Khó được Chương Thiển Ngữ mở miệng hứa hẹn, Lâm Dịch cuối cùng thấy được chút hy vọng. Cô nằm trên giường, trong đầu chỉ toàn là hình ảnh của Chương Thiển Ngữ, vẻ mặt nàng cố gắng giữ bình tĩnh, vẻ mặt nàng mỗi khi giận hờn, vẻ mặt nàng khi thẹn thùng
Ây, đến bây giờ cô mới phát hiện là ra cô thích nàng đến như vậy!
Nhưng mà hiện tại, cô chỉ có thể đem tình cảm này chèn ép tới đáy lòng
Bởi vì cô biết, chính mình nếu quá nhiệt tình sẽ làm cho cái người nghiêm túc kia hoảng loạn, dọa chạy mất thì chết
Cô phải xuất ra trăm phần trăm kiên nhẫn, chờ đợi Chương Thiển Ngữ từ trong đau lòng hồi phục lại. Cô còn muốn xuất ra trăm phần trăm thành tâm, để làm cho Chương Thiển Ngữ có thể nhận một chút tình yêu của con gái
Này thật sự là một quá trình lâu dài!
Cô phải dùng tất cả trí tuệ cùng dũng khí, mới có thể kiên trì đến điểm cuối cùng
Thiển Ngữ rốt cuộc có thể chấp nhận hai người con gái yêu nhau hay không?! Trên thế giới này có rất nhiều người không chấp nhận đồng tính càng huống chi là Chương Thiển Ngữ một nữ nhân phong kiến sinh ra vào tám trăm năm trước. Loại chuyện này đối với nàng mà nói chính là nghịch lại ý trời, hoàn toàn phá vỡ quan niệm sống vốn có của nàng.
Đối với cổ nhân mà nói, trung hiếu tiết nghĩa, lễ giáo quy củ đẳng cấp đều là hơn xa dục vọng của con người. Cổ nhân có thể vì lễ pháp, quy tắc mà gian cầm cùng áp lực nội tâm thực sự của chính bản thân.
Chương Thiển Ngữ tuy là một nữ tử hiếm thấy, có suy nghĩ cùng chủ trương của chính mình, nhưng cũng bởi vì điều này nội tâm nàng mới càng kiên trì cùng mãnh liệt. Hơn nữa xuất thân hơn hẳn mọi người, phải chịu áp lực của luân lý đạo đức quy phạm so với nữ tử bình thường càng sâu hơn, muốn phá tan cái loại luân lý ăn sâu vào trong xương tủy như vậy lại càng khó. Nàng thiên tính cổ hủ, tính áp chế rất mạnh, nên cho dù nàng có nhận ra mình thích một người con gái thì chỉ sợ nàng cũng sẽ vì cái đạo đức luân lý trong lòng mà buông tha cho đoạn tình cảm này.
Lâm Dịch nghĩ tới buông tha, bắt buộc Thiển Ngữ mạnh mẽ nhận loại chuyện này chỉ biết sẽ làm nàng thống khổ, nhưng cô lại không buông được. Hơn nữa cô suy nghĩ cẩn thận cùng tự hỏi, lấy tính cố chấp cùng bảo thủ của Thiển Ngữ, cả đời này nàng cũng sẽ không kết hôn với bất kỳ ai nữa. Nếu đã như vậy, vì cái gì không để cô chiếu cố nàng?! Từ nụ hôn vừa nãy có thể nhìn ra, Thiển Ngữ cũng không phải hoàn toàn không thể yêu con gái giống như nàng nói, ít nhất với trực giác phụ nữ thì cô cảm giác được Thiển Ngữ cũng có tình cảm với cô
Nếu nàng không có tình cảm với mình, thì phản ứng phải là phản cảm, phẫn nộ. Nhưng cô nhìn thấy trên mặt Thiển Ngữ chính là khiếp sợ cùng hoang mang, là xấu hổ mang theo chút hờn giận, là không thể tin cùng với một chút đã biết trước, tất cả biểu tình này chỉ có thể thấy ở những cặp yêu nhau.
Đến giờ khắc này, cô mới dám chắc chắn, Thiển Ngữ cũng thích cô!!
Xác định được tình cảm của Chương Thiển Ngữ, kế tiếp chính là làm cho nàng chấp nhận đoạn cảm tình này. Giờ khắc này, Lâm Dịch cảm thấy may mắn khi các cô trở về thế kỷ hai mươi mốt, bởi vì ở đây dù đồng tính rất đặc thù, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không thể chấp nhận được. Nếu mà còn ở Đại Tống, thì tới cô còn không biết có thể chấp nhận loại tình cảm này hay không, càng đừng nói chi tới Thiển Ngữ
Nghĩ rõ tất cả, Lâm Dịch cũng không vội ép nàng, điều cô phải làm chính là luôn luôn ở bên cạnh nàng, không cho nàng cơ hội trốn thoát, nước ấm luộc ếch xanh, một ngày nào đó nàng nhất định sẽ bị mình làm cho rung động
Hơn nữa, trước đó cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, cô phải chuẩn bị cho con đường sau này phải đi. Tuy Lâm Dịch lần đầu tiên tiếp xúc với chuyện tình cảm, ở phương diện này cũng có chút lộn xộn rối loạn, nhưng đối với những khó khăn có thể đối mặt sau này, cô cũng sớm nghĩ tới. Nếu muốn đi con đường này, nhất định phải nắm vững thực lực kinh tế, cô phải sớm chuẩn bị tất cả. Hiện tại cô trong mắt cha mẹ chỉ là một đứa trẻ chưa trưởng thành, lấy bản tính tinh ý của Dịch Nhàn, cô không biết khi nào chuyện tình cảm này sẽ bị phát hiện. Nếu lúc đó trên tay cô không có chút lực để tự bảo vệ mình, chuyện tình cảm của các cô chỉ sợ sẽ có kết quả không tốt
Chương Thiển Ngữ vốn quyết định sẽ quên hết tất cả mọi chuyện, quên đi sự thật Lâm Dịch vốn chính là Tô Bác Nghệ. Vậy mà tối hôm qua người kia lại cố tình khuấy động đáy lòng nàng, làm cho tâm nàng như nổi lên sóng to gió lớn
" Nếu yêu nhau thì giàu nghèo, sang hèn, tuổi tác, giới tính đều không còn là trở ngại."
" Vô luận là Tô Bác Nghệ, hay vẫn là Lâm Dịch, đều là tôi một người! Người em yêu chính là tôi, là nam hay nữ không quan trọng!!"
Thật sự không quan trọng sao ?
Lời người ấy nói vẫn còn vang vọng bên tai, rõ ràng biết điều này không đúng, thế mà đáy lòng nàng lại cố tình nảy sinh một tia hi vọng, hi vọng cô nói đúng, hi vọng cô có thể thực sự làm được, dù sao đây cũng làm tám trăm năm sau hoàn toàn khác với tám trăm năm trước. Có lẽ tư tưởng của hậu nhân ở tám trăm năm sau không còn khắc nghiệt như trước kia nữa, có thể thế gian này đã chấp nhận được những loại tình cảm đặc thù như vậy
Giống mọi ngày thức dậy, lúc xuống lầu thì liền thấy ai kia đã chuẩn bị tốt bữa sáng. Nghe thấy tiếng động, cô trên tay đang cầm một cái tô, quay đầu lại nhìn nàng cười sáng lạng, nụ cười ấy như khiến cho nàng thất thần.
" Em dậy rồi, lại đây ăn bữa sáng đi!!" Lâm Dịch ôn hòa nói, ánh mắt ôn nhu như nước khiến cho tim người khác cũng mềm mại theo
Chương Thiển Ngữ cảm thấy được tiếng tim đập nhanh đến mức khó khống được, ngưng mắt hỏi: " Sao hôm nay là chị nấu, dì Trương đâu?!"
Dì Trương là bảo mẫu của Lâm gia, chuyên môn phụ trách cơm nước cùng dọn dẹp nhà cửa, cũng bởi vì Dịch Nhàn không biết nấu cơm nên mới thế. Nhưng mà phần lớn thời gian Dịch Nhàn cùng Lâm Vân đều ăn ở bên ngoài, cho nên hiện tại nhiệm vụ chủ yếu của dì Trương chính là nấu cơm cho một mình Chương Thiển Ngữ mà thôi.
" Chị kêu dì ấy nghỉ bữa nay, ngày mai lại đến!" Lâm Dịch giải thích, cô làm sao mà lại để cho người khác quấy rầy đến ngày cuối tuần vất vả mới có được của cô và nàng chứ
Chương Thiển Ngữ nhận lấy đôi đũa mà Lâm Dịch đưa, hai người ngồi gần nhau, lẳng lặng ăn cháo cùng vài món ăn đơn giản, ấm áp ngọt ngào. Giờ khắc này, nàng mơ hồ sinh ra ảo giác, tất cả mọi chuyện đều chưa tửng xảy ra, cô ấy vẫn là bộ dáng như trước kia
Lâm Dịch thỉnh thoảng liền gắp đồ ăn vào trong chén cho Chương Thiển Ngữ: " Ăn nhiều một chút, dạo này em gầy quá. Có phải không có chị nên không chịu ăn cơm đúng không?!"
" Gần đây không muốn ăn gì cả."
" Phải chú ý chút chứ, muốn ăn cái gì thì nói cho dì Trương để dì ấy làm cho em, nhớ rõ mỗi ngày đều phải ăn cơm đúng bữa."
Lâm Dịch nói như vậy là bởi vì kể từ lúc Lâm Dịch mua cho Chương Thiển Ngữ cuốn từ điển giản thể để đối chiếu với phồn thể tới nay, thì thông qua học tập, các chữ giản thể cơ bản nàng đều đã hiểu hết. Cứ như vậy, rất nhiều bộ sách nàng cũng đã xem xong. Thế giới xa lạ này khiến cho nàng gấp rút muốn hiểu rõ và lý giải bằng cách xem các tin tức thời sự càng nhiều càng tốt. Cho nên đọc sách cùng xem TV trở thành việc nàng hay làm nhất, có đôi khi xem đến quên thời gian.
Một bữa cơm mà Lâm Dịch không ngừng dặn dò hỏi han, còn Chương Thiển Ngữ thì trả lời cuối cùng cũng xong.
" Hôm nay em có đi kỳ xã không?" Lâm Dịch vừa dọn bàn ăn vừa hỏi nàng, ý đồ hi vọng hôm nay nàng có thể cùng với mình, dù sao ngày mai cô phải trở lại trường rồi
May mắn, Chương Thiển Ngữ cũng quả thật như ý muốn của cô.
Chương Thiển Ngữ vốn không thích ra ngoài, phần lớn thời gian nàng chỉ thích ở nhà, bản tính cũng hướng tới cuộc sống an ổn.
Mặc kệ bên ngoài hoa thơm cỏ lạ, hai người vẫn như cũ ngồi trên sô pha xem TV
Trên TV đang chiếu một bộ phim hành động kinh điển, Chương Thiển Ngữ thấy lạ nên xem chăm chú, còn Lâm Dịch lại không để ý đến TV mà là nhìn ngắm khuôn mặt nhìn nghiêng tinh xảo của người bên cạnh, trong lòng một mảnh yên bình. Ngắm một lúc, cô liền đưa tay khoác lên vai Chương Thiển Ngữ để đầu nàng dựa vào vai của mình. Động tác này cô làm rất tự nhiên, nhưng thân hình Chương Thiển Ngữ liền cứng đờ lại, một lúc sau không thấy cô tính làm gì tiếp cả nên nàng mới thả lỏng một chút. Giữa hai người, an bình cùng tĩnh lặng, từ đằng sau nhìn lại thật giống như một cặp tình nhân.
Sau đó, phim chiếu xong thì liền tới một bộ phim tình cảm của Mỹ, tình tiết không dở lắm, khá phấn khích. Nhưng mà đến khoảng phút thứ bốn mươi, trong phim liền xuất hiện cảnh hai người con gái hôn nhau. Nói thật ra thì hôn không những sâu mà con rất nóng bỏng hấp dẫn, rất có kỹ thuật. Lâm Dịch chỉ cảm thấy đầu đùng một tiếng, mặt liền đỏ bừng, nháy mắt tim liền đập nhanh. Hơn nữa lại đang ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, thân thể Chương Thiển Ngữ mềm mại thơm thoang thoảng áp vào người cô, đây thật sự là khảo nghiệm tính nhẫn nại của cô mà.
Mà Chương Thiển Ngữ từ lúc nhìn hai người con gái thì đầu óc liền mất đi năng lực tự hỏi. Thì ra, nữ tử thật sự có thể ở cùng nhau. Nàng nhớ tới nụ hôn tối hôm qua của nàng và Lâm Dịch, trên mặt liền nóng bừng, từng tấc da tấc thịt của người đằng sau giống như lửa nóng, như là có một dòng điện đang chạy từ người cô truyền qua cho nàng.
Nàng không tự nhiên hơi tránh khỏi bờ vai của Lâm Dịch, giả bộ vô tình nói: " Hơi khát, em đi uống miếng nước!" không đợi Lâm Dịch trả lời liền lập tức chạy vào phòng bếp.
Lâm Dịch nhìn thấy nàng chạy đi gấp gáp liền bật cười.
Thì ra, em cũng không phải không có cảm giác a!
......
đây là chương lưu trữ cuối cùng rồi, giờ H k có tg edit tiếp luôn, nên tiến độ sẽ bị chậm lại :( . Mọi người đừng giận, thực sự thì H cũng rất thích bộ này luôn ak