Lúc Chu Tư Y đi vào phòng tắm, phát hiện bộ quần áo mới mà Trương Tử Hề phía trước mua cho nàng đã muốn đặt ở nơi đó, nghĩ đến hẳn là Trương Tử Hề phân phó Miracle vì nàng chuẩn bị tốt. Nàng đứng ở cửa ngây người một hồi, nhìn quần áo không biết suy nghĩ cái gì, sau đó sắc mặt bình thản đóng cửa lại.

Lúc Chu Tư Y đi ra trong phòng tắm, Miracle đã sớm không biết khi nào thì rời đi, mà ở trên bàn đã có đầy đủ bữa sáng. Thức ăn Miracle nấu thật tinh xảo, còn phát ra mùi vị khiến người ta chảy dãi. Chu Tư Y tối hôm qua ăn cũng không nhiều, hơn nữa còn dùng nhiều thể lực, cho nên biết rõ là mình đói bụng. Nhưng mà nàng chỉ là nhìn nhìn cơm trên bàn, liền im lặng ngồi ở sô pha, chờ đợi Trương Tử Hề cùng nhau ăn bữa sáng.

Nàng biết Trương Tử Hề rửa mặt rất lâu, nhưng mặc kệ là xuất phát từ lễ phép hay là nguyên nhân gì khác, nàng đều muốn chờ Trương Tử Hề cùng nhau ăn.

Ước chừng nửa tiếng sau, Trương Tử Hề xuống lầu, hôm nay cô mặc váy liền màu đen, viền ren đính hình hoa sen, kết hợp với mái tóc xoăn dài, khiến cả người cô thoạt nhìn giống như một phu nhân tao nhã, xinh đẹp kinh người không thể xâm phạm. Mà Chu Tư Y mặc là áo thun màu trắng đơn giản, váy dài trắng noãn, khiến cả người nàng hiện ra hương vị thanh xuân thanh thuần, giống như một cô công chúa.

Mà lúc này Chu Tư Y gặp Trương Tử Hề xuống dưới lâu, liền đứng lên, chờ đợi Trương Tử Hề đến, tình cảnh này cỡ nào giống một công chúa xinh đẹp đang chờ đợi một nữ vương tao nhã.

Trương Tử Hề tao nhã mỉm cười nhìn cô gái đợi mình cùng nhau ăn bữa sáng, trong lòng tràn ngập cảm giác ôn nhu, cô tiến lên nắm tay Chu Tư Y, mỉm cười nói: "Y nhi, em hẳn là đói bụng đi. Đến, chúng ta cùng nhau ăn bữa sáng."

Chu Tư Y nghe Trương Tử Hề nói, thoáng cau mày, vì sao nàng cảm thấy Trương Tử Hề hiện tại đối đãi với mình hệt như nữ nhi của chị ấy vậy nè? Ngữ khí kia rõ ràng là mẹ cưng chìu con nha. Tuy rằng hơi hơi bất mãn, nhưng là trong lòng như trước có một cỗ ấm áp.

Trương Tử Hề kéo ghế ra để cho Chu Tư Y ngồi xuống trước, tiếp theo thì ngồi vào ghế bên cạnh, cầm lấy chén múc cho Chu Tư Y một chén cháo, động tác mềm nhẹ đặt ở trước mặt Chu Tư Y: "Đến, Y nhi, cháo này độ ấm vừa vặn, nhanh ăn đi." Sau đó mới cầm chén múc cháo cho bản thân.

Chu Tư Y ngơ ngác nhìn Trương Tử Hề hành động, nàng bị Trương Tử Hề làm cho đờ ra, vì sao nàng lại có cảm giác Trương Tử Hề hoàn toàn thay đổi? Nhưng nàng vốn không phải là một người nhiều lời, nàng nghi hoặc nhìn xem Trương Tử Hề, không nói chuyện nữa, chỉ ngoan ngoãn cầm lấy chén.

Trương Tử Hề dùng muỗng mềm nhẹ khuấy cháo, ánh mắt cũng là nhìn tiểu thiên hạ đang cúi đầu ăn cháo kia. Lời Trương Tử Hề cô tối hôm qua nói, tuyệt đối không phải ăn nói bừa bãi, nghiêm trọng chút, tuyệt đối không phải nói chuyện giật gân. Cô nói muốn sủng Chu Tư Y, những chuyện nhỏ nhặt cũng sẽ không buông tha, nhất định phải khiến Chu Tư Y thật thật nhất thiết cảm nhận được mình đối xử tốt với em ấy, sủng ái em ấy, mặc kệ như thế nào đều phải làm cho Chu Tư Y không ly khai mình.

Khi hai người ăn xong bữa sáng, Miracle đã trở lại, nàng cung kính đứng bên cạnh bàn ăn, nói với Trương Tử Hề: "Tiểu thư, hết thảy đều đã an bài tốt."

Trương Tử Hề tao nhã lau khóe miệng, thản nhiên gật đầu: "Ừ." Sau đó nhìn Chu Tư Y, thái độ 180 độ đại chuyển biến, đột nhiên trở nên thật ôn nhu nói: "Y nhi, tôi chuẩn bị về nhà rồi, để Miracle đưa em đi trường học nha. Thế nào?"

Đây là sự đối đãi khác biệt của Trương Tử Hề, cô chỉ tốt với người mà cô muốn, mà với những người khác thì cô chưa bao giờ bận tâm đến đối phương. Đối đãi khác biệt làm cho hai loại thái độ trở nên vô cùng tương phản, người bị vắng vẻ là ăn nguyên trái bơ, mà người được trân trọng là thụ sủng nhược kinh*.

*được sủng ái mà kinh sợ

Nhưng mà Miracle và Chu Tư Y đều không phải người bình thường, Miracle vẫn là dáng dấp gợn sóng không sợ hãi, mà Chu Tư Y cho dù trong lòng có một ít hạnh phúc tiểu ngọt ngào, cũng sẽ thật sâu giấu dưới đáy lòng.

"Vâng." Chu Tư Y gật gật đầu, nàng không biết Trương Tử Hề phân phó Miracle làm chuyện gì, nhưng là nàng cũng sẽ không hỏi, mặc kệ thái độ của Trương Tử Hề đối với nàng hiện tại có bao nhiêu sủng nịch, nàng phòng bị rất nặng nên cũng không lập tức thị sủng mà kiêu, vẫn duy trì cẩn thận đối đãi. Nàng đối với Trương Tử Hề an bài tự nhiên không có dị nghị gì, trước mắt mà nói, quan hệ giữa hai người, địa vị của nàng thủy chung vẫn là bị động.

Hai người chuẩn bị thỏa đáng, cùng nhau ra cửa đi đến garage, Trương Tử Hề đi ở phía trước đột nhiên dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn Chu Tư Y thật sâu, vươn ngón tay thon dài, ôm lấy cằm Chu Tư Y, ở cái miệng nho nhỏ của nàng mà hôn một chút: "Y nhi, em nhất định phải lo cho bản thân thật tốt, muốn ăn gì thì đừng ngại mắc, tôi đã chuyển thêm ba vạn* vào thẻ của em rồi, nếu không đủ thì nói với tôi, số điện thoại của tôi ở trong di động của em đó. Hửm?"

*xấp xỉ 107,010,000 VNĐ

Nói xong, ngón tay mảnh khảnh kia còn nựng nựng cằm Chu Tư Y vài cái, rồi mới cầm lấy kính mát, đi đến xe.

Mặc váy liền màu đen, hơn nữa kính mát cũng màu đen, Trương Tử Hề làm cho người ta cảm thấy phi thường tà mị. Chu Tư Y lăng lăng nhìn Trương Tử Hề, không biết đáp lại thế nào, trên mặt cũng mang theo hồng nhuận sắc, bên cạnh còn Miracle a, vậy mà chị ấy dám minh mục trương đảm hôn mình, còn cong ngón tay khều cằm mình nữa chứ, dường như cũng khều ngứa trái tim của mình luôn rồi.

Kỳ thật đối với Trương Tử Hề mà nói, đừng nói ba vạn, ba trăm vạn* cô cũng có thể đưa cho Chu Tư Y mà mắt cũng không thèm chớp một chút, nhưng là lúc này Chu Tư Y vốn không tự tin sẽ thề sống thề chết đi theo cô, cô dự tính thời gian mình ở nhà là khoảng nửa tháng, thời gian cũng không dài, hơn nữa cô hiểu rõ Chu Tư Y cũng không phải loại người phung phí, ba vạn hẳn là dư dả. Cô cho Chu Tư Y tiền, để nàng có thể tiêu xài lúc không có cô, nhưng lại không thể cho quá nhiều, không thể làm cho Chu Tư Y có tư bản rời đi cô.

*xấp xỉ 10,701,000,000 VNĐ

Trên mặt Miracle không có biến hóa gì mà nhìn hết thảy, nàng là quản gia chuyên nghiệp, biết nên làm thế nào mới là thỏa đáng nhất. Nàng thấy Trương Tử Hề chuẩn bị rời đi, liền chỉ chỉ chiếc xe BMW màu trắng của mình, cung kính nói với Chu Tư Y: "Chu tiểu thư, mời đi bên này."

Trương Tử Hề đang chuẩn bị mở cửa xe thì nghe được cách Miracle xưng hô với Chu Tư Y, cô dừng động tác trong tay, thoáng suy nghĩ một chút, quay đầu lại nói: "Miracle, tôi thích cô xưng hô với Y nhi là Y tiểu thư hơn."

Miracle quay đầu, ngữ khí vẫn cung kính như cũ, hồi đáp: "Vâng, tiểu thư."

Trương Tử Hề lần này vừa lòng ngồi vào trong xe, sau đó chiếc xe thể thao Aston Martin màu đỏ liền vọt ra ngoài.

Trời biết, thời điểm Trương Tử Hề nghe được ba tiếng "Chu tiểu thư", trong lòng nổi lên bất mãn, bởi vì cô cảm thấy gọi Y nhi của cô là "Chu tiểu thư", thì Y nhi của cô sẽ còn lây dính ấn ký của Chu gia, tuy rằng biết Chu Tư Y không có thân nhân trên đời, cô vẫn không muốn trên người Y nhi của cô mang theo ấn ký vốn không thuộc về em ấy. Cô muốn Y nhi hoàn hoàn toàn toàn thuộc về mình, mà "Y nhi" là tên gọi thân mật độc nhất vô nhị của cô với Chu Tư Y, gọi em ấy là "Y tiểu thư" mới xem như là đã ấn hạ ấn ký của Trương Tử Hề cô.

......

......

Chu Tư Y ôm ba lô ngồi ở trong xe của Miracle, nàng xem cảnh sắc không ngừng xẹt qua ngoài cửa, im lặng làm cho người ta có thể rõ ràng cảm giác được nàng lạnh lùng cùng xa cách. Nhưng vệt đỏ ửng bất thường trên mặt vẫn là đánh vỡ sự bình tĩnh mà nàng cố gắng ngụy trang, nàng vốn bảo thủ, trong lòng lúc này một bên trách cứ Trương Tử Hề chẳng phân biệt được trường hợp, một bên lại không ngừng hồi tưởng Trương Tử Hề ôn nhu hôn, nói lời quan tâm, còn có đầu ngón tay khều cằm nàng kia, khiến cho đáy lòng nàng cũng ngứa ngáy.

Miracle là quản gia chuyên nghiệp, bằng không cũng sẽ không được Trương Tử Hề chọn trúng, nàng im lặng lái xe, dọc theo đường đi không chút nào quấy rầy Chu Tư Y. Hai người cứ như vậy một đường đi không ai nói chuyện, rất nhanh đã đến học viện tài chính Thế Khải.

Thời điểm hai người một trước một sau đi đến ký túc xá của Chu Tư Y, liền thấy Khâu Khả Nhi mặt mang theo ửng đỏ cùng hâm mộ, im lặng đứng ở một bên, mà trước giường ngủ của Chu Tư Y, Thái Trác Hân lôi kéo tay Thái Trác Nghiên, không ngừng lay động, làm nũng với Thái Trác Nghiên: "Nghiên, em xem chăn của Chu Tư Y nè, gối nằm này là của hãng Lazy Cat đứng đầu thế giới đó, ngủ ở trong tấm chăn như vậy sẽ có bao nhiêu thoải mái a, em nhìn quần áo, giày, ba lô của cậu ấy đi, toàn bộ đều là hot trend hàng hiệu Cat Family, trời ơi chị hâm mộ quá...... Nghiên, chị cũng muốn, chị cũng muốn......"

Chu Tư Y đứng ở cửa, nghi hoặc nhăn mặt nhíu mày, nàng không có mua vật dụng gì cả, định chạy ra ngoài mua. Nhưng nàng không nghĩ tới, tất cả vật dụng đều đã được an bài tốt, đây lại là Hề an bài đi, nàng quay đầu nhìn Miracle. Mà Miracle thật thông minh, lập tức biết Chu Tư Y muốn hỏi cái gì, khẽ gật đầu chứng thực ý tưởng của nàng.

Sắc mặt Chu Tư Y bình thản như cũ, không hề dao động, sau khi đứng ở cửa ký túc xá, liền đi vào trong. Nhưng mà, trên mặt ra vẻ bình thản gạt được người khác, lại không lừa được chính mình, cảm giác được cẩn thận quan tâm thật ấm áp, là rõ ràng như vậy, tràn đầy trái tim.

Miracle nhìn bóng dáng Chu Tư Y, trong lòng nghĩ tới hai chữ "xứng đôi", nàng âm thầm nghĩ, có lẽ chỉ có con người lạnh lùng như thế mới có thể xứng đôi với Trương Tử Hề, tính cách của bọn họ giống nhau, đều là cao cao tại thượng, lạnh lùng bình tĩnh. Sau đó nhìn đến Trương Tử Hề ôn nhu với Chu Tư Y, Chu Tư Y thuận theo Trương Tử Hề, hai người họ chỉ đem mặt tốt của mình cấp cho duy nhất đối phương mà thôi, có lẽ từ nay về sau, hai người hẳn là thật hạnh phúc đi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play