Chương 1037:

 

Bạch Hạ đành phải gật đầu, thế là, hai người đều nửa ngồi đi vào trong phòng tắm, đóng cửa lại, mà Đóa Đóa bị Hình Nhất Phàm ôm vào trong ngực, chắc là biết sắp bị người khác tắm! Lập tức chui chui vào trong ngực anh, giống như là làm như vậy có thẻ trốn không phải tắm.

 

“Đóa Đóa, ngoan, chúng ta đi tắm được không! Mẹ sẽ nhẹ nhàng mài! Sẽ không làm đau con đâu.” Bạch Hạ theo thói quen dỗ Đóa Đóa như dỗ một đứa trẻ, mỗi lần trước khi tắm đều phải dỗ mắt nửa ngày.

 

Khóe miệng Hình Nhất Phàm không nhịn được cong lên, người phụ nữ này thật đáng yêu mài!

 

Bạch Hạ đổ xong nửa bồn nước tắm, cô đã tắm cho bé mèo 1 năm rồi, cũng biết nhiệt độ nước và các bước tắm mà Đóa Đóa thích.

 

“Nào, đưa nó cho tôi.” Bạch Hạ nói với Hình Nhất Phàm.

 

Hình Nhất Phàm đưa Đóa Đóa ở trong ngực giao cho cô, Bạch Hạ trước ôm bé mèo vào trong lòng an ủi, để cho bé thả lỏng cảm giác, sau đó, từ từ đặt bé vào trong nước.

 

Hình Nhất Phàm chỉ nghe trong phòng tắm nhỏ hẹp, tất cả đều là tiếng dỗ ngọt ngào trong vắt của Bạch Hạ, cũng không biết có phải là trong phòng tắm quá nhỏ, hay là sao, anh cảm giác có chút nóng. anh nghĩ, về sau mặc kệ cô làm sai chuyện gì, chỉ cần cô dùng giọng nói này cầu xin anh, anh chắc chắn sẽ tha thứ cho cô.

 

“Bé ngoan, đừng sợ, mẹ ở đây, chúng ta nhẹ nhàng nhá, được không?” Bạch Hạ cong môi, cười an ủi.

 

Cuối cùng, toàn bộ hạ thân của Đóa Đóa đều được cho vào trong nước, nhưng mà, bé con vẫn có chút phản ứng quá độ, đột nhiên vùng vẫy ở trong nước, đuôi của nó hất nước hát thẳng vào mặt của Bạch Hạ.

 

Bạch Hạ không quan tâm nước trên mặt, cô cứ như vậy ấn nhẹ nửa người của bé mèo vào trong nước, nhanh chóng dội nước lên người nó, để nó thích ứng với nhiệt độ của nước, yên tĩnh lại.

 

“Meo…” Đóa Đóa vô cùng đáng thương kêu lên.

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô trên mặt đều là nước, anh đứng dậy, cầm lấy khăn mặt của anh treo ở trên móc, anh ngồi xổm xuống vốn là muốn để Bạch Hạ tự lau, nhưng lúc này, hai tay của Bạch Hạ đều đang để ở trên người Đóa Đóa, một tay giữ lấy nó, một tay đang giúp nó dội nước, nào còn tay nào để lau mặt đâu?

 

Hình Nhất Phàm đành phải hơi trầm giọng nói: “Để tôi lau mặt cho cô.”

 

Bạch Hạ cũng cảm thấy không thoải mái, nghe thấy anh muốn giúp, cô lập tức cười nâng mặt lên, nhắm mắt nghiêng người đến, Hình Nhất Phàm nhìn khuôn mặt trắng ngần trong sáng đang dính nước, anh âm thầm nuốt nước miếng, cầm lấy khăn mặt, nhẹ nhàng thấm những gọt nước trên mặt cô, cho đến chỗ môi cô, ánh mắt Hình Nhất Phàm híp híp, trong nháy mắt trở nên thâm trầm.

 

Bạch Hạ cũng cảm giác bầu không khí có chút mờ ám, mà lúc này, cô thấy không được tốt lắm, bởi vì cơ thể của Đóa Đóa lại bắt đầu phản kháng, cong người lên, nhưng lông dính nước khó giữ chặt, lập tức, Đóa Đóa liền nhảy ra ngoài chậu nước.

 

“Đóa Đóa.” Bạch Hạ mở to mắt, nhìn thấy Đóa Đóa trốn vào trong ngực của Hình Nhất Phàm, cô nhanh chóng bắt mèo, nhưng mà mèo không bắt được, cơ thể đang ngồi xồm của cô lại đổ rạp vào người đàn ông ngồi ở bên cạnh.

 

“A…” Bạch Hạ kinh hô một tiếng.

 

Mà lúc này Đóa Đóa đã linh hoạt nhảy ra khỏi ngực Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm nhìn thấy cô gái đang đè ở trên người mình, cánh tay mạnh mẽ ôm lấy cô, mà anh đang ngồi xổm cũng trực tiếp ngồi thẳng xuống đắt.

 

Bạch Hạ cũng cao gần bằng anh, ngã nhào như này, khuôn mặt ngạc nhiên của cô cũng áp thẳng vào khuôn mặt đẹp trai của anh.

 

Đôi môi đỏ của cô hơi dương lên nhắm chuẩn rơi vào đôi môi bạc mỏng của anh.

 

Hai người gần như biết được đã xảy ra chuyện gì, chưa đến 1 giây hai đôi môi chạm vào nhau, cơ thể của Bạch Hạ lại va chạm rất mạnh.

 

Vậy nên nụ hôn này, vẫn là do cô ép mạnh xuống.

 

Đóa Đóa ở một bên, lông ướt, meo meo kêu không ngớt, hoàn toàn không biết rằng bởi vì sự không phối hợp của nó, mới khiến cho chuyện này xảy ra.

 

Hai người chủ nhân của nó hôn nhau rồi.

 

Bạch Hạ trừng mắt, cứ như vậy nhìn bản thân mình hôn Hình Nhất Phàm, mà Hình Nhát Phàm nửa híp mắt, cảm nhận được đôi môi mềm mại đang ép lên môi anh, cảm giác vô cùng mềm mại.

 

Vừa nãy cơ thể vẫn cảm thấy nóng, giờ này càng trở nên nóng hơn.

 

Bạch Hạ lập tức chống tay vào vai của anh, lui người về sau, khuôn mặt đỏ bừng, nói: “Thật xin lỗi, thật xin lỗ Hình Nhất Phàm khẽ cắn môi mỏng, nhếch miệng cười: “Đây chính là cưỡng hôn trong truyền thuyết sao?”

 

“Ờ? Không phải… Tôi không muốn cưỡng hôn anh…”

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Hạ đỏ đến mang tai, cô cảm thầy mắt mặt quá đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play