“Được, mấy ngày tới anh sẽ xem xét tìm người”

Giang Bắc Minh gật đầu nói.

Đang nói chuyện, hai người họ đã trờ về nhà.

Mẹ vợ Trương Nhã vào bếp nấu bữa tối.

Từ khi Giang Bắc Minh bắt đầu thành công, thái độ của Trương Nhã với Giang Bắc Minh đúng là thay đổi 180 độ.

Trước đây việc giặt giũ, nấu nướng đều là việc của Giang Bắc Minh.

Bây giờ, bọn họ đều đã tự mình đảm đương, không bao giờ để cho Giang Bắc Minh đụng vào những thứ này.

Bởi vì trở về sớm hơn thường lệ một chút, Thầm Thanh Lan tắm rửa xong đi tới khu vườn nhỏ trước cửa biệt thự, nhẹ nhàng tưới hoa và cây cỏ ở đây.

Bào đi tính cách quả quyết như nữ vương trên thương trường, Thầm Thanh Lan thực ra là một người phụ nữ có trái tim rất tinh tế.

Nặc dù ấy không có nhiều thời gian đề chăm sóc hoa cỏ cây cối, nhưng cô chăm sóc vẫn vô cùng tỉnh xảo, đẹp đếẽ.

Nhìn dáng vẻ Thầm Thanh Lan cần thận tưới nước vào giữa cỏ cây hoa lá, liền giống như một nàng tiên hoa, khiến Giang Bắc Minh đứng bên cạnh say mê nhìn ngắm.

Anh đã từng nhìn thấy vô số phụ nữ trong đời, nhưng Giang Bắc Minh có thề đảm bảo rằng đây là lần đầu tiên gặp một người phụ nữ thanh tú, quyến rũ và tinh tế như Thầm Thanh Lan.

Khí chất của Thầm Thanh Lan tựa hồ nhiều thay đồi.

Tuy rằng phần lớn mọi lúc, khí chất của cô luôn tao nhã, nhưng gið phút này, trong giữa hoa cỏ, cô hoàn toàn đồi sang loại khí chất khác.

Điều này khiến Giang Bắc Minh nghĩ đến một câu thơ.

“Tưng bừng đợi khắp sơn khê, hoa này trong đám hoa kia cùng cười.” Sau khi tưới hoa xong, Thẩm Thanh Lan đến ao cá bên cạnh khu vườn nhỏ, xắn váy dài lên, nhẹ nhàng ngồi trên ghế đầu cạnh ao cá, cảm một túi mồi, nhẹ nhàng vầy vào đàn cá trong ao cá.

Động tác không nhanh, mỗi lần chỉ cho ăn một ít, nhưng lại khiến đàn cá trong ao quẫy tung tăng vui mừng, liên tục chiến đấu dưới nước.

Bước tới, Giang Bắc Minh vươn tay, nhẹ nhàng ôm eo Thầm Thanh Lan từ phía sau.

Thầm Thanh Lan biết người đó là Giang Bắc Minh.

Ấn tượng về Giang Bắc Minh thay đồi, quan hệ giữa cô và Giang Bắc Minh dường như đang ấm dần lên, nhưng hành động thân mật như vậy, lại là lần đầu.

Mặc dù Thầm Thanh Lan không từ chối nhưng cơ thề cô vẫn khẽ run rầy, căng cứng lên, tỏ ra vô cùng mất tự nhiên.

Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như Vậy.

“Bắc Minh…” Môi của Thẩm Thanh Lan nhẹ mở ra, nhẹ nhàng gọi một tiếng Giang Bắc Minh.

“Suyt!” Giang Bắc Minh hít hà một cái, rồi nói: “Đừng nói chuyện, để cho anh cảm nhận thật rõ cảm giác này…” Cảm nhận được cơ thề mềm mại của Thầm Thanh Lan, cảm nhận được làn da mềm mại của Thầm Thanh Lan, cùng mùi hương thoang thoảng trên cơ thề cô.

Trong lúc nhất thời, Giang Bắc Minh say mê trong đó, hơi nhắm mắt lại.

Cảm giác này thật sự rất tuyệt vời vô cùng, anh cực kỳ hy vọng thời gian có thể trôi chậm hơn, thậm chí, thời gian đóng băng luôn lúc này cũng được.

Anh từng là tiên tôn.

Mặc dù có vài người phụ nữ trong đời nhưng anh chỉ dành hầu hết thời gian hơn cho việc tu luyện.

Đối với quan hệ giữa nam và nữ, anh không quá quan tâm.

Mà lần này, cùng Thầm Thanh Lan từng chút từng chút tiếp xúc, từng chút từng chút thân thiết hơn.

Từ lúc đầu bị cự tuyệt, cho tới bây giờ hai người ôm nhau như một đôi tình nhân vậy.

