Quan hệ giữa hai người càng tiến thêm một bước, lực đẩy mạnh nhất,chính là thổ lộ tình cảm. Chu Tư Y bất đắc dĩ nói ra bí mật nàng vẫn gắt gao giữ trong tiềm thức, Trương Tử Mộng tiếp nhận bí mật, còn cổ vũ Chu Tư Y, cho nên cả hai coi như là đã trải qua một lần trau dồi tình cảm.

Trải qua một đoạn thời gian ngắn ngủi và xấu hổ, hai người càng thêm thân quen, ai cũng không nhắc tới cái đề tài kia,thật không thú vị, chuyển qua thỉnh giáo cùng chỉ đạo công tác, hai người ở chung lại thêm một phần hài hòa tự nhiên.

Rất nhanh liền đến giờ cơm trưa, quản gia Miracle đúng hạn mang cơm trưa đến, nhưng hai người không nghĩ tới, Miracle mới vừa đi, Tô Lâm lại mang cơm đến, hơn nữa câu đầu tiên khiến Trương Tử Mộng nhịn không được nhíu mày, toàn thân còn nổi da gà, chỉ nghe thấy Tô Lâm ôn nhu nói:"Mộng Mộng, đói bụng chưa, tới giờ ăn cơm rồi."

Chu Tư Y cũng có chút phản ứng không kịp, nhất thời đơ ra ở đó, tầm mắt nghiên cứu bồi hồi qua lại Trương Tử Mộng cùng Tô Lâm.

"Khụ khụ......" Tô Lâm khác thường cùng Chu Tư Y săm soi làm cho Trương Tử Mộng rất là xấu hổ, nàng cắn chặt răng oán hận nghĩ, nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì? Nàng cố ý ho khan hai tiếng, tận lực bỏ qua ánh mắt của Chu Tư Y, nhìn Tô Lâm nói:"Tô tỷ, quản gia Miracle đã đem cơm lại đây cho chúng tôi."

Tô Lâm sửng sốt một chút, sau đó khẽ nhíu mày hỏi:"Em quên à? Hôm qua không phải đã nói về sau tôi sẽ phụ trách đưa cơm cho em sao?"

Chân mày Trương Tử Mộng so với Tô Lâm càng nhíu chặt hơn:"Tô tỷ cũng quên? Hôm qua tôi không phải đã nói không cần phiền toái chị sao?"

Tô Lâm vẫn nhăn mặt, tiếp tục cường điệu nói:"Tôi nhớ rõ hôm qua lúc đi có nói,em không cần khách khí như vậy."

Trương Tử Mộng mày cũng không tùng, cũng cường điệu nói:"Tôi nhớ rõ hôm qua lúc chị đi, tôi cũng có nói, chị thật sự không cần khách khí."

Cứ đối thoại như vậy một hồi, Chu Tư Y khó hiểu, hai người kia rốt cuộc đang làm cái gì, bọn họ phân cao thấp cũng bởi vì quá mức đầu nhập, trong lúc nhất thời bỏ qua Chu Tư Y tồn tại, điều này làm cho nàng có điểm xấu hổ, đành phải chủ động chào hỏi nói:"Tô tỷ hảo."

Kỳ thật lúc Tô Lâm vừa tiến đến có nhìn thấy Chu Tư Y, chỉ là cô nhất thời cùng Trương Tử Mộng phân cao thấp rất đầu nhập mà quên chào hỏi Chu Tư Y, lúc này Chu Tư Y chủ động chào hỏi cô, cô cảm thấy có điểm băn khoăn, vội vàng giải thích:"Tư Y, ngượng ngùng, tôi vừa mới cùng Mộng Mộng...... Cho nên nhất thời...... Thật có lỗi."

Tô Lâm giải thích xong mới biết được, mặc kệ là nguyên nhân gì, cô bỏ qua Chu Tư Y là sự thật, mặc kệ giải thích thế nào cũng cảm thấy khó khăn, là cô thất lễ.

Chu Tư Y biết giữa Tô Lâm và Trương Tử Mộng đã xảy ra chuyện gì, cũng có thể thông cảm cho Tô Lâm, nghe Tô Lâm giải thích, nàng lắc đầu nói:"Haha, không có việc gì, em có thể lý giải."

Trương Tử Mộng cùng Tô Lâm, ai cũng không trực tiếp nói ra, vì thế cục diện hai người xấu hổ liền biến thành ba người xấu hổ. Trương Tử Mộng thầm oán nhìn Tô Lâm, Tô Lâm cũng lập tức chú ý tới, vội vàng nói sang chuyện khác:"Làm sao chỉ có hai người ở đây, Hề Hề đâu?"

Trương Tử Mộng còn đang sinh khí, căn bản không để ý tới câu hỏi của Tô Lâm, vấn đề này Chu Tư Y đành phải tiếp nhận, hồi đáp:"Hề đi công tác rồi, hai ngày sau mới trở về."

