Trợ lý của Lý Mưu đội nắng chạy tới, “Cô Lâm, đạo diễn kêu cô qua đó.”
“Được!”
Lâm Quán Quán tỉnh táo tức thì, cô vội vàng đứng dậy đi cùng trợ lý đến hiện trường quay.
Từ xa đã thấy Lý Mưu vẫy tay gọi cô.
“Quán Quán, mau qua đây!”
“Tôi tới đây.”
Lâm Quán Quản bước thật nhanh đến bên đạo diễn Lý Mưu, “Đạo diễn...”
Lý Mưu nghiêm nghị đẩy mắt kính, chỉ vào một bóng người cách đó không xa, “Thấy người kia không, cô mới về nước có lẽ không biết, anh ấy là chủ tịch của Hoa Hạ Media công ty quản lý lớn nhất trong nước, Lãnh Quân Lâm! Hôm cô casting anh ấy cũng có mặt.
Lâm Quán Quán gật đầu.
Dĩ nhiên là cô biết Lãnh Quân Lâm.
“Hôm nay anh ấy đến tận nơi thăm đoàn, bảo là muốn xem cảnh diễn của cô.” Lý Mưu vỗ vai cô, thầm thì nhắc nhở, “Cố gắng nắm lấy cơ hội nhé!”
Lâm Quán Quán ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.
Cô có tìm hiểu tình hình giới giải trí trong nước.
Trước kia, công ty quản lý đứng đầu cả nước là truyền thông Tinh Quang, ông chủ của truyền thông Tinh Quang là Dư Niên dụa nguồn lực tài chính và các mối quan hệ của nhà vợ từ một công ty nhỏ vô danh nháy mắt phát triển thành công ty quản lý lớn nhất nước.
Nhưng về sau Hoa Hạ hậu sinh khả ủy.
Truyền thông Hoa Hạ là công ty mới thành lập năm năm trước, nhờ ông chủ lớn đứng sau là tập đoàn Tiêu Thị nên trong thời gian một năm ngắn ngủi đã chiếm được phần lớn nghệ sĩ trong giới, từ phải thực lực cho đến phái thần tượng, nói không ngoa thì hiện tại số nghệ sĩ trực thuộc truyền thông Hoa Hạ chiếm cứ một nửa giang sơn của cả ngành giải trí.
Một công ty sáng chói như vậy, có biết bao nhiêu ngôi sao và siêu sao hàng đầu, mà chủ tịch lại đích thân đến xem một người mới như cô diễn?
Cô không cho rằng Lãnh Quân Lâm có thể nhận ra cô là em họ của Lâm Song Song, nên cố tình đến mở cửa sau cho cô, mối quan hệ giữa chị họ Lâm Song Song với cô không thân thiết bằng với Lâm Vi, vả lại năm xưa cô làm phù dâu cũng chỉ gặp mặt Lãnh Quân Lâm một lần, nhiều năm đã qua, có lẽ anh ta còn chẳng nhớ được cô là ai.
Không lẽ là hôm diễn thủ cô đã thể hiện xuất sắc?
Mặc kệ!
Dù sao chăng nữa thì đạo diễn Lý nói đúng, đây là một cơ hội vô cùng hiếm có, cô phải nắm bắt thật tốt.
“Lâm Quán Quán, không vấn đề gì chứ?”
“Không thành vấn đề!”
Lý Mưu gật đầu, rồi kêu trợ lý gọi Lâm Vi tới thay trang phục và hóa trang để tiến hành quay.
Việc quay phim không tiến hành theo trình tự các tập phim nên trong quá trình quay sẽ luôn có những điều chỉnh. Cảnh quay này của hay người là ngày thứ hai Thần phi thị tẩm, đến thời điểm này của câu chuyện, vai Uyển phi của Lâm vị đã được phong phi, vào ở Lâm Phương Các.
Còn Thần phi sau khi thị tẩm, không tới bái kiến hoàng hậu, mà lại tới thằng Lâm Phương Các gặp Uyển phi.
Uyển phi cũng là con gái của một tướng quân.
Là tâm phúc dưới quyền của phụ thân Thần phi.
Năm xưa, tên gọi của Thần phi từng là Lý Tịnh, phụ thân nàng là khai quốc đại tướng quân, nắm trong binh trong tay, khi tiên hoàng băng hà, tân để đăng cơ, tân hoàng đế đa nghi nên đại tướng quân luôn hành sự khiêm nhường, nhưng hoàng đế vẫn không tha cho ông.
Phụ thân của Uyển phi là người của tận đế, năm đó theo mưu kế của hoàng đế ông ta “đại nghĩa diệt thân” tố giác phụ thân tội mưu phản, cả nhà họ mới bị tịch biên gia sản giết sạch cả nhà.
Và người hành hình chính là phụ thân của Uyển phi.
Do đó, Uyển Phi là con gái của kẻ thù giết cha mà Thần phi căm hận nhất!
Gặp gỡ kẻ thù, đỏ mặt tía tai.
"Action!"
phi.
Trước ống kính, Lâm Quán Quán chính là Thần
Nàng đến Lâm Phương Các, tựa người lên ghế, bung chén trà nhấp từng ngụm nhỏ, thi thoảng nàng lại đưa mắt nhìn cách bài trí trong tầm cung, dường như chỉ đơn thuần đến để vãn cảnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT