Chương 40: Ước nguyện


Trong căn phòng tĩnh mịch, không có bất cứ thanh âm nào, chỉ có tiếng hô hấp đều đặn của cô gái...nhìn theo Giang Hiểu Đình vì sự mất khống chế của mình mà bị thương, trong lòng của Phương Tư Dao tự trách không thôi, ngồi ở bên cạnh của Giang Hiểu Đình, nhẹ nhàng chạm vào sợi tóc mềm mại của em ấy, chỉ là đứa con gái dường như ngủ rất không yên, một chútsẽ nhíu chặt chân mày một chút sẽ rơi nước mắt. Nhẹ nhàng lau đi nước mắt bên khóe mắt của em ấy, yên lặng bồi ở bên cạnh em ấy...


"Tư Dao, chị đang làm gì vậy? chúng ta đi ăn cơm tối thôi, mặc kệ cô ấy, để cô ấy ngủ đi"


Lại là Lý Tình, một tiếng sắc bén đánh nát tất cả yên tĩnh. Cũng đánh thức Giang Hiểu Đình, mở mắt ra thì nhìn thấy hai người mình không muốn nhìn thấy nhất, hơn nữa Lý Tình còn ngồi trên người của Phương Tư Dao, bộ dạng đó rất thân mật...


Còn nói không phải bạn gái, Phương Tư Dao là tên lừa gạt, đại lừa gạt!


Thế là cô gái không lên tiếng xuống giường, ở trước mặt Phương Tư Dao rời khỏi. Đem bên trong để lại cho họ đi, cô ấy không muốn làm bóng đèn điện


"Hiểu Đình, sao cô ra ngoài rồi, làm sao bộ dạng nhìn ra vẫn rất mệt như vậy, có cần nghỉ ngơi một chút không, "


"Không cần đâu, Ái Vi chúng ta ra ngoài đi dạo được không? "


"Được a! tôi dẫn cô đi dạo"


Ra khỏi cửa, ở giữa lầu Giang Hiểu Đình gặp được Đỗ Ái Vi đúng lúc cô ấy muốn tìm. Bây giờ tâm trạng cô ấy xa sút, gặp được Ái Vi thì như gặp được cứu tinh.Thấy được bộ dạng cô gái mất mác, Đỗ Ái Vi thì cảm thấy đau lòng, đột nhiên đem cô ấy kéo vào trong lòng chặt chẽ ôm lấy, cô ấy rất muốn bảo vệ Giang Hiểu Đình...


"Hiểu Đình...buồn thì nói cho tôi biết, cô không vui tôi có thể bồi cô, đừng không nói một tiếng im lặng chịu khổ như vậy được không...?"


"Được..."


Rất lâu không có người đối với mình tốt như vậy, trái tim của Giang Hiểu Đình mềm nhũn dường như bị cái gì chạm phải, sự ấm áp trên người Đỗ Ái Vi, hương vị nhàn nhạt, cũng để cô ấy cảm thấy an tâm. Nhắm chặt hai mắt ôm lại Đỗ Ái Vi, tựa hồ vừa rồi chịu tổn thương đều quên rồi...


Mà Phương Tư Dao và Lý Tình đúng lúc đi ra ngoài, ở trước cửa rõ ràng thấy được hai người ôm nhau ở giữa lầu. Nắm chặt nấm đấm, Phương Tư Dao một đấm thì đánh lên tường, dọa hư Lý Tình, lại cũng kinh động hai người ở giữa lầu


Theo nguồn góc âm thanh, Giang Hiểu Đình ngẩng đầu thấy được ngón tay thon dài của Phương Tư Dao nhỏ máu, từng giọt từng giọt chói mắt như thế, mà lòng của Giang Hiểu Đình cũng chảy máu theo...quay đầu không nhìn họ nữa, người con gái kéo lấy tay của Đỗ Ái Vi hai tay đan xen vào nhau đi xuống lầu, tuy Ái Vi rất lo lắng tay của chị hai, nhưng mà Giang Hiểu Đình cố chấp muốn đi cô ấy cũng chỉ có thể đi theo


Bộ dạng hai người mười ngón tay đan xen nhau, sự chế nhạo nhìn ở trong mắt của Phương Tư Dao thì như đang giễu cợt cô ấy, giễu cợt sự kích động của cô ấy, giễu cợt cô ấy sai đến rất rất hoang đường...Phương Tư Dao quay đầu trở về phòng, cũng không để ý Lý Tình đang ở bên cạnh, cành một tiếng thì đem cửa đóng lại, ngăn cách tất cả


Nhìn thấy bản thân bị bỏ ngoài cửa,Lý Tình tâm trạng đố kị lại bắt đầu bùng cháy...