"Công tác, đi nơi nào?" Tô Lâm nghi hoặc hỏi, cô một chút cũng không biết việc Trương Tử Hề đã đi công tác.

"Không biết, Hề không có nói." Chu Tư Y lắc lắc đầu, ngữ khí trầm thấp.

"À, không có việc gì, hai ngày mà thôi, rất nhanh liền trôi qua." Tô Lâm biết quan hệ giữa Chu Tư Y và Trương Tử Hề, nghe ngữ khí Chu Tư Y trầm xuống, an ủi. Sau đó cô giơ cao hạp cơm trong tay lên, nói:"Hề Hề không ở, vậy làm sao bây giờ? Tôi cũng có đem theo phần của em và Hề Hề."

Vấn đề này khiến Chu Tư Y khó xử, quản gia Miracle đã mang cơm tới, nói cách khác nơi này có sáu phần ăn, nhưng lại chỉ có ba người, phải làm sao bây giờ?

Trương Tử Mộng không kiên nhẫn, Tô Lâm đây là muốn làm gì, gần nhất luôn cấp mình nhạ phiền toái, vì thế khẩu khí của nàng cũng mang theo bất mãn nói:"Tô tỷ, chị vẫn là đem cơm về đi, tôi cùng Tư Y ăn phần của Miracle đưa tới là được."

Mấy phần cơm này là kết quả bận bịu sáng sớm của Tô Lâm, tuy rằng không phải do cô động thủ, nhưng tất cả nguyện liệu đều là cô tỉ mỉ chọn lựa. Hảo ý bị đối đãi như thế, gặp ai thì cũng đều sinh khí, nhưng Tô Lâm vẫn cố gắng học tập Trương Tử Hề, kiên trì dỗ ngọt Trương Tử Mộng, trong lòng nghĩ bao dung, sủng nịch...... Chớp mắt vài cái, không chút nào sinh khí, phong khinh vân đạm cố trang đáng tiếc nói:"Haizzz, vậy được rồi, mang về khẳng định là ăn không vô, đành phải ném thôi."

Trương Tử Mộng cười lạnh nhìn Tô Lâm, nàng sẽ không tiếc rẻ, nàng sẽ không đồng tình Tô Lâm. Nhưng nàng lại quên nơi này còn có Chu Tư Y.

Chu Tư Y vừa nghe đến lời này, liền kìm lòng không đậu nói:"Ném? Vậy rất đáng tiếc......"

Nghe nói như thế, Tô Lâm thêm mắm thêm muối phụ họa nói:"Đúng vậy, rất đáng tiếc a, nhưng...... Xử lý sao mới tốt?" Nói xong ánh mắt liếc về phía Trương Tử Mộng.

Trương Tử Mộng âm thầm cắn răng, nàng nghĩ Tô Lâm nhất định là biết Chu Tư Y từng sống trong cảnh cơ hàn, cố ý lợi dụng Chu Tư Y làm cho mình khuất phục. Nhưng có phải thật hay không, Trương Tử Mộng cũng không thể xác định, thầm hận nói: Nữ nhân đáng giận này, nếu đó là thật, vậy thì chờ chết đi, Trương Tử Hề tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chị.

Trương Tử Mộng có thể không quan tâm cảm thụ của Tô Lâm, nhưng cũng không thể không để ý Chu Tư Y, nàng nhíu mày suy tư cách giải quyết sáu phần cơm, còn phải khiến Chu Tư Y hài lòng. Trương Tử Mộng đột nhiên nghĩ đến, nếu muốn thu phục một người, có thể "ra tay" với bằng hữu của người đó, nàng biết mối quan hệ của Trương Tử Hề và Chu Tư Y, biết cách hai người nhận thức nhau, Trương Tử Mộng đối Chu Tư Y hảo cảm cũng càng ngày càng tăng, cũng có thể "lấy lòng" Chu Tư Y, vì thế nàng nói với Chu Tư Y:"Tư Y, rất nhiều bạn học của em đều ở đây thực tập, không bằng em kêu bọn họ lên đây ăn chung đi, ba người chúng ta khẳng định là ăn không hết nhiều phần cơm như vậy đâu."

Lời này Chu Tư Y không dám lập tức đáp ứng, dù sao cơm là Tô Lâm mang đến, vì thế liền đem ánh mắt nhìn về phía Tô Lâm, hỏi ý kiến của cô.

Tô Lâm chung quy không phải người tốt, cô rất ích kỷ, cơm trưa đều là cô tỉ mỉ chuẩn bị cho Trương Tử Mộng cùng Trương Tử Hề, còn có Chu Tư Y, những người này đáng giá cô làm vậy, bạn học của Chu Tư Y thì có quan hệ gì. Nhưng cô nghĩ lại, làm thế cũng không sai, coi như là đối Chu Tư Y "giải thích" cùng "lấy lòng" đi. Về phần là giải thích cái gì, lấy lòng cái gì, chỉ có trong lòng cô rõ ràng.

Tô Lâm nói:"Ừ, Mộng Mộng nói đúng, ăn không hết cũng tiếc lắm, vẫn là gọi bằng hữu của em lên ăn chung đi."

Trương Tử Mộng khinh bỉ, trong lòng thầm nghĩ, Tô Lâm cảm thấy đáng tiếc mới là lạ, bình thường Tô Lâm tiêu tiền như nước, lãng phí gì đó đâu chỉcó cơm trưa, cho tới bây giờ chưa thấy qua chị ta tiếc rẻ a.

Kêu bằng hữu đi lên cùng nhau ăn, Chu Tư Y cảm thấy có điểm ngượng ngùng, cảm giác kia tựa như người khác mời bạn ăn cơm, bạn lại mang theo cả nhà, cuối cùng Chu Tư Y nhìn cơm của Miracle và Tô Lâm, tính tiết kiệm nhiều năm dưỡng thành vẫn là chiếm thượng phong, cùng hai người nói lời cảm tạ, lấy điện thoại ra.

Có thể được Chu Tư Y xem là bằng hữu, rất ít, nhiều năm qua, cũng chỉ có ba người Thái Trác Nghiên, Thái Trác Hân, Khâu Khả Nhi. Chu Tư Y vẫn đều ở trong văn phòng của Trương Tử Hề, cho nên nàng không biết viên công bình thường của Vu thị tan tầm trễ hơn nàng mười lăm phút, khi nàng gọi điện thoại còn lo lắng ba người kia đã ăn rồi.

Không lâu sau, Thái Trác Hân nắm tay Thái Trác Nghiên đi ở phía trước, Khâu Khả Nhi đi theo sau. Chu Tư Y tiếp đãi hảo bằng hữu, giới thiệu năm người với nhau.

Tính cách của Trương Tử Mộng khá giống Trương Tử Hề, nói không nhiều lắm, chỉ mỉm cười vừa phải: "Xin chào."

Tô Lâm tiêu sái tùy ý, tuổi cũng lớn nhất, cô tươi cười thật hiền hoà, so với Trương Tử Mộng thì có độ ấm hơn, càng có vẻ nhiệt tình dào dạt.

Thái Trác Nghiên bình tĩnh thản nhiên, thái độ cùng Trương Tử Mộng xấp xỉ. Thái Trác Hân hướng ngoại hào phóng, thái độ cùng Tô Lâm xấp xỉ. Khâu Khả Nhi là đặc biệt nhất, nàng ngượng ngùng, lại thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm Trương Tử Mộng vẻ mặt đỏ bừng. Trước hết phát giác, khẳng định là đương sự Trương Tử Mộng, nàng sửng sốt, sau đó mỉm cười nói:"Haha, xin chào, tôi nhớ rõ em."

Lời này làm cho tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Trương Tử Mộng cùng Khâu Khả Nhi, hoài nghi lại mang theo tìm tòi. Khâu Khả Nhi cảm giác càng thêm mãnh liệt, tâm đập bịch bịch, nàng liều mạng nhịn xuống dục vọng muốn chạy trốn, cố gắng khiến lời nói có thể thông thuận:"Chị...... Xin chào, Trương tiểu thư."

Tô Lâm ngồi ở sô pha, mặt mang mỉm cười, cũng là âm thầm quan sát bằng hữu của Chu Tư Y, cô có thể tưởng tượng, những người này giống Chu Tư Y, đều thảo nhân thích, nhưng chỉ có Khâu Khả Nhi, tựa hồ quá mức hướng nội, hơn nữa...... Tô Lâm nhịn không được nhíu nhíu mày, Trương Tử Mộng nhận thức Khâu Khả Nhi, ánh mắt Khâu Khả Nhi xem Trương Tử Mộng còn có điểm bất thường.

Cô cũng không biết có phải do lòng nghi ngờ quấy phá, thế nhưng cảm giác được Khâu Khả Nhi nhìn Trương Tử Mộng, mang theo cảm xúc "ái mộ", mà Trương Tử Mộng cũng không chán ghét nữ tử thẹn thùng đáng yêu này. Nghĩ đến đây, Tô Lâm không tự giác đem ánh mắt lia qua lia lại Trương Tử Mộng cùng Khâu Khả Nhi mấy lần, trong lòng suy tư, Trương Tử Mộng và Khâu Khả Nhi, có khả năng sao? Nếu có khả năng, Trương Tử Mộng sẽ hạnh phúc sao?

Suy tư hồi lâu, Tô Lâm cau mày âm thầm lắc đầu phủ định, Trương Tử Mộng và Khâu Khả Nhi không có khả năng, bởi vì Khâu Khả Nhi thoạt nhìn không đủ cường đại, nàng không bảo hộ được Trương Tử Mộng, cũng tuyệt đối không có khả năng sủng Trương Tử Mộng như Trương Tử Hề sủng Chu Tư Y.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play