Việc học tập của Tạ Thư Diễn kết thúc sớm. Anh muốn gọi cho Hạ Phỉ trước khi lên máy bay. Giáo viên đi cùng nói: "Tạ lão sư, tôi thấy lão Hạ nhà cậu còn rất cố tình, mỗi ngày đều đem hoa tặng, rất mong cậu về đi? "

Cảm xúc của Tạ Thư Diễn quá hàm xúc, người khác nói như vậy anh chỉ biết e lệ.

Không nghĩ tới người lão sư kia lại nói: "Đừng gọi trước, trực tiếp trở về tạo kinh hỷ".

Tạ Thư Diễn ngây người chớp mắt, Hạ Phỉ vẫn luôn cho anh kinh hỷ, loại kinh hỷ này anh chưa từng cho Hạ Phỉ.

Khi chuẩn bị đăng ký lên máy bay, anh gửi một tin nhắn cho Hạ Phỉ, "Anh đến cửa hàng à?"

Tin tức về Xie Shuyan đến rất tình cờ, He Fei đang trên đường đi lấy chiếc nhẫn, "Tôi đang lái xe, tôi sẽ đi một lát."

Hạ Phỉ sáng sớm đã lái xe đến tiệm vàng, trong tiệm không có khách, khi xác nhận chiếc nhẫn dưới sự chỉ dẫn của hướng dẫn viên mua sắm, từ cửa đã có vài người đi vào.

Nhìn bộ dạng giống như là bố mẹ mang con đi xem đồ cưới, mới đầu Hạ Phỉ không chú ý, thẳng đến lúc cô nhân viên mang nhẫn đi bọc lại, hắn dựa vào ghế salon, có chút thất thần nghe cuộc đối thoại của họ.

Cô nhân viên đem đồ trang sức bằng vàng từ trong tủ kính ra, sắc mặt cô dâu đột nhiên thay đổi, cách hơi xa, Hạ Phỉ mơ hồ nghe thấy, "Mẹ, đã nói là ngũ kim sao lại thành tam kim."

Trưởng bối cười làm lành an ủi, nhưng nàng dâu lòng dạ cao, bực quá vội chạy ra ngoài, bỏ mặc mọi người nhìn nhau, cuối cùng vàng bạc châu báu không mua được đành ngậm ngùi ra đi.

Vừa vặn đúng lúc nhẫn cũng được gói xong, cô nhân viên đưa đến trước mặt Hạ Phỉ "Hạ tiên sinh, đồ đều đã được bọc kỹ."

Hạ Phỉ tiếp nhận túi giấy, chỉ chỉ vào quầy cô dâu vừa đứng. "Vừa rồi họ là đang làm gì vậy?"

Người phục vụ Hạ Phỉ không thấy chuyện vừa rồi, ngược lại có người đứng trong quầy tiếp lời "Trước khi kết hôn mua ngũ kim, nói là ngũ kim trong tiệm có thể đổi quẻ. Chuyện này thường xảy ra."

Ngũ kim? Hạ Phỉ đã lớn như vậy, bây giờ mới nghe nói đến mua ngũ kim cho việc này.

Hắn đứng dậy hướng quầy bán đi tới, "Kết hôn thì phải mua?" Dù đã kết hôn một lần nhưng hắn thực sự không biết quá trình và chi tiết của hôn lễ.

Hướng dẫn mua sắm giải thích: " Cái kia phải xem nhà chồng có năng hay không, kim khí mua được cũng không cần phải đem ra ngoài, chỉ là món quà cưới thể hiện tâm ý của vợ chồng".

Vừa nói như vậy, Hạ Phỉ liền có chút ấn tượng, lúc trước hôn lễ của hắn và Tạ Thư Diễn quá nhanh, khi bố mẹ đang chuẩn bị thì hắn đã nóng vội từ chối tất cả.

Hắn lau lau mặt, dùng đầu ngón tay gõ tủ kính, "Cô...... Cô đưa tôi xem một chút..."

Ngũ kim là một bộ dây chuyền vàng, vòng tay vàng, vòng tai vàng, nhẫn vàng cùng vòng chân vàng, Hạ Phỉ thực sự không hiểu, có chút chột dạ lầm bầm "Phức tạp như vậy."

Cô nhân viên cười nói: "Hôn nhân là chuyện cả đời, tất nhiên rất phức tạp. Của hồi môn, quà cưới kiểu gì không chỉ có thái độ của người chồng, mà còn ảnh hưởng đến ý kiến ​​của người ngoài."

Khi nghĩ đến điều này, Hạ Phỉ luôn cảm thấy có rất lỗi với Tạ Thư Diễn, không chỉ Tạ Thư Diễn không quan tâm đến điều đó, ngay cả gia đình của Tạ Thư Diễn cũng không đề cập đến.

Hạ Phỉ siết chặt túi giấy trong tay, "Bọc bộ này luôn cho tôi đi." Hắn hiện tại vô luận làm cái gì, đều chỉ cầu sao Tạ Thư Diễn có thể bỏ hiềm khích lúc trước.

Sau khi mua đồ xong, Hạ Phỉ lái xe trở lại nhà hàng, vừa đỗ xe xong, người phục vụ trong cửa hàng liền chạy ra đón chào: "Lão bản, Lục tiên sinh tới rồi."

" Lục tiên sinh nào?" Hạ Phỉ mờ mịt ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy Khôn Tử đang ngồi ở đại sảnh đợi mình, Hạ Phỉ bật cười, "Nếu không phải Lục Dương họ Lục, anh đều quên luôn cậu họ gì."

Khôn Tử ghét bỏ liếc mắt nhìn Hạ Phỉ, " Cái quái gì a... em tự mất mặt đi, vậy đi bây giờ đi. Anh quý nhân hay quên chuyện xưa là chuyện bình thường."

He Fei cười và kéo Kunzi vào trong, "Nó nói bên trong đó, anh Lu."

Tiến vào vào phòng làm việc, Hạ Phỉ vội vàng rót nước cho Khôn Tử để bù lại, "Cậu như thế nào lúc này lại đến?"

"Em không đến anh cũng không biết em là nhân vật đó" Khôn Tử đặt trái cây trong tay xuống bàn, "A Ngọc muốn em mang tới, nói lời cảm ơn lần trước đã chăm sóc Lục Dương. "

Hạ Phỉ cùng Khôn Tử miệng thiếu nợ đã quen, nói cái gì cũng phải ép đối phương hai câu "Ơ, chuyện này đã bao lâu rồi, Lục Dương sắp lên trung học cơ sở rồi phải không?"

"Đệch! Anh ít bần đi..." Khôn Tử giả bộ không kiên nhẫn, "Anh không quan tâm, em cũng không muốn lấy đi."

Hạ Phỉ mở túi ra xem, "A Ngọc nằm viện cũng không có đi, sao cậu lại mua những thứ này?" lại để cho cậu ta chớ đi ngang qua sân khấu, chính mình thành ra nảy sinh đã đến.

Khôn Tử làm sao có thể cùng hắn khách khí, "Cũng không phải đặc điểm mua, A Ngọc nằm viện, mẹ em mang đến cho, vừa vặn muốn cho anh một thứ."

" Vậy được a." Không phải cảm tạ chính mình tới, hẳn là vì những chuyện khác, đều là huynh đệ nhiều năm, ai cũng biết không có chuyện quan trọng không dám làm phiền, "Không phải việc này. Nhất định là có sự tình khác a? "

Nếu Khôn Tử chỉ rủ hắn ra ngoài chơi, chắc chắn sẽ không có những thứ cong cong lượn lượn như này.

Khôn Tử ho khan một tiếng, " Ai, kiểu một khi vểnh mông lên đã biết đối phương muốn lôi kéo cái gì, quan hệ thật không tốt, một điểm riêng tư đều không có."

"Cậu đừng nói ác tâm như vậy, có rắm mau thả."

Đầu lưỡi Khôn Tử như thắt vào nhau, hàm hàm hồ hồ, " Ninh Tất tới tìm em,... Hỏi sự tình của anh và Tạ Thư Diễn"

"Sau đó cậu nói cái gì?" Hạ Phỉ hai mắt nóng rực, nhìn chằm chằm Khôn Tử có chút mất tự nhiên.

"Anh đừng nhìn em như vậy." Khôn Tử lo lắng. "Em có thể nói gì đây, em không biết gì cả. Em còn không thể bịa ra được nữa. Hơn nữa, cậu ta đến đột ngột đến mức còn không kịp xả hơi trước. "

Tuy nói Khôn Tử tin tưởng cách làm người của Hạ Phỉ, nhưng trong lòng cậu ta cũng bất an, cậu ta sợ Hạ Phỉ nóng đầu lên, đúng thời điểm phát nhiệt, cậu ta lẩm bẩm nói: " Anh lúc trước không muốn nói, em cũng không có hỏi. Nhưng mà rốt cuộc anh và Tạ Thư Diễn là như nào? Bây giờ anh vẫn cùng cậu ấy ở một chỗ?"

