Chương 1123:

 

Bạch Hạ vừa ngồi xuống, Hình Nhất Phàm đưa thực đơn cho cô: “Em thích ăn gì thì gọi.”

 

Bạch Hạ mỏ ra, cô chọn hai món mình thích, lại đưa cho anh: “Tôi gọi rồi, anh gọi đi.”

 

Hình Nhất Phàm đưa mắt nhìn, lại gọi hai món, còn cả hoa quả và điểm tâm.

 

Nhân viên phục vụ đi xong thì nữ phục vụ viên lại mỉm cười bê một đĩa thủy tinh đẹp mắt lại gần, bên trên còn có vài xúc xắc.

 

Bạch Hạ đã để ý tới mấy đôi tình nhân vừa nãy có đèn nhỏ. Cô cũng rất thích, lẽ nào đây là đồ chuẩn bị đặc biệt cho đôi tình nhân sao?

 

“Cô à, chúng tôi có một hoạt động, cô tham gia không?

 

Nếu cô đồng ý tham gia chúng tôi sẽ đưa tới đèn tình yêu cho cô.”

 

Giọng vui vẻ của nhân viên vang lên.

 

Bạch Hạ thấy cái đèn nhỏ nhắn lại tinh xảo, lập tức muốn có, cô gật đầu: “Được, hoạt động gì?”

 

“Là như vậy, chúng tôi có xúc xắc, cô ném ra thử, chúng tôi cũng có câu nói tương ứng, chỉ cần cô làm được, chúng tôi sẽ đưa tới.” Nói xong đưa cho Bạch Hạ một tắm thẻ nhỏ.

 

Bạch Hạ cầm lấy xem thử, trông thấy thẻ viết số và chữ.

 

Cô lập tức cười đỏ mặt, tại sao lại vậy chứ? Một, ba là hôn nhẹ mười giây, hai bốn là ôm ba mươi giây, năm sáu là tỏ tình ba câu. Hình Nhất Phàm tuy không đọc được nội dung trên thẻ nhưng anh cũng đoán ra.

 

Đây chắc chắn là hoạt động cho tình nhân.

 

“Cô à, cô tham gia không?”

 

“Tôi… nhất định phải tham gia mới đưa à?” Bạch Hạ cắn môi hỏi.

 

“Đúng, chúng tôi yêu cầu tham gia mới đưa.” Nhân viên gật gù.

 

Bạch Hạ nhìn cái đèn nhỏ trong khay, thật sự rất thích, cô nghĩ nếu cắm ở đầu giường mình, buổi tối còn có thể thưởng thức cảnh đêm nữa.”

 

“Khó lắm à?” Hình Nhất Phàm nhíu mày, thấp giọng hỏi.

 

Bạch Hạ nhìn cái đèn nhỏ, lại nhìn cái thẻ, thầm nghĩ, liều mạng đi. Cứ liều mà làm vì cái đèn yêu thích.

 

Hơn nữa, Hình Nhất Phàm sớm đã Vượt qua quan hệ bạn bè bình thường, còn cho anh hôn cô, lẽ nào cô hôn anh không được?

 

“Được, tôi tham gia.” Bạch Hạ nói chắc.

 

“Vậy xin cô hãy quăng xúc xắc đi.” Nhân viên đưa xúc xắc cho cô, Bạch Hạ lắc xúc xắc trong lòng bàn tay, âm thầm cầu xin vào số hai, bốn, bởi vì ôm là đơn giản nhát.

 

Cô ném vào trong đĩa thủy tinh, chỉ nghe tiếng vang lanh lảnh, xúc xắc chuyển động vài lần thì dừng, rõ ràng là số năm.

 

Mắt Bạch Hạ xanh đi: “Không được, không được tôi có thể làm lại không?”

 

“Được.” Nhân viên phục vụ đương nhiên không ý kiến.

 

Nhưng mà người đàn ông nào đó lại có ý kiến: “Không được, ném được bao nhiêu là bấy nhiêu, không thì không có quả.”

 

Nói xong, Hình Nhất Phàm lấy viên xúc xắc, không cho cô ném nữa.

 

“Này, anh…” Bạch Hạ nhìn anh với vẻ giận dỗi.

 

Nhân viên phục vụ chẳng thể làm gì khác ngoài nói: “Cô à, cô biểu lộ vài câu với bạn trai của mình, rất đơn giản mà.”

 

Hình Nhật Phàm nghe xong, gương mặt đẹp trai lập tức vui vẻ, ánh mắt thâm thúy nhìn cô bé đối diện, chờ cô biểu lộ.

 

Đôi mắt to của cô hơi sốt sắng, bình thường cô viết ra kịch bản tình yêu, hết bộ này bộ kia. Nhưng sao vào lúc này đầu óc cứng đờ, ba câu tỏ tình cũng không biết nói sao.

 

Nhân viên phục vụ chờ cô, giờ cô ấy cũng chỉ ước có bạn trai đẹp trai mê hồn vậy.

 

“Thôi, cô ấy không tham gia.” Hình Nhất Phàm đột nhiên vứt xúc xắc vào trong đĩa nói với nhân viên: “Cô đi đi.”

 

“Chờ một lát, tôi muốn tham gia.” Bạch Hạ vội vàng nói.

 

“Người ta bận lắm, không hơi đâu chờ em.” Hình Nhất Phàm nhắc một câu.

 

Bạch Hạ lập tức hít sâu một hơi, nói với Hình Nhát Phàm đối diện: “Hình Nhất Phàm, anh thật là đẹp, anh đẹp trai quá đi, tôi… tôi muốn làm…” Bạch Hạ suýt chút đã nói hàng xóm rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play