Giang Bắc Minh thản nhiên cười nói: “Tốt lắm, gửi đoạn ghi âm kia cho anh.”
“Được.”
Dương Hoàng Việt gật đầu nói: “Trong chốc lát cúp điện thoại thì em sẽ gửi sang cho anh.”
“Được.”
“À đúng rồi, anh Bắc Minh, còn về chuyện của cửa hàng trang sức của chúng ta ở bên kia là như thế nào thế?”
Dương Việt Hoàng hỏi: “Giấy phép buôn bán vẫn còn chưa được phê chuẩn đâu.
Chỉ còn nhiều nhất là một tuần thôi, cửa hàng trang sức của chúng ta sẽ khai trương, nếu như giấy phép buôn bán không được phê chuẩn thì chúng ta sẽ không có cách nào để khai trương đâu.
Quảng cáo cũng đã phát đi rồi, nếu đến lúc đó không có khai trương thì chúng ta sẽ phải chịu tổn thất rất lớn đó.”
“Chuyện này đợi anh suy tính cẩn thận lại đã.”
Giang Bắc Minh nghĩ rồi nói.
“Vâng.”
Dương Hoàng Việt gật đầu nói: “Vậy cứ như thế đã.”
Sau khi cúp điện thoại, Giang Bắc Minh lâm vào trầm tư.
Chuyện về giấy phép buôn bán, tuy rằng Giang Bắc Minh không muốn tin nhưng mà đúng là đối phương vì chuyện của người phụ nữ kia mà khó dễ giấy phép buôn bán của anh.
Hiện tại, anh vẫn không thể nào lấy được giấy phép buôn bán.
Giống như lời của Dương Việt Hoàng nói, chỉ vài ngày nữa thôi là khai trương rồi.
Đến lúc đó nếu vẫn không lấy được giấy phép buôn bán thì cửa hàng này không có biện pháp nào để khai trương.
Ngay sau đó, Dương Hoàng Việt gửi tới cho anh một đoạn ghi âm.
Nghe đoạn ghi âm này, Giang Bắc Minh mỉm cười, cũng không hành động gì khác chỉ là gọi một cuộc điện thoại cho Thẩm Thanh Lan.
“Thanh Lan à, đại khái khi nào thì cuộc họp báo của chúng ta sẽ bắt đầu vậy?”
Giang Bắc Minh hỏi.
“Vừa mới đây, thư ký đã sắp xếp ổn thỏa rồi, hai giờ chiều chính thức bắt đầu.”
Thẩm Thanh Lan trả lời: “Anh có thời gian không, đến lúc ấy có thể cùng nhau đi tới đây.
“Được.”
Giang Bắc Minh đồng ý.
Lại nghe đoạn ghi âm, trên mặt Giang Bắc Minh lộ ra nụ cười lạnh.
Hai giờ chiều, cuộc họp báo của Tập đoàn nhà họ Thẩm chính thức diễn ra.
Tập đoàn nhà họ Thẩm chỉ công bố chuyện này trên trang web chính thức của Tập đoàn thôi.
Nhưng mà, tại hiện trường của buổi họp báo, chỗ ngồi đã chật kín, đến nơi này đều là các phóng viên từ các bên phương tiện truyền thông tin tức lớn.
Tập đoàn nhà họ Thẩm là một trong những công ty nổi tiếng về đồ uống chức năng, một trong những nhà máy sản xuất nước đá.
Lúc trước xảy ra sự cố, Tập đoàn nhà họ Thẩm vẫn không hề tiếp nhận cuộc phỏng vấn nào, cũng không hề tiết lộ ra trước truyền thông tin tức gì.
Hiện giờ, cuối cùng Tập đoàn nhà họ Thẩm cũng mở cuộc họp báo.
Tất nhiên là các phóng viên phải tới để xem Tập đoàn nhà họ Thẩm sẽ xử lý chuyện này ra sao rồi.
Đây là phát sóng trực tiếp, bọn họ tin tưởng, nếu như nền tảng của bọn họ có thể đăng lên đầu tiên thì chắc chẳn sẽ thu hút được sự chú ý và sẽ tăng lên cực kỳ nhanh.
Hai giờ, cuộc họp báo chính thức bắt đầu.
Thẩm Thanh Lan và Giang Bắc Minh cùng nhau đi lên trên bục của cuộc họp báo.
Tiếp theo đó, Thẩm Thanh Lan bắt đầu phát biểu.
“Chúc các bạn phóng viên ở đây có buổi chiều tốt đẹp.
Tôi rất cảm ơn mọi người đã tới đây tham gia vào cuộc họp báo của Tập đoàn nhà họ Thẩm chúng tôi”
Thẩm Thanh Lan mở miệng nói chuyện với các bạn phóng viên: “Trước buổi họp báo, tôi muốn được gửi lời xin lỗi tới những người tiêu dùng mua nước đá của Tập đoàn nhà họ Thẩm và những bệnh nhân bị nạn lần này.
Để xảy ra chuyện như vậy, chúng tôi rất hổ thẹn.
