[Tiểu tỷ tỷ,đi học!].
"Im!"
Ân Ly xoay mình nằm trong đống chăn ấm áp,áp hẳn mặt mình vào gối.
[Tiểu tỷ tỷ!.
].
Nó đã trở thành một cái đồng hồ báo thức riêng cho tiểu tỷ tỷ rồi.
Ân Ly nhờ phúc của tiểu hệ thống mà phải dạy đi đến trường.
Hàn Vương nhìn đồng hồ,thấy cô em gái xuống là đi ngay.
Trong xe,Ân Ly không ăn sáng,ngồi nhìn phong cảnh đẹp.
"Anh có thích một người giả nai không?"
Hàn Vương quay mặt lại,nhìn Ân Ly khó hiểu.
Nhưng nhìn cô,một dáng vẻ u tịch,nếu không phải trong xe chỉ mình cô là con gái,anh còn tưởng người khác hỏi anh.
"Không.
"
Đến lúc xuống xe,Ân Ly xuống trước,quay mặt nhìn anh.
"Tốt.
"
Khá khen cho sự thành thật của anh.
Mong thành thật thành sự thật.
*************
Ân Ly đi vào lớp học,xách cặp tư thế tiêu soái đi vào.
Cô kém Hàn Vương hai tuổi nên phải học lớp này.
Nhìn xung quanh,Ân Ly đi tận sâu vào trong cuối phòng học,ngồi vào bàn cuối.
Mấy đứa con gái nhìn cô.
Một cô gái e ngại tiến đến.
"Bạn học,chỗ ấy!.
"
"Làm sao?Có người chết?"
"Không, chỉ là! "
"Phiền phức.
"
Bạn học đó bị Ân Ly nói đến như vậy,đành ngậm miệng ngậm ngùi về chỗ.
Bạn học mới thật dữ!
Tiểu hệ thống:Không chỉ dữ vậy đâu!
Ân Ly ngồi nghe đến nửa giờ,liền thấy nhàm chán,mà người ngồi cạnh bàn cũng chẳng thấy đâu,liền ra hiệu cho bàn bên cạnh rồi chuồn ra ngoài.
Ân Ly tìm được bóng mát sau trường thì ngồi nghỉ.
[Tiểu tỷ tỷ,ngăn cản Hàn Vương gặp Liễu Nhan nha~]
"Hoá ra mi muốn phá đôi uyên ương người ta sao?"
[Tiểu tỷ tỷ,chúng ta là người tốt làm việc tốt!]
"Haha,mơ tương đối nhanh!"
[!.
.
].
Tiểu tỷ tỷ,hơi rảnh thì phải.
"Em là Ân Ly,em gái Hàn Vương phải không?"
Ân Ly ngửng đầu, mở mắt nhìn cô gái trẻ trước mặt.
Cô gái có mái tóc màu hạt dẻ nhã nhặn,dáng dấp cũng đẹp mắt,ưa nhìn.
Ân Ly kéo chị gái xinh xinh này xuống ngồi cạnh mình.
"Vâng,chị biết em ạ?"
"À,chị là.
.
cùng lớp với Hàn Vương.
"
Ân Ly nhìn chị Thanh Nhàn.
Tiếc thật.
Thanh Nhàn.
Nữ phụ,yêu thầm Hàn Vương nhưng lại không dám nói, chỉ tự khổ khi thấy Hàn Vương ân ái cùng Liễu Nhan.
Gia thế cũng giàu có,đứng sau mỗi gia tộc Hàn,mà cả đời chỉ chung tình với Hàn Vương.
Chết đi vì Liễu Nhan hãm hại.
Là chuyện sau này.
"Chị,chị thích anh em phải không?"
Ân Ly quay sang hỏi Thanh Nhàn,khiến Thanh Nhàn ngồi mà bối rối.
"Em.
.
đừng nói bậy.
"
"Chị ạ,cơ hội là tự mình phải bắt lấy.
"
Thanh Nhàn đưa mắt về Ân Ly,một dáng vẻ nhỏ nhắn mà lại có chút cô quanh,đơn lẻ.
"Em! "
Ân Ly lúc này đã nằm xuống,nhắm mắt lại.
[Tiểu tỷ tỷ,chăm học!Chăm học!]
"Mi nói nhiều vậy!"
[!.
.
].
Vì sự nghiệp thôi!
"Đi ngắm sắc có phải bổ mắt không!"
[Mời tiểu tỷ tỷ ngăn cản Hàn Vương giúp đỡ Liễu Nhan chuyển lớp tại phòng học A]
"!.
.
".
Mi nói là ta phải nghe sao?
[Tiểu tỷ tỷ!Đừng lười biếng!]
"Rồi,rồi"
***********
"Lại giả ngây rồi, tiểu bạch thỏ"
"Đúng là ngứa mắt"
Một đám nữ sinh trong phòng học đổ nước vào người Liễu Nhan.
"Mấy cậu,làm ơn tha cho mình! "
Liễu Nhan yếu ớt kêu lên,tay ôm chặt mình đầy nước sữa.
"Mấy cậu,đừng làm vậy mà!.
"
"Hàn Vương,cứu em! "
Liễu Nhan nhẹ kêu lên,qua khe cửa mà gọi Hàn Vương đang đi qua,vốn dĩ là đi tìm em gái đang trốn học.
Bọn con gái quay mặt lại,liền thấy Hàn Vương thì mặt tái mét lại.
"Đại thần,bọn em! "
Hàn Vương vừa đi qua,mắt nhìn Liễu Nhan,trông rất đáng thương.
Anh không khỏi giận dữ.
"Cút!!!"
"Vâng! vâng! "
Trước khi đi,bọn chị đại quay lại nhìn Liễu Nhan,nhưng lại chuồn ngay vì ánh mắt của Hàn Vương.
Hàn Vương liền ném áo khoác của mình cho Liễu Nhan.
"Cảm ơn.
"
Liễu Nhan cười,con người nhỏ bé không khỏi run rẩy như chú thỏ bị người đi săn bắt lấy,khiến người ta không khỏi xót xa.
######
Cẩu hệ thống:Tiểu tỷ tỷ rất thích ngắm sắc a!
Ân Ly:Bổ mắt,mắt sáng!