Bàn tay vốn dĩ đang muốn châm thuốc của Hạ Phỉ đã dừng lại, đây là lần đầu tiên Khôn Tử hỏi thẳng hắn, sợ là lừa gạt không được, "A... vẫn cùng nhau..."

"Không phải..." Khôn Tử nghẹn lời, gác lại những chuyện tạm thời không ở cùng nhau, " Em đến bây giờ nghĩ mãi vẫn không ra, hai người tại sao lại kết hôn?."

Chuyện này thật sự là khó tránh khỏi, Hạ Phỉ bấm bật lửa đốt điếu thuốc, sắp xếp ngôn từ trước khi nói, "Không phải anh không muốn nói, chính là chuyện này, quá vô nghĩa. Anh có nói Ninh Tất cũng không tin, còn nữa a... Cậu nói xem, anh và Tạ Thư Diễn đã ở cùng nhau lâu như vậy, giải thích những chuyện này với Ninh Tất có ích lợi gì? "

Một số chuyện đã trôi qua một thời gian cụ thể và không có lời giải thích nào giúp ích được. Giống như việc cậu ta không hỏi tại sao khi ly hôn với Tạ Thư Diễn, ly hôn lại thành hôn, vãn hồi không có ý nghĩa gì.

Hạ Phỉ dừng một chút, "Nếu anh nói với cậu là anh và Tạ Thư Diễn vì tình một đêm mà kết hôn cậu có tin không?"

"Không tin lắm..." Khôn Tử nhướng mày nói: "Đây giống như là một lý do vừa mới bịa đặt."

Hạ Phỉ vỗ đầu một cái, "Ôi cha mẹ ôi, cậu đều không tin, nói gì là Ninh Tất, việc này có thể vô nghĩa đến trình độ nào, anh mày cùng Tạ Thư Diễn vừa lên giường xong, cha vợ hai người họ liền đứng ngoài gõ cửa, đầu óc tôi lúc đó hoàn toàn trống rỗng. Anh đã nghĩ đến việc giải quyết chuyện riêng với Tạ Thư Diễn, nhưng với tình hình lúc đó, anh có thể giữ kín chuyện này với em ấy không? "

" Thế nhưng mà... Tạ Thư Diễn sẽ không giống như là tìm tình một đêm đi?" Diễn cũng diễn không giống, Khôn Tử vẫn là không tin lắm.

Vậy cũng không đúng, Hạ Phỉ cười khan một tiếng, "Nói cho đến cùng thì, anh cùng em ấy có duyên phận đi, vừa vặn đụng nhau vào kỳ động dục. Cậu nói xem anh tìm ai nói lý lẽ?"

"Đây cũng quá đúng dịp rồi..." Hai người cứ như vậy anh một câu tôi một câu.

Sau khi nhận được tin tức của Hạ Phỉ, Tạ Thư Diễn cũng không trả lời nữa, xuống máy bay phát hiện vẫn còn sớm nên bắt taxi đi thẳng đến cửa hàng.

Đèn trong sảnh không được bật hết. Nhiều bồi bàn tụ tập chơi bài poker. Không ai để ý rằng Tạ Thư Diễn bước vào. Tạ Thư Diễn không làm phiền họ, đẩy cửa bước vào trong.

Anh len lén đến, muốn gặp Hạ Phỉ.

Đèn văn phòng cuối hành lang đèn sáng rực rỡ, Tạ Thư Diễn đoán chắc là Hạ Phỉ đang ở bên trong, vừa bước tới cửa liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng nói chuyện.

"Vậy anh cùng Tạ Thư Diễn..." Là giọng Thư Lục Khôn, còn chưa kịp hỏi xong, Tạ Thư Diễn còn chưa gõ cửa liền nghe thấy tên anh.

Anh biết việc nghe trộm người khác nói chuyện là không lễ phép, nhưng anh vẫn muốn biết Hạ Phỉ đang nói chuyện gì với Lục Khôn.

" Không có tình cảm a, nhưng là không có biện pháp... Phải ở cùng nhau." Hạ Phỉ loại bất lực này ngữ khí rất quen tai, " Như thế nào cùng người trong nhà nói rõ? nhất là giải thích với gia đình cậu ấy như thế nào."

