Chương 33: Chung giường chung gối
"Phương Tư Dao chị có chuyện sao"
"Tôi muốn ở nhà em"
Giang Hiểu Đình mở to mắt nhìn theo Phương Tư Dao, tại sao nhà chị ta lớn như vậy không ở chạy đến nhà người khác ở? nhưng mà đối phương tựa hồ không nghe hiểu nghi vấn trong lời của cô ấy, vẫn như cũ cố chấp nói câu giống như vậy
"Ba mẹ tôi ở nhà"
"Yên tâm, sẽ không làm ồn đến họ"
"Nhà tôi rất nhỏ không có phòng"
"Vậy tôi ngủ với em"
"Tôi...giường của tôi rất nhỏ chỉ có thể ngủ một người, hơn nữa tướng ngủ của tôi không tốt"
"Tôi có thể ôm em ngủ"
"..."
Cô gái nghĩ hết cách không để Phương Tư Dao ở nhà mình nhưng tựa hồ cái gì cũng không thể để chị ta tháo lui. Giang Hiểu Đình nói một chút cũng sắp phải nhận thua rồi. Chỉ là nghe được Phương Tư Dao muốn ôm mình ngủ, hôm đó tình cảnh chị ấy kêu Lý Tình lại xuất hiện trong não. Sắc mặt từ từ trở nên có chút không tốt. Nhưng vẫn như cũ ương ngạnh ngẩng đầu lên nhìn Phương Tư Dao, cô ấy không muốn làm vật thay thế một chút cũng không muốn
"Phương tổng tài tôi phải trở về nhà rồi, chị mau về đi"
"Tôi không muốn"
"...Chị không muốn vậy thì tiếp tục đứng đi, chị vui vẻ đứng bao lâu thì bấy lâu. Ngủ ngon"
Giang Hiểu Đình không muốn tiếp tục dây đưa cùng chị ta, thế là xoay ngươi đi trở về nhà. Nhưng Phương Tư Dao lại tiếp tục ngang bướng đi theo phía sau cô ấy còn nắm chặt tay của cô ấy không buông
"Phương Tư Dao! chị rốt cuộc muốn cái gì? "
"Tôi muốn ở nhà em"
"..."
Cô gái làm sao vung tay cũng không vung khỏi tay của Phương Tư Dao, thế là tức giận la lớn với đối phương, cô ấy thật sự cảm thấy chị ta rất phiền. Muốn đến thì đến muốn đi thì đi, rốt cuộc cô ấy là cái gì
Nhưng đối phương hình như một chút cảm giác cũng không có, cố chấp muốn ở nhà của cô ấy
"Bỏ đi, tùy chị"
Cuối cùng cô ấy vẫn là từ bỏ, từ trước đến giờ cũng không thấy qua cái tên gia hoả dính lấy người như vậy. Nhưng Phương Tư Dao lại ở lúc Giang Hiểu Đình xoay người khơi lên một nụ cười. Trong lòng hân hoan và tâm trạng vui vẻ hoàn toàn che giấu không được
Trở về nhà mở cửa ra, Giang Hiểu Đình lén lén lút lút kéo tay của Phương Tư Dao chạy nhanh trở về phòng. Cô gái khẩn trương đều chảy mồ hôi mà một người khác lại vui vẻ không xong, lắc la lắc lư ở trong căn phòng nho nhỏ đi dạo
Vô ý liếc mắt qua thấy báo cáo trên giường, cầm lên xem là của Thiên Thành, Phương Tư Dao đương nhiên hiểu rõ Giang Hiểu Đình xem cái này là tại sao
"Trả tôi! "
"Nhỏ tiếng chút sẽ làm ồn đến mẹ"
"Ai là mẹ của chị! trả báo cáo cho tôi!"
Nghe thấy Phương Tư Dao kêu Giang Tuệ Bình là mẹ, Giang Hiểu Đình hoàn toàn là sắp điên rồi, con người này sao mặt dày như vậy. Phương Tư Dao đem bảng báo cáo giấu ở phía sau người, Giang Hiểu Đình thì vươn tay qua cướp lại, vì bảng báo cáo Giang Hiểu Đình có thể nói là liều mạng, hai tay vòng qua chị ta lại vẫn như cũ không cướp được
"Làm gì lén ăn đậu phụ của tôi"
"...Tôi mới không có! trả tôi! "
Tựa hồ là nghiện chơi rồi, Phương Tư Dao chính là không muốn trả cho cô ấy. Thấy Giang Hiểu Đình tức giận đùng đùng, gò má phấn nộn trở nên đỏ đỏ nhịn không được liền ở trên mặt cô ấy hôn một cái
"Chị...chị...chị cút ra ngoài! Phương Tư Dao!"
