bác: “Rõ ràng đã là ngày thứ tư, em định lừa anh!”

Bạch Hạ cười khanh khách: “Rõ là anh nhớ mà! Em còn tưởng anh không nhớ cơ đấy?” Hình Nhất Phàm đè cô lại, cưỡng ép hôn lên môi cô, Bạch Hạ đẩy cửa đi ra, vào phòng cô thay quần áo, một lúc đã thay xong bộ đồ mới, cô mặc áo T shirt mát mẽ, bên dưới là quần jeans, đây là cách ăn mặc cô thích nhát, bởi vì thoải mái, làm gì cũng dễ dàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play