Chương 65: Bí mật phía sau bức ảnh
"Giang Hiểu Đình, tại sao vậy?"
"Cái gì?"
"Tại sao em lại muốn bỏ lại chị đi cùng nam nhân khác!"
Sự phẫn nộ cùng lạnh lẽo trong giọng nói của Phương Tư Dao khiến người nghe được sởn cả tóc gáy, mà Giang Hiểu Đình lại nhưng chỉ là đau lòng cùng tự trách
"Em không có, hôm nay đó là ngoài ý muốn em không biết anh Thần Hiên anh ấy muốn tỏ tình với em. Tư Dao, em không đáp ứng anh ấy, em cự tuyệt rồi"
"Vậy Tôn Kiến Đình thì sao? đó không phải là ngoài ý muốn chứ?"
Phương Tư Dao vẫn cứ dùng thái độ lạnh nhạt lòng dạ nguôi lạnh đối xử Giang Hiểu Đình
"Đó là bởi vì cha mẹ của em và hắn gạt em rời khỏi, hắn nói cha em và cha chị cùng với chính phủ thương nghiệp của địa phương cấu kết, nếu như em không ngoan ngoãn rời khỏi cùng hắn, hắn thì liền muốn đem chuyện này nói cho Tôn Hạo Dân biết, cha của em thì sẽ bị cảnh sát bắt đi... Khi đó em còn nhỏ, không có kiểm chứng thì tin tưởng hắn, em thật không phải là tự nguyện rời khỏi cùng chị..."
Cô gái không chịu được sự lạnh nhạt như vậy của đối phương, đem chuyện chính mình gần đây tra được toàn bộ bày ra, quá khứ cô ấy không muốn nói bởi vì sợ nói ra sẽ gợi ra phong ba rất lớn, mà bây giờ chứng thực là giả vậy thì càng không cần che giấu rồi
"Vậy tại sao em không hỏi chị trước, không nói cho chị biết trước những chuyện này? tại sao phải ở sinh nhật của chị ngày đó đối với chị như vậy, em có biết đó rất đau không!"
"Xin lỗi, em không biết... em không biết Tôn Kiến Đình sẽ làm như vậy..."
"Hừ! em nói không biết thì thôi? dựa vào cái gì chị một mình chịu đựng thống khổ mười năm này!"
Phương Tư Dao bắt đầu không giới hạn đem hận trong lòng phát tiết ở trên người Giang Hiểu Đình, cô gái nước mắt không ngừng mà rơi xuống, mà đối phương lại không có một tia đau lòng như tiếp tục trách cứ cô ấy
Thấy đối phương sụp đổ như thế Giang Hiểu Đình cư nhiên không có lời có thể phản bác, chỉ có thể ôm chặt chị ấy. Đột nhiên cảm giác được trọng lượng của Phương Tư Dao toàn bộ đè ở trên người mình, cô ấy mới ý thức tới nghiêm trọng của sự việc
"Tư Dao... Phương Tư Dao, tỉnh tỉnh đi! má Ngô! má Ngô!"
Giang Hiểu Đình căng thẳng hô to, người làm đều kêu đến. Mà má Ngô tiến vào phòng, nhìn thấy cảnh tượng ngổn ngang không thể tả cũng là sững sờ tại chỗ mấy giây mới lấy lại tinh thần
"Hiểu Đình, Tư Dao thế nào rồi? làm sao bất tỉnh rồi!"
"Không biết, má Ngô má mau kêu bác sĩ gia đình đến"
"Được, má đây liền đi."
" Tiểu Trạch giúp ta chuẩn bị nước nóng cùng khăn mặt. Tiểu Mai lại đây giúp ta, người khác đi ra ngoài trước"
"Vâng"
Cùng người làm sau khi cùng nhau đem Phương Tư Dao đặt đặt lên giường, Hiểu Đình hoang mang nhìn chị ấy, cởi ra nút áo trên người chị ấy, cầm lấy khăn mặt nhè nhẹ lau sạch chờ đợi bác sĩ gia đình đến
--------
"Bác sĩ Lâm, Tư Dao thế nào? chị ấy làm sao ngất xỉu?"
