Tôi tưởng rằng hôm nay sẽ phải giao phó sự thuần khiết của mình vào trong tay của Lục Tiểu Nham, trên thực tế tôi cũng muốn như vậy, và chuẩn bị làm như vậy.

Nhưng khi tiếng chuông điện thoại từ Vũ Bích Phượng vang lên, chuyện tốt này liền bị cắt đứt.

Vũ Bích Phượng hỏi thăm kết quả kỳ thi sát hạch của tôi và Lục Tiểu Nham, biết cả hai đã vượt qua thì vô cùng vui vẻ, bày tỏ muốn được mời chúng tôi ăn cơm, sau đó nói bàn đã được đặt, là một nhà hàng nổi tiếng cao cấp ngay trong thành phố.

"Anh Phong, chúng ta đi ăn cơm đi, chị gái em đang đợi ở đó!”

Lục Tiểu Nham nói như vậy, tôi liền hiểu ý của cô ấy. Trong cuộc giao lưu sâu sắc của tôi và cô ấy đã bị Vũ Bích Phượng chặn lại.

Hôn cô ấy một ngụm, sau đó tôi liền lái xe chở cô ấy đến nhà hàng mà Vũ Bích Phượng đã đặt…

Trong phòng ăn riêng sang trọng, một bàn đồ ăn có khoảng ba mươi món đã chuẩn bị tốt ở trên bàn.

Lục Tiểu Nham nói như vậy có quá xa xỉ không, nhưng Vũ Bích Phượng lại không quan tâm: “Vì sự thành công của các em. Chị trở thành người có tiền đến chúc mừng thôi!”

Có tiền, có thể vui vẻ tùy ý, không có tâm bệnh.

Càng điên cuồng hơn chính là, hai chị em thậm chí còn mời rượu vang đỏ, lúc đầu còn cổ vũ tôi cùng uống, nhưng tôi từ chối.

Uống rượu với phụ nữ, khi cô ấy uống say, cô ấy sẽ nói bạn có ý đồ bất chính; bị cô ấy chuốc say, cô ấy sẽ nói bạn đến ngay cả phụ nữ cũng không bằng. Loại chuyện như vậy tôi sẽ không làm, tôi chỉ là một người lái xe văn minh, uống rượu thì không lái xe, mặc dù còn không có tiền.

Lúc đầu hai chị em vẫn uống rất lịch sự, rất sang trọng, vô cùng tao nhã, đầy phong thái đại gia khuê tú.

Nhưng sau khi tôi đi vệ sinh trở về lại phát hiện mùi vị đã hoàn toàn thay đổi, hai chị em cứ thế rót rượu đỏ ra uống giống như rượu trắng.

Lục Tiểu Nham hào sảng hỏi: "Chị, ly này mấy ngụm, chị nói xem!”

Gương mặt xinh đẹp của Vũ Bích Phượng đỏ lên: “Bốn, bốn mùa phát tài!”

Sau đó hai chị em chị em nói chuyện, chẳng mấy chốc đã xong bốn ngụm, rượu vang đỏ trực tiếp rót đầy ly như rượu trắng, thậm chí còn tràn ra ngoài một chút. "Chị, vừa rồi chị đề xuất bốn, bây giờ đến lượt em, chúng ta bốn hai một, chuyện tốt thành đôi!

"Ừm, không thành vấn đề!"

Phương pháp uống kiểu này khiến cho những nhân viên phục vụ bên cạnh đều chết lặng.

Đừng nói bọn họ chết lặng, tôi cũng chết lặng, đúng là tôi ít kiến thức nhưng chưa từng thấy ai uống rượu vang đỏ như rượu trắng, còn cái gì bốn mùa phát tài, chuyện tốt thành đôi, sau đó nên toàn tâm toàn ý đi?!

Tôi đoán không sai, chẳng mấy chốc hai chị em liền làm việc toàn tâm toàn ý, Vũ Bích Phượng lập tức ra hiệu cho nhân viên phục vụ tiếp tục mở rượu.

Tôi vội vàng ngăn cản, phất tay ra hiệu nhân viên phục vụ ra ngoài.

Đợi sau khi nữ nhân viên phục vụ đi ra ngoài, tôi nhìn vào đôi mắt lờ đờ mê ly của Vũ Bích Phượng và cái đầu nhỏ đang lắc lư của Lục Tiểu Nham.

"Các chị em các cô náo loạn cái gì đây?”

Vũ Bích Phượng nhìn về phía tôi: “Náo loạn cái gì cậu còn không biết?”

Lục Tiểu Nham cũng lập tức nói: “Em và chị đều thích anh, anh không biết sao?”

Ách ách, điều này thật sự khiến tôi nói không nên lời.

Vũ Bích Phượng ưỡn ngực và nó lắc lư mạnh mẽ, thứ kia tròn đầy và chắc nịch, dưới ánh đèn khiến cho người ta say mê, nhất là chiếc áo nịt ngực đen ở sâu bên trong, càng khiến cho nó thêm mê hoặc.

Dưới bàn, đôi chân nhỏ xỏ tất chân đã cởi giày đặt lên đùi tôi, nhẹ nhàng xoa.

"Phong, đêm nay tôi và Tiểu Nham có một người phải ngủ cùng cậu, cậu chọn ai?”

Lục Tiểu Nham cũng không cam chịu yếu thế, hai tay trực tiếp nâng ngực đặt lên bàn, hành động này khiến khuôn mặt mê hoặc của cô càng đỏ thêm, nhưng cô ấy vẫn mở miệng nói: “Đúng vậy, anh chọn một, chọn ai?”

Điều này khiến tôi rất xấu hổ, vô cùng xấu hổ, thế là đành phải nhìn trái nhìn phải nói.

"Anh không chọn ai hết, chị của em bây giờ còn đang phục vụ cho hội chữ thập đỏ, bây giờ anh chọn, không công bằng!”

Lục Tiểu Nham vô cùng thất vọng, gương mặt đều là sự ấm ức: “Chị em đến chuyện tốt anh đều không chọn em, hay là anh thích chị em?”

Mẹ nó, cái này cho tôi đi đâu để nói lý lẽ đây!

"Công bằng, là công bằng, không phải như em nghĩ!"

Tôi nghiêm túc nhấn mạnh, Vũ Bích Phượng thì đứng dậy đi vào trước mặt tôi, ngồi lên một chân của tôi, nhả ra chiếc lưỡi thơm tho nhẹ nhàng liếp láp lỗ tai của tôi.

Giọng nói của cô ấy rất ma mị và dụ dỗ: “Phong, đêm nay tôi tình nguyện để cậu vượt đèn đỏ!”

Lục Tiểu Nham cũng đứng dậy đi tới trước mặt ta, đẩy một chân của tôi ra, ngồi lên một chân khác, nâng bầu ngực tròn đầy và chắc nịch kia lên cọ vào lồng ngực tôi, dịu dàng nói: “Anh Phong, em muốn cho anh, chỗ đó của em muốn anh…” "Tôi nhổ vào, Tiểu Nham, em có biết xấu hổ không? Thẹn thùng hay không?”

"Chị, chị còn mặt mũi nói với em, vượt đèn đỏ chị cũng tình nguyện, chị mới không biết xấu hổ!”

"Phong là chị quen biết trước, phải biết lịch sự sắp xếp trước sau đi.”

"Em ít tuổi hơn chị, chị là chị, chị nên để cho em!”

"Chị mặc kệ, Trần Cẩn Phong sờ ngực chị, sờ chân chị, đụng cái kia của chị, thân thể của chị chính là của cậu ấy!”

"Hừ, bọn em ở trong xe trần truồng lõa thể qua một đêm, anh ấy đều bắn lên trên người em!”

... Hai chị người tới ta đi nói những chuyện đã xảy ra giữa tối với các cô ấy, buổi ăn mừng lấy được giấy phép lái xe trong tối nay đã hoàn toàn bị gạt sang một bên.

Cuối cùng, hai chị em cũng không phân cao thấp, sau đó cùng ngồi phịch trên người tôi, để tôi đưa các cô ấy về nhà.

Hơn nữa còn tuyên bố, là về nhà của tôi, không phải nhà của họ, họ phải ngủ cùng tôi, thậm chí hai chị em còn giao hẹn đều phải cởi truồng, để xem tối nay tôi muốn thân thể của ai, hoặc là nói muốn thân thể của ai trước.

Rượu, thật sự là một thứ đồ tối, giúp tôi giảm bớt đi rất nhiều tâm tư, thoáng cái liền là hai chị em, cuối cùng cũng không cần xoắn xuýt xem lần đầu tiên là cho người nào.

Nhưng sau khi tôi về đến nhà, hào hứng mở cửa xe phía sau ra mới phát hiện hai chị em đã sớm ngủ ngã trái ngã phải, tất cả đều say bất tỉnh nhân sự.

Lẽ ra đây là chuyện tốt, tôi càng nhanh chóng được chà đạp, rốt cuộc cũng không cần phải lo lắng họ sẽ từ chối.

Nhưng sau khi tôi đưa hai chị em từng người lên giường, lại phát hiện trong lòng rất khó chịu.

Thừa dịp lúc người ra uống say rượu chiếm thân thể người ta…

Cũng không phải là đạo đức trong lòng lên án, nhưng quan trọng là hai khối thịt chết cũng không có ý nghĩa nha.

Vì vậy tối liền cởi giày cho hai chị em sau đó rời khỏi phòng ngủ đóng cửa phòng ngủ.

Tôi ngủ một đêm ở phòng của Trương Ngọc Dung, ngửi mùi tóc cô ấy lưu lại trên gối, cũng ngủ yên ổn và dễ chịu.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi tôi thức dậy và rửa mặt xong, tôi đẩy cửa phòng ngủ của hai chị em ra.

Giây phút cửa phòng ngủ bị đẩy ra, lúc đó tôi sợ đến ngẩn người, tư thế ngủ của hai chị em đơn giản là không quá tiêu hồn.

Hai chị em bày ra tư thế sáu chín không quá tiêu chuẩn, Vũ Bích Phượng đầu gối lên đùi Lục Tiểu Nham, trước mặt chính là một nội y màu trắng, mà ngược lại là Lục Tiểu Nham với cái đùi còn lại gác lên trên đầu Vũ Bích Phượng, bàn tay nhỏ nhắn nắm thật chặt phần ngực tròn đầy của Vũ Bích Phượng, tư thế kia giống như liền muốn kéo lại và nhét nó vào bên trong miệng.

Hại chị em giống như bông hoa bách hợp nở, yêu mị và kiều diễm.

Tôi ho khan một tiếng, sau đó hai chị em đồng thời từ cơn say tỉnh lại.

Vũ Bích Phượng tò mò đánh giá thứ mà trắng trước mặt, mà Lục Tiểu Nham thì nhìn tay mình với ánh mắt nghi ngờ, không biết mình tại sao lại đặt tay ở ngực của Vũ Bích Phượng.

Một giây tiếp theo hai chị em đồng thời hét lên, hoàn toàn tỉnh lại, trăm miệng một lời trách mắng lẫn nhau: “Em đã làm gì với chị?”

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, sau đó không hẹn mà cùng nhìn về phía tôi, lại lần nữa trăm miệng một lời: "Anh đã làm gì chúng tôi?”

Ân, thật đúng là như chị em ruột, thật ăn ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play