"Anh bắt đầu hành động rồi chưa? tôi không muốn đợi! cô ta mỗi ngày ở trước mặt Tư Dao lượn qua lượn lại, tôi chịu không nổi rồi! "


"Lý đại tiểu thư, cô nôn nóng như vậy? "


"Phí lời! Tôn Kiến Đình, tôi cảnh cáo anh, anh không nhanh chút để cô ta rời xa Tư Dao, anh thì đừng ép tôi ra tay với cô ấy!"


"Được rồi, tôi biết, tôi là yêu Hiểu Đình, nhưng cô đừng nghĩ lấy em ấy uy hiếp tôi"


Cúp điện thoại, Lý Tình xoay người trở về phòng của mình, mà Tôn Kiến Đình ở đầu điện thoại bên kia sớm đã bất đầu hành động. Bước đầu tiên chính là kiến thiết Thiên Thành, anh ta muốn có được Giang Hiểu Đình, cũng muốn có được tài sản nhà cô ấy!


"Ha ha, bảo bối Hiểu Đình lần này anh sẽ không để em chạy đi! "


Một đêm đó, thân thể trần truồng mê người của cô gái ở trước mắt mình, giống như người đẹp ngủ trong rừng, xinh đẹp như vậy, nghĩ đến những chuyện này Tôn Kiến Đình thì tà ác cười ra, nếu không phải thủ hạ đáng chết kia tiết lộ tin tức, hắn ta sớm thì có được giang Hiểu Đình rồi


-----------


"Hiểu Đình, cái này tặng cô"


"Cám ơn cô, Ái Vi, tôi rất thích..."


"Tôi biết cô không vui, ở trước mặt tôi đừng miễn cưỡng. Trời sụp xuống tôi thì sẽ bảo vệ cô không cần lo lắng. Bất luận cô là vui hay là buồn tôi đều sẽ bồi cô"


"Cám ơn cô, Ái Vi! cám ơn..."


Đỗ Ái Vi tặng là một bông hoa cát tường vừa ngắt ở trong ruộng hoa, nhưng để Giang Hiểu Đình cảm động lại không phải là bông hoa này mà là lời của cô ấy, lời của Đỗ Ái Vi cho con tim tù túng của cô ấy một chút ấm áp


Hai người thì như vậy nằm ở trong ruộng hoa vui vẻ trò chuyện nhìn bầu trời đầy sao. Mà Phương Tư Dao, lại một mình đứng ở trước cửa sổ nhìn hai người hẹn hò...


"Ái Vi! có sao băng! mau cầu nguyện!"


Giang Hiểu Đình hai tay đan chặt, nhắm mắt lại. Nhìn thấy cô ấy đơn thuần như vậy thật sự Đỗ Ái Vi nhịn không được cười lên, lại cũng cùng cầu nguyện theo...


Hy vọng Giang Hiểu Đình có thể tìm được hạnh phúc thuộc về cô ấy


Hy vọng mình có thể luôn ở bên cạnh Giang Hiểu Đình bảo vệ cô ấy


Hy vọng Đỗ Ái Vi tìm được người yêu cô ấy


Hy vọng Phương Tư Dao và Lý Tình hạnh phúc vui vẻ...


------------


Sao băng vừa lóe lại biến mất, tình yêu đó của tôi đối với em có thể vĩnh hằng không


Nếu như không thể, vậy có thể chỉ để tôi lúc này chiếm hữu không, cho dù chỉ có một giây như vậy...


Hết chương 40

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play