" Đại tiểu thư chỉ là tâm tình quá kích động, gần đây cảm mạo luôn không có khỏi hẳn lại tới lui phát sốt, hơn nữa cô ấy lại tự mình ở trên người tiêm loại thuốc steroid quá lượng, hiện tại sức miễn dịch hạ thấp toàn bộ chứng bệnh đều sẽ biểu hiện ra. Chút nữa tôi giúp cô ấy tiêm một mũi, để cô ấy cố gắng ngủ một giấc, nhớ kĩ gần nhất đừng để tâm tình cô ấy quá mức kích động. Phải cố gắng chú ý ăn uống, uống thuốc đúng giờ điều dưỡng thân thể"
"Được...cám ơn bác sĩ"
Sau khi tiễn bác sĩ đi, Giang Hiểu Đình để tất cả người đều đừng đến gần Phương Tư Dao, cô ấy muốn một mình chăm sóc tốt chị ấy
Nhân lúc chị ấy ngủ, sau khi Giang Hiểu Đình để người làm vào quét dọn sạch sẽ, cầm trên tay từng bức từng bức ảnh vừa rồi nhặt lên nhìn lên. Rất nhiều rất nhiều ảnh của chính mình mà cô chưa thấy qua, cô ấy trước giờ cũng không biết thì ra Phương Tư Dao đem cô ấy chụp lại giấu ở trong ngăn kéo trong tủ quần áo, cho nên mỗi lần vào phòng cô ấy cũng không có phát hiện những đồ vật này
Lật qua bức hình vừa nhìn mặt sau viết ngắn ngủn mấy dòng chữ, nhưng đều là tâm tình của Phương Tư Dao
Một bức dáng vẻ Giang Hiểu Đình chu mỏ cầm lấy bút suy nghĩ, phía sau viết: Tiểu thiên sứ của chị lại đang thất thần rồi, hôm nay em ấy luôn là mất tập trung...có phải lại đói bụng rồi không?
"Em không có đói bụng, đó là em đang nhớ chị..."
Một bức ảnh cô gái đô đô cái miệng nghiêng đầu tức giận: sự vụng về của chị lại để em tức giận rồi, em từng nói chị là đầu gỗ, nhưng bất kể là cái gì, chị chỉ muốn làm cái người em thích kia
"Đồ ngốc! chị mới không phải đầu gỗ đó chỉ là lời tức giận, ai biểu chị ngốc như vậy cũng không chủ động, hơn nữa vừa gặp em thì thì nói chuyện lắp bắp"
Còn có một bức ảnh ngủ đi, là ngày hôm qua khi ở trên xe: Tại sao em ngủ vẫn là đáng yêu như vậy đây? em biết không, em luôn chiếm cứ tâm tư của chị tác động tâm trạng của chị, tất cả của tất cả của chị đều bị em ảnh hưởng, loại cảm giác này rõ ràng là đáng ghét như thế nhưng chị lại vẫn cứ yêu em như vậy, cả bản thân chị cũng không biết tại sao...