Tôi là Chủ tịch của Tập đoàn nhà họ Thẩm, tôi đã thiếu trách nhiệm nghiêm trọng.
Tôi đã không chú ý quản lý tốt các cấp quản lý của công ty, không có kiểm tra nghiêm túc an toàn của nhà máy sản xuất, tôi không thể trốn tránh trách nhiệm được.”
“Tập đoàn chúng tôi là Tập đoàn sản xuất thực phẩm, trực tiếp liên quan tới vấn đề an toàn cho người tiêu dùng.
Vì vậy, từ nay về sau, chúng tôi sẽ kiểm soát chặt sản xuất an toàn để cho người tiêu dùng có thể mua được sản phẩm an toàn tại Tập đoàn chúng tôi, có thể yên tâm sử dụng.”
“Tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp báo, bây giờ, các bạn phóng viên có thể đặt ra các vấn đề.”
Rất nhanh, có một phóng viên nam bắt đầu đặt vấn đề.
“Xin được hỏi Chủ tịch Lan, về sự kiện ngộ độc thức ăn lần này, cô sẽ xử lý tình huống này như thế nào?”
“Đối với sự kiện ngộ độc thức ăn lần này, chúng tôi sẽ tiến hành trợ giúp cho người bệnh.
Có bác sĩ cũng là chồng của tôi Giang Bắc Minh ở bệnh viện Lâm Hải hỗ trợ chữa trị, cứu sống hoàn toàn bốn bệnh nhân kia.
Hơn nữa, Tập đoàn chúng tôi cũng bồi thường cho người nhà của các bệnh nhân và chỉ trả hết tất cả số tiền viện phí.”
Thẩm Thanh Lan trả lời người phóng viên này.
“Vậy xin hỏi Chủ tịch Lan, lần ngộ độc thức ăn này, nguyên nhân gây ra là gì vậy?”
“Là do có người muốn gây trở ngại cho Tập đoàn chúng tôi nên đã âm thầm mua chuộc giám đốc nhà máy sản xuất nước đá của chúng tôi, để cho giám đốc này bỏ độc vào sản phẩm.”
Thẩm Thanh Lan nói: “Chuyện này chúng tôi đã điều tra rõ ràng, cũng đã bắt toàn bộ những người có liên quan.
Đợi tôi trả lời xong hết các câu hỏi của các vị, Cảnh sát sẽ thông báo sự tình cho mọi người biết.”
“Chủ tịch Lan, tôi nghe nói chuyện lần này là do cô lên làm Chủ tịch nên những người trong dòng họ của cô cảm thấy bất mãn mới âm thầm mua chuộc giám đốc nhà máy bỏ độc, có đúng hay không?”
“Trước mắt theo tình huống điều tra thì đúng là như vậy.”
Thẩm Thanh Lan cười khổ một tiếng rồi trả lời.
“Thế xin hỏi Chủ tịch Lan, chuyện này đã phát sinh lần đầu tiên rồi thì sẽ phát sinh thêm lần thứ hai đúng hay không? Các người dự định phòng ngừa như thế nào vậy? Các người lấy cái gì ra để cam kết rằng sau này, người tiêu dùng sẽ mua được những sản phẩm an toàn đây?”
“Chúng tôi chắc chản sẽ tiến hành theo dõi sản xuất của Tập đoàn.
Hơn nữa, chúng tôi sẽ khắt khen hơn trong vấn đề kiểm tra các sản phẩm đã sản xuất so với trước đây để có thể đảm bảo an toàn sản phẩm.”
Thẩm Thanh Lan nói.
Thẩm Thanh Lan đã trả lời các câu hỏi của phóng viên trong hai giờ đồng hồ.
Mấy vấn đề mà phóng viên đưa ra rất sắc bén, thường rất toàn diện, gần như sau khi trả lời hết các vấn đề của phóng viên.
Tất cả tình huống cũng dần rõ ràng.
“Được rồi các bạn.“Thẩm Thanh Lan đứng dậy, nói với các phóng viên ở đây: “Hiện tại, buổi họp báo trả lời các câu hỏi đã kết thúc, tôi tin rằng các vấn đề mọi người muốn hỏi đã hỏi xong rồi.
Tiếp theo, tôi vốn không định sắp xếp nhưng mà người nhà bệnh nhân bỗng nhiên muốn tới cuộc họp báo.
Hơn nữa, họ cũng muốn nói vài chuyện cho mọi người biết.
Bây giờ, xin mời bọn họ lên đây.”
Thấy rắng Thẩm Thanh Lan đã sắp xếp người nhà bệnh nhân đến từ lâu, trên mặt của Giang Bắc Minh thản nhiên cười.
Những người nhà này cuối cùng cũng xuất hiện.
Nhưng mà, lúc này, Thẩm Thanh Lan cũng không hề biết gì, cô còn nghĩ rằng những người nhà này thật sự tới giúp đỡ công ty làm sáng tỏ mọi việc.
Cô không biết rằng, bọn họ đã sớm bị tiền của Thẩm Thanh Huyền mua chuộc, tình thế thay đổi rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT