Một người cô độc, muốn có người đến bầu bạn; một người thương tâm, muốn có người đến an ủi; một người mất mát, muốn có người đến cổ vũ. Đây là tâm lý yếu đuối của nhân loại, nhưng cũng chính bởi vì yếu đuối, nhân loại mới là động vật quần cư. Mà người kia, thường là người trong tiềm thức bạn cảm thấy thân mật nhất, đáng giá để bạn tín nhiệm nhất.

Tỷ muội Trương Tử Hề nắm tay đi ra xe, chuẩn bị rời đi địa phương này, ở bãi đỗ hai người tách ra, đều tự đi đến xe mình, Trương Tử Hề vừa mở cửa xe, di động liền vang lên, trong lòng cô nghĩ nhất định là Chu Tư Y, sau đó xuất ra di động, đúng là Chu Tư Y.

Âm thầm hít sâu hai hơi, Trương Tử Hề cố gắng bình tĩnh, chỉ vì không để Chu Tư Y quá mức lo lắng, mình sẽ không tha. Chuyển được điện thoại, Chu Tư Y liền hỏi:"Hề, chị sắp về chưa?"

Chu Tư Y biết, Trương Tử Hề nhất định sẽ trở về ngay trong đêm, nàng cũng là y theo dĩ vãng Trương Tử Hề trở về kháp chuẩn thời gian. Trương Tử Hề đơn giản trả lời:"Ừ, sắp về."

Treo điện thoại, Trương Tử Hề đột nhiên cảm thấy mình bình tĩnh hơn rất nhiều, đây là lực lượng thần kỳ của tình yêu, có đôi khi chỉ cần người kia vô cùng đơn giản một câu, lại có tác dụng an ủi lớn nhất với bạn.

Trương Tử Mộng vừa đi hai bước, nghe thấydi động của Trương Tử Hề vang, dừng cước bộ, sau đó nghe thấy được Trương Tử Hề trả lời, không cần tưởng đều biết đó là Chu Tư Y. Trương Tử Mộng dừng lại, không biết vì sao trong lòng có một ý tưởng, Trương Tử Hề trở về có thể tìm Chu Tư Y, vậy mình đâu, mình lại có thể tìm ai? Hơn nữa nơi đó xác thực là thuộc về Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y, mình trở về có thể sẽ quấy rầy các nàng chăng?

Trương Tử Mộng nảy lên một cảm giác cô độc cùng mất mát, cho dù Trương Tử Hề và Chu Tư Y thật tâm hoan nghênh nàng, nơi đó cũng không phải nhà của nàng. Nàng âm thầm hỏi bản thân, nhà mìnhrốt cuộc ở nơi nào ? Đúng lúc này, Trương Tử Mộng trong lòng đột nhiên nhớ tới một người, một người đối nàng tốt lắm tốt lắm, so với bất luận kẻ nào đều tốt hơn.

Trương Tử Mộng do dự một chút, quay đầu lại nói với Trương Tử Hề đang muốn ngồi vào trong xe:"Chị, em chưa muốn về, em nghĩ...... Đi tìm một người."

Trương Tử Hề vừa bỏ một chân vào trong xe, nghe Trương Tử Mộng nói lại đem chân thu trở về, sau đó nhíu mày khó hiểu nhìn Trương Tử Mộng. Trương Tử Mộng biểu tình thật kiên định, tựa như muốn đi làm một chuyện cực kỳ trọng yếu. Trương Tử Hề là người từng trải, thật sâu nhìn Trương Tử Mộng vài lần, Trương Tử Hề liền nghĩ tới Trương Tử Mộngmuốn đi tìm ai.

"Muốn đi tìm Tô tỷ sao?" Trương Tử Hề hỏi thẳng, cô có thể không hỏi cái gì,tránh cho Trương Tử Mộng xấu hổ, nhưng lúc này cô lại phát giác, cho dù trong lòng thật xác định, lại thủy chung không tha để Trương Tử Mộng rời đi, cuối cùng vẫn là hỏi ra miệng.

Nhìn Trương Tử Hề tuy rằng nghi vấn, nhưng trên mặt không có nhiều biểu tình nghi vấn, ngược lại là chắc chắn. Trương Tử Mộng có điểm tự giễu nhớ tới một câu: Cả đời người đơn giản làm ra ba sự kiện, dối gạt mình, khinh người, bị khi dễ. Nàng vẫn cảm thấy Trương Tử Hề sẽ không nhìn ra cái gì, nhưng Tô Lâm biểu hiệnquá rõ ràng, Trương Tử Hề lại thông minh như thế, làm sao sẽ nhìnkhông ra, quả thật là lừa mình dối người thôi. Mà mình đối với Tô Lâm lại là cảm giác gì, mình lại đem Tô Lâm đặt ở vị trí nào? Vẫn là lừa mình dối người như trước kia sao? Có lẽ mình nên cho bản thân một đáp án.

Trương Tử Mộng thoáng có điểm xấu hổ, không giấu giếm nữa, mỉm cười nói:"Vâng, đúng vậy."

Trương Tử Hề nghe xong, cũng không nói cái gì,trước khi lên xe chỉ nhắc nhở:"Đừng về trễ."

Lưu Tử Đông là sinh viên vừa tốt nghiệp không bao lâu, tuy rằng xuất thân từ trường đại học số một số hai cả nước, nhưng công tác ngày nay quá khan hiếm, hắn không có bối cảnh, không thể tìm được công tác làm hắn vừa lòng.

Đối với gia đình bần cùng, Lưu Tử Đông luôn cảm thấy ông trời không công bằng, nhưng mà làm cho hắn cảm thấy may mắn là, hắn trời sinh có một túi da tốt. Trong xã hội coi trọng bề ngoài, mặc kệ là nữ nhân hay nam nhân, có một túi da tốt sẽ nổi tiếng nhiều hơn.

Lưu Tử Đông được một vị bằng hữu hắn chưa từng để mắtgiới thiệu, đến một chỗ kêu là hội quán Sủng Ái, hắn biết nơi đó là làm cái gì. Hắn là người có dã tâm, sau khi tích lũy được tiền, sẽ lập tức rời đi nơi này, gầy dựng sự nghiệp.

Một lần sắp tiến vào phòng thủy tinh, hắn lơ đãng gặp được một nữ nhân khí chất cao quý, xinh đẹp vô cùng, chính là trong nháy mắt, hắn liền cảm thấy mình đã yêu người kia, lại nhìn người kia ăn diện, hắn dám xác định là một nữ nhân phi thường có tiền. Hắn nhịn không được liền hỏi Tư Tiênvề tư liệu của nữ nhân kia, đây là không phù hợp quy củ, đương nhiên Tư Tiên sẽ không tiết lộ cái gì, nhưng vẫn là nói cho hắn:"Có thể được nữ nhân kia lựa chọn hay không, liền nhìn vận khí của ngươi, đó là thiên kim đại thương thị, hơn nữa còn chưa kết hôn."

Tại một khắc kia, Lưu Tử Đông liền hạ quyết tâm, mình nhất định phải được người kia ưu ái, không chỉ là quan hệ bao dưỡng, hắn còn nghĩ đến hai chữ "rể hiền".

Lưu Tử Đông chưa bao giờ cảm thấy lão thiên gia sủng hạnh hắn đến thế, qua vài ngày, hắn liền thật sự như nguyện chiếm được nữ nhân kia ưu ái. Chỉ là may mắn qua đi, Lưu Tử Đông lại nghênh đón thất vọng trầm trọng, hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều. Thời điểm ngay cả tay của nữ nhân kia hắn còn chưa đụng tới, nữ nhân kia lại đột nhiên cho hắn không ít tiền, muốn giải trừ quan hệ với hắn.

Có đại dã tâm Lưu Tử Đông như thế nào cam tâm, hắn gọi điện thoại vài lần cho nữ nhân kêu Tô Lâm kia, cô lại cảnh cáo hắn giải quyết cho tốt, bằng không tự gánh lấy hậu quả. Đối mặt Tô Lâm cường ngạnh cảnh cáo, Lưu Tử Đông vẫn là tự mình hiểu lấy, Tô Lâm có thân phận như vậy, hắn chỉ là một con kiến, tuy rằng không cam lòng cơ hội tới tay lại bị mất, nhưng vẫn tiếp nhận sự thật.

Lưu Tử Đông cuối cùng vẫn là quay về hội quán Sủng Ái, rốt cuộc không còn kim chủ nào như Tô Lâm nữa, hắn suốt ngày đều bồi hồi tại thắt lưng của một lão phú bà gần bằng tuổi mẹ hắn, làm những chuyện khiến hắn ghê tởm. Có một ngày, hắn bồi một vị cố chủ ăn cơm, lại gặp được làm cho hắn thủy chung không thể cam tâm buông Tô Lâm, lúc ấy Tô Lâm đang ăn cơm với một nữ tử cũng xinh đẹp như tiên nữ, không có phát hiện hắn.

Dã tâm tạm thời tiêu xuống lại bành trướng lên, hắn gặp Tô Lâm chuẩn bị đi, không để ý cố chủtức giận, vội vàng đi ra ngoài, sau đó kêu một chiếc xe taxi vụng trộm theo đuôi Tô Lâm, mãi cho đến khi đến khu biệt thự của cô.

Nhìn biệt thự xa hoa xung quanh, Lưu Tử Đông dã tâm càng thêm bành trướng, hắn xác định, mình quyết không thể buông tha cho cơ hội đạt được thành tựu, nhưng khu biệt thự như vậy hắn không có tư cách đi vào,bị bảo an chặn lại, hắn đành phải yên lặng nhớ kỹ biệt thự của Tô Lâm, sau đó không cam lòng rời đi.

Hôm nay, cũng không biết có phải do hắn vận khí tốt, bảo an luôn luôn cẩn thận nghiêm mật lại sơ sẩy, thế nhưng làm cho hắn vụng trộm tiến vào, hắn trốn ở một nơi cách biệt thự của Tô Lâm không xa, nhìn biệt thự tối thui, đợi Tô Lâm trở về. Tôn sùng chủ nghĩa đại nam tử, khinh thường nữ nhân Lưu Tử Đông thủy chung nghĩ đến, nữ nhân đều là mạnh miệng mềm lòng, mình tuyệt đối có thể chinh phục Tô Lâm, cho dù là cuối cùng một lần cũng tốt.

Chờ đợi một giờ, Tô Lâm rốt cuộc trở về, hắn nhìn xung quanh một chút, sau đó chạy qua, ngăn Tô Lâm vừa xuống xe lại, dùng nụ cười tự cho là soái khí nhất, chào hỏi:"Tô tiểu thư, đã lâu không thấy."

Không nghĩ tới, Tô Lâm lại cực kỳ chán ghét lạnh lùng nhìn hắn, cau mày hỏi:"Sao anh lại ở chỗ này hả?"

Lưu Tử Đông trước khi hành động còn phân tích rõ ràng, nữ tửxinh đẹp giống như Tô Lâm, lại có thể đến hội quán Sủng Ái, nhất định là cực độ tịch mịch, hoặc là có dục vọng rất mạnh, chỉ cần mình có thể kích thích cô ấy một chút, sau đó thỏa mãn cô ấy, cô ấy nhất định sẽ đối mình đổi mới.

Hai chữ "rể hiền" dụ hoặc, Lưu Tử Đông nảy sinh tà ác, đột nhiên tiến lên mạnh mẽ ôm lấy Tô Lâm, sau đó động thủ động cước, cố gắngtrong khoảng thời gian nhanh nhất khiêu khích Tô Lâm.

Tô Lâm là nữ nhân, khí lực của côlàm sao so với thân là nam nhân Lưu Tử Đông, hơn nữa cô đã sớm không giống trước kia, hành vi cử chỉ của Lưu Tử Đông làm cho cô cảm thấy cực độ ghê tởm, cô biết mình không thể phản kháng Lưu Tử Đông, vì thế cũng không phản kháng, nhưng ngôn ngữ cũng là lạnh như băng cảnh cáo Lưu Tử Đông:"Anh lập tức đình chỉ cho tôi, bằng không tôi có thể khiến anh không thấy được thái dương ngày mai đấy!"

Quả nhiên, phương pháp này của Tô Lâm là hữu hiệu nhất, Lưu Tử Đông nghe được Tô Lâm cảnh cáo, lập tức ngừng tay, có điểm kinh hoảng nhìn Tô Lâm, Lưu Tử Đông biết, hắn đối với Tô Lâm mà nói, thật sự chỉ là con kiến, muốn bóp là có thể bóp chết tươi. Hắn còn muốn cứu vãn, lùi ra phía sau hai bước, vừa định mở miệng nói cái gì, di động của Tô Lâm lại vang lên.

Tô Lâm lúc này đúng là tức giận, lời cô vừa nói không chỉ là hù dọa, cô có thể làm cho tên nam nhân ghê tởm trước mắt này biến mất, nghe thấy di động vang, trong lúc nhất thời đã nghĩ đến ngườihoàn toàn cải biến cô, cũng không phải lòng có linh tê gì, mà là gần đây mặc kệ làm chuyện gì, cô đều nhớ tới nàng, Trương Tử Mộng.