"Phương Tư Dao, em cũng yêu chị"
Cô gái nhìn từng tấm hình, đối với lời nói phía sau, vừa nói vừa lại khóc... Nằm ở bên người Tư Dao, Hiểu Đình kéo lấy tay của đối phương chặt chẽ dựa vào, ở bên tai của cô ấy dùng lời thỏ thẻ nói với chị ấy lời duy nhất trong lòng
_____________
Tỉnh lại sau giấc ngủ, Phương Tư Dao chỉ cảm thấy thân thể vừa trầm vừa nặng, đầu trở nên mơ màng. Cảm giác được trên vai có một cỗ khí tức ấm áp, cúi đầu vừa nhìn mới phát hiện là Giang Hiểu Đình nằm ở trên vai chính mình. Vươn tay trái ra nhẹ nhàng ở trên mặt của cô gái ma sát, chỉ là vừa không cẩn thận liền đánh thức đối phương
" Tư Dao...chị tỉnh rồi. Đừng nhúc nhích, để em xem thử có còn sốt hay không"
Giang Hiểu Đình tựa hồ là theo tính phản xạ đem cái trán của chính mình tựa ở trên trán Tư Dao cảm thụ lấy nhiệt độ của đối phương. Chờ sau khi xác nhận cô gái mới phát hiện Phương Tư Dao dùng một loại ánh mắt mê ly nhìn chính mình, thế mới biết động tác này có bao nhiêu ám muội
"Tư Dao chào buổi sáng"
Hai trán chống lấy nhau, cô gái lại thừa dịp lúc này nhanh chóng ở trên môi đối phương hôn một cái. Cô ấy không rõ được môi đỏ hồng hồng của Tư Dao mê hoặc cô hay là cô sớm đã không kiềm chế được tình yêu của chính mình đối với chị ấy
Lúc này, Phương Tư Dao vẫn không có lấy lại tinh thần, cũng không có cho cô ấy bất kỳ hồi đáp nào. Chỉ là trong đầu liên tục chuyển đến chuyện tối hôm qua Hiểu Đình nói Tôn Kiến Đình uy hiếp em ấy, tại sao cùng với chuyện uy hiếp chính mình giống như vậy? Lẽ nào cũng là trò bịp? Nhưng có điều tra qua tựa hồ là thật sự, đây rốt cuộc là chuyện gì! Rốt cuộc là ai đang nói dối?
Thấy Tư Dao một chút phản ứng cũng không có, trước đây sẽ thẹn thùng mặt đỏ bây giờ lại bình tĩnh tựa hồ cái gì cũng chưa từng xảy ra, Hiểu Đình cho rằng Tư Dao đã đối với cô không có cảm giác trong lòng chua xót đến sắp khóc, còn giả vờ trấn định từ trên giường đứng dậy muốn giúp Phương Tư Dao chuẩn bị bữa sáng
" Đi đâu? mắt em làm sao đỏ như vậy? Tối hôm qua chăm sóc chị quá mệt mỏi phải không?"
Cảm giác nhiệt độ trên vai biến mất Tư Dao lập tức lấy lại tinh thần kéo lấy Hiểu Đình, lại nhìn thấy hai mắt của đỏ ửng của em ấy thấm qua từng giọt nước mắt, thế là đau lòng kéo em ấy về lại trong lòng nhẹ nhàng an ủi
"Em đi giúp chị chuẩn bị bữa sáng."
"Con mắt đỏ như vậy, chị xem một chút."
Phương Tư Dao vẫn không quên bổn phận làm bác sĩ của cô, dịu dàng nhìn hai mắt của cô gái muốn nhìn cái gì lại bị Giang Hiểu Đình ôm vào trong ngực
"Phương Tư Dao, chị rất xấu! cho dù đối với em không cảm giác giả bộ một chút cũng được a!"
Giang Hiểu Đình hô to với tư Dao, mà đối phương lại không biết phát sinh cái gì. Sau khi sửng sốt mấy giây sau mới nhớ tới, vừa rồi em ấy hôn mình một cái nhưng chính mình đang suy nghĩ chuyện căn bản không có tâm tư để ý đến em ấy...
"Cho nên em thì khóc?"
"Không thể à!"
"Chị là đối với quỷ thích khóc không cảm giác a."
"Chị rõ ràng nói em khóc lên rất đáng yêu, manh manh rất giống tiểu hồ ly."
"...chị khi nào nói cho em biết."
Kỳ thực câu nói kia là Hiểu Đình từ phía sau bức ảnh thấy được
Nghe được từ trong miệng cô gái nói ra trên mặt Phương Tư Dao trong nháy mắt có các loại màu sắc... Một lúc đỏ một lúc xanh
"Em xem ảnh chụp rồi, tại sao chị chụp lén em đều không để em biết?"
". . ." Chụp lén để cho ngươi biết thì không gọi là chụp lén, tiểu ngốc nghếch
Phương Tư Dao không có đem lời này nói ra miệng, chỉ là yên lặng không có trả lời em ấy. Thấy con vật nhỏ vùi ở trên vai mình đáng yêu như vậy, trong lòng cô thì vô cùng thỏa mãn
"Làm gì không nói chuyện? Vậy em cũng phải chụp chị, em muốn đem chị bày đầy cả phòng em, không đúng, là phòng của chúng ta"
"Phòng của chúng ta?"
"Ân! em muốn ở nơi này, em muốn như kẹo cao su như thế dính chị ném cũng ném không xong."
"Không có tác dụng, chị sẽ chạy xa xa để em dính không tới"
Tư Dao lời mới nói ra miệng hốc mắt của Hiểu Đình lại đỏ, nhưng thực ra cô ấy chỉ là đang nói đùa...
"Hiểu Đình...chị chỉ là đùa giỡn em đừng khóc a, cho dù em không dính chị chị cũng sẽ theo sát em!"
"Thật...thật không?"
"Là thật là thật!"
"Vậy em nói cho chị biết một chuyện..."
"Huh?"
"Em là giả khóc. Ha ha ha."
"..."
Thấy cô gái cười đến vui vẻ như vậy, Phương Tư Dao cũng không biết nên nói cái gì thì tùy em ấy thì được rồi
___________
[Tinh tinh tinh]
"Alo"
"Tổng tài, là tôi. Đã tra được tư liệu bộ phận, trên danh sách mấy đại lão chính trị kia đều là nhân vật phía sau quan trọng của xí nghiệp Lý thị. Bọn họ và tập đoàn Hải Đốn đại khái quan hệ chính là, lợi dụng giao thiệp để thay Hải Đốn đặt nền móng, còn về tại sao làm như vậy chắc là cùng với thiên kim Lý Tình của xí nghiệp Lý thị có quan hệ. Còn có...tôi tra được Lý Tình và mấy đại lão chính trị kia có giao dịch trên thân thể...nhưng lấy không phải là tiền bạc, là quan hệ, thậm chí chuyện phạm tội của Thiên Thành chứng minh toàn bộ đều là thật sự, mấy ngày nay tôi vẫn sẽ sẽ tiếp tục tra tiếp
"Được. Linda cực khổ cô rồi, tiếp tục tra giúp tôi, còn nữa thứ hai khi bắt đầu phiên giao dịch, lợi dụng tài khoản ngân hàng đem tất cả tài chính một lần truyền vào tập đoàn Hải Đốn đi mua cổ phiếu đồng thời mua lượng lớn. Nghe nói hiện tại bọn họ thiếu đầu tư tài chính chính là một cơ hội tốt, tôi muốn một lần lật đổ bọn họ"
"Vâng, tôi lập tức đi làm"
"Vậy trước tiên như vậy bái bai"
"Tổng tài bái bai"
Lý Tình cùng quan chức chính trị giao dịch thân thể? nếu phần tài liệu kia là thật, vậy chính là bọn họ đặt bẫy hãm hại? chẳng lẽ là vì chia cắt mình và Hiểu Đình? Rốt cuộc tại sao Lý Tình trở nên đáng sợ như vậy! vậy chuyện của mười năm trước rốt cuộc là thế nào, lẽ nào thật sự giống như Hiểu Đình nói chỉ là âm mưu? Hay là thật sự phía sau có mục đích gì?
Phương Tư Dao thật sự không hiểu nổi tất cả những thứ này làm sao không giống với mình nghĩ. Vốn dĩ cho rằng Lý Tình bị Tôn Kiến Đình lợi dụng, hiện tại chứng cứ trái lại chỉ về hướng Lý Tình một tay chủ đạo, rốt cuộc tại sao sẽ trở thành như thế, cô ấy thật sự không hiểu...
Hết chương 65