Trong phòng yên tĩnh một hồi, hai người bên trong không để ý tới ngoài cửa chớp động bóng người, Hạ Phỉ buồn rầu gãi đầu nói: "Cậu cũng biết bố vợ của anh, đến bây giờ thái độ khi nhìn thấy anh đều như nhìn thấy đống bùn đất, nếu lúc đó anh nói với ông ấy, anh mày không liên quan gì đến Tạ Thư Diễn, ông ấy có thể nuốt sống anh mày"

Hạ Phỉ vỗ vỗ ngực,"Thật ra thì anh không sao. Bị mắng hay gì đó vân vân cũng không sao, nhưng gia giáo nhà Tạ Thư Diễn không cho phép tự tiện lên giường người lạ như vậy, cậu nói xem một omega chưa từng nói đến chuyện yêu đương thế mà phải đi xoá bỏ ký hiệu? Bố của em ấy sẽ nghĩ như thế nào? Lúc đó anh mày cũng sợ ngu người, đầu óc anh cũng chết lặng, không nghĩ ra cách nào tốt hơn là kết hôn ".

Khôn Tử có chút dở khóc dở cười, "Không nghĩ ra Hạ Phỉ anh đây còn rất trượng nghĩa."

" Cậu nói cái lời gì vậy?" Hạ Phỉ mặt trắng không còn giọt máu, "Anh đã thỏa thuận hiệp nghị kết hôn, là hiệp nghị a. Còn một tờ giấy đăng ký kết hôn nữa. Nó thực sự lộn xộn và anh cảm thấy rằng anh có thể" Tôi không vượt qua được rào cản trong lòng, nhưng thực sự là anh mày không có tình cảm. Cùng một người xa lạ ở chung, thế nào cũng sẽ không được tự nhiên, em ấy nói rằng sẽ ly hôn sau hai năm nữa. Nhưng sau hai năm, cả hai bọn anh đều không đề cập đến bất cứ điều gì. Về sau anh cũng không biết làm sao, Tạ Thư Diễn liền nói ly hôn, cứ như vậy ly "

Khôn Tử chế nhạo: "Cậu ấy nói ly liền ly, anh bây giờ còn làm gì vậy, lần trước em nghe Lục Dương nói Tạ Thư Diễn còn ở nhà anh, em cũng không tin cơ."

"Khụ." Hạ Phỉ không có ý tứ cười cười, " Thời điểm không ly không biết, vừa ly xong mẹ nó liền nhớ thương, đúng là dẫu lìa ngõ ý liền vương tơ lòng*"

(*) Vương vấn không dứt được

Hắn đột nhiên cao giọng, " Đệch, làm sao vậy, anh mày đàm phán yêu đương còn cần cậu phê chuẩn?"

Khôn Tử mỉm cười, " Cũng không phải là em phê chuẩn, anh không phải không ưa thích kiểu người như Tạ Thư Diễn sao? Đổi tính? "

"Ai nói anh mày không thích hình mẫu của em ấy? Không... căn bản không phải chuyện này, con mẹ nó sao phải nói cho cậu mấy thứ này? Cậu đừng có mà hóng chi tiết bọn anh đây yêu đương", Hạ Phỉ cũng biết thẹn thùng chứ bộ.

"Ai hỏi, anh cũng đừng làn em buồn nôn quá." Khôn Tử cũng theo hắn ồn ào, " Anh như thế nào làm loại sự tình cởi quần đánh rắm xong, yêu thích người ta còn bày đặt làm mấy chuyện ly hôn?"

" Cậu đừng nhiều lời, tuổi trẻ ai chẳng có những sai lầm," Hạ Phỉ từ trong túi lấy hộp nhẫn ra, dùng ngón tay xoa xoa trên hộp. "Tạ Thư Diễn đi thành phố bên cạnh thực tập, đợi em ấy trở về anh liền cầu hôn, trước khi bố vợ biết đã ly hôn, anh còn phải bổ sung mấy phần lễ hỏi "

Khôn Tử khoa trương nghẹn ngào, "Ai ôi, anh bao nhiêu tuổi rồi còn làm cái chuyện này, em có thể nói cho anh biết, anh cái này hai hôn liền không có tiền mừng đâu nhé."

"Ai mẹ nó hai hôn, là đầu hôn của anh mày hẳn hoi, đây gọi là châm lại lửa nóng, cậu thì biết cái gì, chính là cái này không thể phô trương quá mức, Hạ Phỉ có chút tiếc nuối, " Đến lúc đó chỉ có thể kêu các cậu một nhà bốn người làm một bữa ".

....

31/5/2021

-Không có gì thay đổi 10 ngày nữa là hoàn...

#NTT

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play