Tàn Độc Lương Duyên

Chương 85


2 năm

trướctiếp

Chương 85

 

“Cô nhất định muốn ép tôi sao? Giang Hân Yên khá thất lễ hét lớn sau lưng cô.

 

Trong trường người qua kẻ lại, thỉnh thoảng sẽ có người nhìn về bên đây. Cả hai đều là học bá khoa khiêu vũ, đều là hoa khôi có tiếng của khoa, rất nhiều người biết đến.

 

Hướng Thu Vân mím chặt môi, với kẹo cao su dính trên mặt, không dừng bước lại mà còn nhanh hơn một chút so với ngày thường, trông khá thảm hại.

 

Thay đổi cảnh tượng, đã đến trước biệt thự nhà họ Hướng.

 

Màn đêm bao phủ mặt đất, ánh đèn rực rỡ trong những toà nhà xinh đẹp, trên cửa sổ phản chiếu những bóng người đang ăn uống linh đình.

 

Hướng Thu Vân đang ngồi trong chiếc siêu xe màu đỏ do anh của cô tặng. Trên trán, lưng và cả cái tay đang cầm vô lăng cũng đều là mồ hôi lạnh.

 

Trong đáy mắt của cô đã nhuốm một lớp mờ mịt, lần thứ n dùng toàn bộ lực đạp phanh xe…

 

Vô dụng!

 

Vẫn là vô dụng!

 

Cơn sợ hãi chiếm trọn trái tim, tay chân cô bủn rủn, đôi môi không ngừng run rẩy, mồ hôi lạnh chảy dài hai bên má..

 

Cô vẫn còn rất nhiều nguyện vọng chưa hoàn thành, không muốn chết như thế này!

 

Tút…

 

Tút… Lúc này, tiếng rung của di động đột nhiên vang lên.

 

Hướng Thu Vân run tay, dùng tai nghe Bluetooth bắt máy, nước mắt không hề báo trước tràn ra, nói năng lộn xộn: “Anh… cứu em… hãy cứu em, em đang ở bên… bên ngoài, chiếc xe… chiếc xe không…”

 

Khi vẫn chưa nói hết câu, trong biệt thự đột nhiên có một người đi ra.

 

Chiếc đầm dạ hội ngắn màu trắng làm tôn lên vùng eo lồi lõm rõ ràng của Giang Hân Yên, cô ta đã búi mái tóc dài lên, trông tri thức lại tao nhã. Lúc này, cô ta đang đi thẳng về phía chiếc xe thể thao.

 

Con người của Hương Thu Vân co rút lại, trong khoảnh khắc gay cấn, cô hoàn toàn không suy nghĩ gì nhiều, trực tiếp hạ cửa sổ xe xuống, không màng đến sự nguy hiểm cá nhân đưa nửa người ra, hét lớn với Giang Hân Yên: “Đừng qua đây, phanh xe đã hỏng rồi!”

 

“Gió lớn quá nghe không rõ, Thu Vân, em mau nói lại lần nữa đi, bây giờ em đang ở đâu? Thế nào? Chiếc xe thế nào? Rốt cuộc em có chuyện gì vậy?” Giọng nói lo lắng của Hướng Quân vang lên trong tai nghe.

 

Giang Hân Yên không dừng lại, giống như không nghe thấy những lời nói đó của cô vậy, đi về phía chiếc xe thể thao với tốc độ không đổi.

 

“Đừng qua đây, mẹ kiếp cô đã nghe thấy chưa?” Chiếc xe thể thao chạy quá nhanh, gió thổi đau cả mặt của Hương Thu Vân, mỗi nói một chữ cũng vô cùng khó khăn: “Xe của tôi hư rồi, đừng qua đây!”

 

Vẫn không dừng lại.

 

Ầm!

 

Trước một giây chiếc xe thể thao túng vào người, Hướng Thu Vân nhìn thấy Giang Hân Yên nở nụ cười nhàn nhạt trên mặt, giống như đoá hoa sen nở ra tầng tầng lớp lớp, đẹp đến rung động lòng người, nhưng lại khiến cho trái tim của cô rơi xuống đáy vực trong chớp mắt.

 

Giang Hân Yên, dường như cố tình tông vào…

 

“Là cô ta cố tình tông vào, không phải tôi, tôi không muốn giết người!” Hướng Thu Vân hét lớn một tiếng, ngồi dậy, lúc này mới phát hiện lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp