Trở lại trang viên nhà Malfoy, Tom liền tập trung chơi đùa với Harry. Nhưng trong mắt Abraxas, hành động này cũng có thể coi là vì muốn trốn tránh cái chết tàn khốc của tên Muggle kia. Tuy nhiên ngài Malfoy cũng không rảnh quan tâm đến vấn đề tốn nhiều chất xám, hắn vẫn thích thú việc dạy dỗ Hary hơn. Thế nên chúng ta có thể nhìn thấy, cảnh tượng hai đứa nhóc ngồi chỉ một đứa bé gần ba tuổi tập nói.


Sự kiên nhẫn của Chúa tể hắc ám hoàn toàn không nhiều, qua một lúc lâu thấy Harry chỉ biết lặp đi lặp lại một từ, hắn tức giận quát lên, "Vì cái gì nó chỉ biết nói anh hai ?"


Tuy rằng rất muốn nói với Tom rằng mình cũng không phải là thần mà cái gì cũng biết nhưng nghĩ đến hậu quả hắn liền câm miệng. Trầm ngâm một lúc lâu Abraxas hỏi Tom, "Cậu bình thường có dạy Harry nói chuyện không?"


Chúa Tể Hắc Ám lẳng lặng nghiêng đầu sang chỗ khác, "Gì cơ ?"


Nhìn biểu tình này là biết chưa từng dạy qua rồi, "Vậy cậu bình thường nói với nhóc con cái gì?"


"Rất nhiều: giữ trật tự, câm miệng, đừng làm ồn, ngoan, nghe lời, ngu ngốc..." Chờ Tom nói xong một tràng từ vựng, lần đầu tiên Abraxas muốn trực tiếp nhào tới bóp cổ tên hậu duệ ngu ngốc kia.


"Làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?"


Abraxas cướp lấy Harry, chỉ vào mũi Tom mà nói, "Tôi hiện tại cuối cùng hiểu được vì cái gì mà thằng bé vẫn chưa nói được, đều là bởi vì cậu !"


Cái này với hắn thì có quan hệ gì ? Tuy rằng rất muốn trả lời như thế, nhưng Tom cuối cùng vẫn là bị Abraxas áp đảo, "Vậy tôi phải làm gì ?"


Bị Chúa tể hắc ám lườm đến rợn da gà, Abraxas bước đến, cầm cái chuông nhỏ lắc trước mặt Harry, "Harry, nhóc xem này là cái gì?"


"A! A !", nhóc con đứng lên đi đến chỗ tiếng chuông, "A! Đinh đinh !"


Giống như có chút tò mò, Tom nhướn cổ nhìn Abraxas bắt đầu dạy Harry.


"Cái này là chuông, đến nói với anh, cái...chuông..."


"Cán...chuong "


"Cái...chuông..."


"Chuông ?"


"Đúng rồi, Harry nhóc thật thông minh !" Abraxas cho Tom một nhìn xem thường, "Nhìn thấy chưa, đây chính là dạy trẻ nhỏ học nói !"


"Tôi không có mù, tuy nhiên, Malfoy, tôi nhớ rõ câu là con một, làm sao lại rành mấy cái này thế ?" Trong đầu hắn bỗng thay thế hình ảnh người hầu Lucius của mình vào chỗ Abraxas, không biết tại sao chỉ mới nghĩ thôi hắn cũng đã muốn nôn rồi.


Abraxas hoàn toàn không ý thức được hành vi vừa rồi của mình là có phần ngu ngốc, hắn ngược lại quay đầu bắt đầu giáo dục Tom, "Trẻ con vốn rất ít hiểu người khác nói cái gì, nên cậu không thể bởi vì cảm thấy phiền toái liền bày ra bộ dáng hung tợn với nó. Không được nói nó ngu ngốc hay bất luận điều gì khiến nó buồn, thay vào đó cậu phải động viên nó, chịu khó mỗi ngày kiên nhẫn dạy nó. Cậu xem Harry kỳ thật có thể nói, nhưng do cậu cho tới bây giờ đều không dạy nó cách làm sao nói, làm anh hai như cậu thật đáng hổ thẹn má." Câu nói của Abraxas khiến Tom đôi phần sửng sốt, hắn không thể phản bác liền giơ tay ý muốn đã hiểu, "Vâng vâng, tôi hiểu rồi."


Mấy ngày kế tiếp, toàn bộ nhà Malfoy tất cả mọi người đều tập trung dạy Harry nói chuyện, hiển nhiên cha mẹ Malfoy cũng rất thích Harry. Mà Harry học tập tiến bộ thì Tom lại nhận đến vô số lời phê bình của Abraxas và cái nhìn kiêu ngạo của hắn.


Chỉ là, vẫn có chút vấn đề nhỏ.


"Tom...", Harry duỗi tay nắm lấy góc áo của người giám hộ của mình vừa đi qua.


"Là Voldy, không phải là Tom. Nói với ta, Voldy !", Tom vẻ mặt chán nản sửa lại cho Harry. Nhưng thằng nhãi ấy lại không đặt lời nói đó trong tiềm thức, ngược lại tiếp tục cười, "Tom, ôm...ôm..."


"Gọi ta là Voldy nếu không ta sẽ không để ý tới mi ." Nghiêng đầu sang chỗ khác, Tom quyết định nhất định phải làm cho thằng nhóc này sửa lại.


Đôi mắt xanh biếc óng ánh vài giọt nước, Harry nức nở, "Tom... hức... Hức!"


"Cậu lại bắt nạt nó ?" Từ trên lầu đi xuống tới Abraxas nhìn cái cảnh mỗi ngày đều xuất hiện ở nhà mình, " Tom Riddle, cậu cảm thấy bắt nạt em trai mình thú vị lắm sao?"


"Abra... Tom... Hức !" Harry tạm thời vẫn không thể nói năng lưu loát, chỉ có thể buồn bực khóc. Vừa thấy Abraxas liền nhanh chóng ôm hắn, bắt đầu lớn tiếng lên án người kia lòng dạ hẹp hòi.


"Abraxas anh hiện tại quả thực không giống quý tộc, ngược lại giống một bà vú hơn đấy, tôi trước kia cũng không biết người nhà Malfoy lại tốt đến vậy." Chính hắn cũng không thể tin được người này là cha của Lucius, hai người kia căn bản không phải cùng một loại người.


Bà vú, cái từ ngữ này làm tan vỡ tâm can nhỏ bé của Abra ,hắn lập tức liền đem Harry đưa cho gia tinh nhà mình. Xoắn tay áo lên, thô lỗ cùng Tom giải quyết chuyện nhân sinh


Cho nên, khi Dumbledore đi vào trang viên nhà Malfoy, liền nhìn thấy cảnh tượng cực kì bạo lực và máu me.


"Ôi Merlin, hai trò đang làm gì vậy ?"


Trong phòng khách, hai đứa nhóc đang đánh nhau giật mình, trên người dính đầy vết dơ do vừa rồi không cẩn thận lăn qua chỗ có dính chocolate và vụn bánh quy. Quý ngài Malfoy thường ngày luôn chỉnh chu trang nhã thì bây giờ đầu tóc cũng chẳng khác gì rơm rạ là bao mà mái tóc màu đen của Tom thì bởi vì dính  socola nên giờ nó trở thành một mớ hỗn độn. Mà Harry, đứa bé này kỳ thật căn bản không cần người khác lo lắng, nhóc trong vòng tay của gia tinh cũng rất ngoan, cũng không bị mắng khi lỡ tay ném một đồ vật gì đó nguy hiểm. Hơn nữa, hiển nhiên nhóc đối với cuộc chiến của hai người kia cũng rất có hứng thú muốn tham dự. Thoạt nhìn thôi cũng biết thằng bé này mai sau sẽ cực kỳ hoạt bát.


Muốn học cách vật lộn của muggle, xem ra Tom với Abraxas còn cần một thời gian dài.


Tuổi trẻ quả nhiên là nhiệt huyết đầy mình, giáo sư Albus Dumbledore không kìm lòng nổi mà suy nghĩ về quá khứ


*31.03.18*

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play