Loại cảm giác yêu đương này là cảm giác mà Giang Bắc Minh chưa từng có, chẳng lẽ đây là tình yêu đích thực? Đúng vậy! Ít nhất, điều này cho phép Giang Bắc Minh thực sự trải nghiệm tình yêu đích thực.

Tình yêu không phải là hai người ngủ cùng một chỗ, hay môi chạm môi.

Mà giống như mình và Thầm Thanh Lan vậy, nắm lấy đôi bàn tay, vòng tay ôm lấy nhau, chỉ như vậy cũng khiến bản thân cảm thấy hạnh phúc, và thòa mãn, đây mới là tình yêu đích thực.

Những cái người, cứ thấy một người đàn ông hoặc một người đàn bà đều nghĩ đến việc xảy ra quan hệ đó, đều không phải là tình yêu, mà chỉ là nhu cầu sinh lý thôi.

“Bắc Minh…” Thầm Thanh Lan lại lần nữa, nhẹ giọng gọi Giang Bắc Minh.

“Ừ!”

Giang Bắc Minh đáp.

“Những thay đồi gần đây của anh khiến em thực sự rất vui.“ Thẩm Thanh Lan nhẹ nhàng nói.

Lúc này, cơ thể cô không còn căng cứng và giọng nói cũng bình thường.

Rõ ràng, cô đã đón nhận hành động thân mật giữa mình và Giang Bắc Minh.

Đối với những thay đồi gần đây của Giang Bắc Minh, cô ấy thực sự vô cùng vui vẻ, vô cùng an tâm.

Từ sau khi kết hôn với Giang Bắc Minh, Giang Bắc Minh ð nhà thật sự giống một tên oắt vô dụng, chuyện gì cũng không làm xong.

Ngay cả khi bị rất nhiều người chế giễu trong buổi họp mặt gia đình, anh cũng chỉ cúi đầu không nói gì, không ít trường hợp chính người phụ nữ của anh phải đứng ra giúp anh.

Mà Giang Bắc Minh hiện tại hoàn toàn khác trước, không chỉ từng bước bắt đầu thành công, thậm chí còn bắt đầu bảo vệ mình.

Ngày hôm qua, mình bị mấy tên côn đồ trêu đùa, hôm nay thì suýt nữa bị ông nội đuồi ra khỏi nhà họ Thầm.

Hai chuyện này, Giang Bắc Minh vì đứng trước mặt, thay mình ngăn chặn tất cả chuyện xấu có thề xảy ra.

Đặc biệt là, khi Giang Bắc Minh nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay của mình và nói với chính mình bằng đôi mắt hẹp dài kia, tin tưởng anh.

Lúc đó, toàn thân Thẩm Thanh Lan đều có cảm giác được bảo vệ và chăm sóc.

Giống như được hạnh phúc bao chặt lây.

“Nếu anh không thay đồi, chẳng phải sẽ bị em bỏ sai? Một người vợ xinh đẹp như vậy, làm sao anh có thể bằng lòng bị em bỏ rơi?” Giang Bắc Minh cười nhẹ nói.

“Em không biết, rốt cuộc chuyện gì đã khiến anh thay đổi nhiều như vậy.

Nhưng dù vậy, em vô cùng thích anh bây giờ”

Thẩm Thanh Lan nói xong, đột nhiên xoay người, cùng Giang Bắc Minh mặt đối mặt, sau đó chủ động hôn lên môi Giang Bắc Minh.

“Gần đây thời tiết dần dần trờ lạnh.

Ngủ trên đất không tốt cho sức khỏe… Nếu như anh muốn, tối nay ngủ trên giường đi”

Thầm Thanh Lan đỏ mặt, giọng nói nhẹ như muỗi kêu, nói với Giang Bắc Minh.

Nói xong lập tức đứng dậy chạy vào phòng khách.

Giang Bắc Minh đột nhiên đô ra.

Cái này… Đây là, mình đã đạt được mục tiêu sao? Không Thầm Thanh Lan ngờ lại chủ động bảo mình lên giường ngủ? Trước kia còn từng nghĩ, trước khi kỷ niệm ngày, mục tiêu của mình là khiến Thầm Thanh Lan chủ động bảo mình lên giường ngủ.

Nhưng, còn hơn mười ngày nữa mới đến kỷ niệm ngày cưới! Thật không ngờ, mục tiêu của mình đã vượt kế hoạch cả chục ngày! “Âu ye” Giang Bắc Minh đột nhiên kích động nhảy cẵng lên, nhất là khi nhìn thấy Thầm Thanh Lan chạy về phía phòng khách, thân hình hoàn mỹ rời đi, khiến lòng Giang Bắc Minh lập tức nóng lên, không khỏi chờ mong.

Anh chỉ hận không thể ôm thân thề mềm mại của Thẩm Thanh Lan đi vào phòng! !

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play