Tuy rằng biết rõ mình không có phạm sai lầm, mình không có bất trung cùng phản bội em ấy, nhưng vẫn là chột dạ phi thường, hoạ chăng cũng chỉ do cô không tự tin. Lấy điện thoại ra, quả nhiên là Trương Tử Mộng, trong mắt Tô Lâm hiện lên khủng hoảng, mặc kệLưu Tử Đông, đối với cô mà nói, Trương Tử Mộng vĩnh viễn xếp thứ nhất.

Cô cảnh cáo Lưu Tử Đông trăm ngàn lần đừng lên tiếng, âm thầm hít sâu mấy hơi, sau đó bắt máy:"Alô, Mộng Mộng."

Tô Lâm thật sự có thể giả vờ, thanh âm của cô cơ hồ không khác gì dĩ vãng, cảm xúc của cô đều tập trung lên mặt, cho nên thanh âm mới không mang theo một chút cảm xúc dị thường nào.

Trương Tử Mộng hỏi Tô Lâm:"Tô tỷ, chị đang ở đâu?"

Tô Lâm trả lời:"Tôi ở nhà."

Trương Tử Mộng tiếp tục hỏi:"Là một mình sao?"

Lúc này Tô Lâm trong lòng lại run lên, tạm dừng do dự một hồi, cực độ không tự tin cùng khủng hoảng khiến cô hồi đáp:"Ừ, đúng vậy. Sao em...... Lại hỏi như vậy?"

Trương Tử Mộng bên kia tựa hồ tạm dừng một đoạn thời gian, mới đáp:"À, không có gì. Tôi hiện tại muốn đến nhà chị."

Tô Lâm lại bất an nhìn Lưu Tử Đông một cái, đáp:"Ừ, tốt, em lại đây đi, tôi ở nhà chờ em."

Trong lúc Tô Lâm gọi điện thoại,Lưu Tử Đông một chút thanh âm cũng không dám phát ra, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không dám quá nặng, bởi vì hắn tinh tường nhìn thấy sự khủng hoảng trên mặt Tô Lâm, người có thể làm cho Tô Lâm khủng hoảng, hắn đương nhiên không dám đi trêu chọc, nhìn Tô Lâm càng ngày càng bất an, Lưu Tử Đông cũng hoảng lên theo, lúc này hắn mới hối hận, mình quả nhiên là bị mộng yểm, bằng không mình làm sao có khả năng không muốn sống, hắn không còn suy nghĩ xa vời muốn dây dưa Tô Lâm nữa, thầm nghĩ Tô Lâm mau thả hắn đi đi.

Tô Lâm nói chuyện điện thoại xong, biết Trương Tử Mộng sắp lại đây, cũng không dám tiếp tục cùng Lưu Tử Đông tính trướng, thầm nghĩ hắn nhanh lên rời đi, việc này tuy rằng không phải lỗi của cô, nhưng lại không thể làm cho Trương Tử Mộng phát hiện, bởi vì cô thủy chung cảm thấy quá khứ của mình quá mức ác liệt, cô cực độ sợ hãi Trương Tử Mộng không tin cô, không bao giờ để ý đến cô nữa.

"Cút! Lập tức cút cho tôi!" Tô Lâm đối Lưu Tử Đông gầm nhẹ, về phần tính sổ, vẫn là chậm một chút đi, dù sao đối phó Lưu Tử Đông cô không lo lắng không có cơ hội, trừ phi hắn chạy trốn tới địa phương mình tìm không thấy.

Lưu Tử Đông cũng không dám kéo dài, thật sự nghe theo Tô Lâm, mang theo hối hận chạy mất. Sau khi hắn rời đi, Tô Lâm có điểm mệt mỏi đỡ trán thở dài một hơi, liền tiến nhập biệt thự, cô phải nhanh nhanh tắm rửa một cái, tẩy đi dơ bẩn vừa mới bị lây dính trên người, để tránh làm bẩn Trương Tử Mộng sạch sẽ nhất của cô.

Nhưng mà, Tô Lâm không thể tưởng được, cách đó không xa, im lặng đình một chiếc xe Aston Martin màu đỏ, đột nhiên đèn sáng lên, Trương Tử Mộng ngồi ở trong xe, trong ánh mắt mang theo thật sâu hận ý cùng oán độc, nàng tức giận đến cả người phát run.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play