Người con gái mặt đỏ tim nhảy nhìn cái tên đầu xỏ gây tai họa, cô ấy căn bản không nên để chị ta lên, hoàn toàn là tìm phiền phức cho mình
Thấy gương mặt vô lại của Phương Tư, Giang Hiểu Đình thật sự tức giận, cô ấy cũng không cướp nữa, đi đến bên giường cầm lấy cái gối thì muốn ra phòng khách ngủ, lại bị kéo lấy đè ở trên cửa, lúc này cái gối rõ ràng trở thành công cụ của người con gái bảo vệ mình
"Em muốn đi đâu?"
"Đi ra ngoài ngủ. Không gây cản trở Phương tổng tài chị ngủ!"
"Không cho phép"
"Đây là nhà tôi, tôi thích đi đâu thì đi đó"
"Vậy tôi đi theo em"
"Phương Tư Dao! chị rốt cuộc muốn làm gì!"
Cô ấy hoàn toàn bị chọc điên rồi
Phương Tư Dao này là chịu đả kích gì sao biến thành như vậy!
Người con gái có chút mệt mỏi rồi, nhưng đối phương hình như không có ý bỏ qua cho cô ấy. Cô ấy muốn lớn tiếng chửi chị ta lại sợ làm ồn đến ba mẹ chỉ đành bỏ qua, bây giờ muốn đi lại bị kéo ở bên cửa không cho di
"Đây là trừng phạt"
"Là ý gì?"
"Chính là ý này"
Khoảng cách giữa hai người dán vào nhau, chỉ cách một cái gối. Phương Tư Dao cúi đầu ở bên tai của Giang Hiểu Đình nhả ra lời nói ác ma, khí tức nóng ấm phả lên bên tai nhạy cảm của cô gái. Chịu không được khiêu khích như vậy cô gái theo bản năng tránh phía sau lại chọc đến đối phương được đằng chân lân đằng đầu tiến công. Ngậm lấy vành tai của người con gái, cái lưỡi linh hoạt ở bên vành tai liếm láp. Chịu không được kích thích như vậy Giang Hiểu Đình hai chân mềm nhũn dựa ở bên bản cửa trượt xuống, lại bị Phương Tư Dao một tay nắm cả thắt lưng ôm lấy, vì không để mình trượt xuống người con gái theo bản năng nắm chặt góc áo của đối phương, nhưng như vậy lại càng thuận tiện cho đối phương làm mưa làm gió. Lấy đi ngăn cách giữa hai bên Phương Tư Dao chặt chẽ dính lấy Giang Hiểu Đình, đùi chen vào giữa chân của người con gái nhẹ nhàng ma sát. Nhiệt độ giữa hai người cao đến không thể cao hơn
"Đừng...ân..."
"Cái gì?"
"Ân...không...muốn..."
"Đừng từ chối tôi"
Cô gái muốn từ chối, nhưng lời nói nát vụn hình như không cách biểu đạt ý của cô ấy. Trái lại thanh âm khàn khàn của ác ma này lại vang lên bên tai...
Thực ra Phương Tư Dao vốn cũng không có muốn làm như vậy, chỉ là vừa đến gần Giang Hiểu Đình thì chịu không được đối với em ấy sản sinh dục vọng, cô ấy không thể tự khống chế muốn đến gần em ấy
Cuối cùng cô ấy cũng chịu không được, siết ngang eo đem đối phương bồng lên sau đó đặt ở trên giường. Cô gái vốn muốn kêu nhưng mà bây giờ kêu trái lại làm cho ba mẹ chú ý vậy thì không tốt rồi, thế là ngoan ngoãn bị chị ta ôm lên giường. Giang Hiểu Đình không biết bộ dạng bản thân yếu đuối sợ hãi như vậy ở trong mắt của Phương Tư Dao tràn đầy dụ hoặc không rõ tên
Nhưng nhìn theo người con gái ôm lấy tâm trạng thấy chết không sợ nhắm chặt hai mắt, Phương Tư Dao có chút nhịn không được đối với em ấy làm những gì. Cô ấy biết Giang Hiểu Đình vẫn như cũ bài xích mình, Phương Tư Dao bắt đầu có chút hối hận rồi...
Hết chương 33
Chức fan JJ năm mới vui vẻ, nghỉ tết